- "Để Hoàng tổ mẫu tới thẩm tra xử lí vụ án này?"
Bảo Lạc cười như không cười mà nhìn Xương Thái trưởng công chúa:
- "Bởi vì thân mình không khoẻ, Hoàng tổ mẫu xưa nay hiếm khi hỏi đến việc của hậu cung, chỉ một lòng bồi dưỡng ngũ hoàng huynh.
Xương Thái cô cô đề nghị Hoàng tổ mẫu tới thẩm tra xử lí vụ án này chẳng phải là quấy nhiễu sự thanh tịnh của lão nhân gia người hay sao? Nếu thật là vì việc này mà làm Hoàng tổ mẫu bị liên luỵ thì chúng ta chính là những tiểu bối bất hiếu a."
Nếu đã biết việc này hơn phân nửa cùng Thái Hậu thoát không khỏi quan hệ, Bảo Lạc sao lại có thể đem vận mệnh chính mình giao vào trong tay Thái Hậu đây?
Không nói tới lần này, cũng như từ trước tới nay giữa nàng cùng Thái Hậu hoàn toàn vẫn là không có quan hệ tốt.
Bảo Lạc hoàn toàn tin tưởng, nếu Thái Hậu có cơ hội để chèn ép Hứa hoàng hậu cùng nàng thì Thái Hậu tuyệt đối sẽ không nương tay.
- "Ài, còn có biện pháp gì nữa đâu."
Xương Thái trưởng công chúa khảy một chút sơn móng tay của chính mình, nói:
- "Mẫu hậu tuy nói là thân mình không được tốt, những năm gần đây vẫn luôn ở trong cung tĩnh dưỡng, nhưng rốt cuộc vẫn là đau lòng tiểu bối.
Nếu là mẫu hậu biết hoàng tẩu hôm nay khó xử, chắc chắn sẽ chủ động ra mặt vì hoàng tẩu mà phân ưu a."
Ngoài miệng thì nói toàn lời ôn nhu, trên thực tế, trong mắt Xương Thái trưởng công chúa lại tràn đầy nét vui sướng khi thấy người khác gặp họa.
Từ mấy năm trước, Xương Thái trưởng công chúa đưa lễ vật cho Thái Hậu bị người khác cản đường gây phiền toái, quan hệ của Xương Thái trưởng công chúa cùng Hứa hoàng hậu liền hoàn toàn cứng đờ, không thân thiết.
Những năm gần đây, Hứa hoàng hậu cùng Bảo Lạc vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, trái lại Xương Thái trưởng công chúa lại bởi vì Thái Hậu bị Chiêu Đức Đế nghi kỵ mà đã chịu nhiều liên lụy, không thể không hạ thấp mình.
Bên ngoài, Xưởng Thái trưởng công chúa còn bị Long Khánh trưởng công chúa ổn áp một đầu khiến Xương Thái trưởng công chúa đã sớm nghẹn một bụng phát hỏa.
Hiện giờ thật vất vả lắm mới có một cơ hội để nhìn xem Hứa hoàng hậu cùng Bảo Lạc gặp phiền toái, Xương Thái trưởng công chúa tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Xương thái trưởng công chúa biết rõ mẹ ruột của nàng là Thái Hậu cùng Hứa hoàng hậu quan hệ tuyệt đối không tính là tốt.
Hơn nữa lần này nàng ra mặt nói chuyện, phía sau lưng cũng có Thái Hậu bày mưu tính kế, ý nghĩa này chứng tỏ Thái Hậu đang chuẩn bị động thủ thu thập Hứa hoàng hậu cùng Bảo Lạc.
Xương thái trưởng công chúa tin tưởng chỉ cần đem quyền thẩm tra xử lí vụ án này vào trong tay của Thái Hậu, Hứa hoàng hậu cùng Bảo Lạc tất nhiên sẽ không có kết cục tốt.
- "Lời này rất đúng.
Nếu Hoàng Hậu nương nương không tiện thẩm tra vụ án này, như vậy, để Thái Hậu nương nương xử lý là ổn thỏa nhất.
Nếu là bởi vì việc này mà khiến Thái Hậu nương nương mệt nhọc, thì sau khi giải quyết ổn thỏa sự việc này, tự nhiên ta sẽ tự hướng tới Thái Hậu nương nương thỉnh tội!"
Lão Vinh Vương phi cái gì cũng không rảnh lo, nàng liền muốn mau chóng đem hung thủ hại cháu gái nàng bắt được để xử lý!
Đó là cháu gái mà nàng tự mình nuôi nấng lớn lên a, nàng nhìn Bình Ninh quận chúa dung mạo một ngày lại một ngày tựa như ánh mặt trời mọc, trong lòng không khỏi có chút tự hào.
Vốn định dựa vào dung mạo cùng tài năng của cháu gái cùng với dòng dõi Vinh Thân Vương phủ nhất định có thể tìm được cho cháu gái một phu lang tốt, cũng hy vọng có thể tranh vị trí Võ An Hầu phu nhân cùng công chúa.
Ai ngờ, trong nháy mắt liền xảy ra sự tình như vậy..
Ngày sau, cháu gái của nàng nếu là muốn gả cho người ta thì chỉ có thể gả thấp.
Người đó rất có thể là cùng Vinh Thân Vương phủ địa vị tương đương nhau, thậm chí là so với Vinh Thân Vương phủ kém hơn một bậc.
Nhưng những người này đều sẽ không nguyện ý muốn một tức phụ bị hủy dung.
Nếu không ngày sau như thế nào có thể ra cửa giao tiếp với người khác? Cũng chỉ có thể có người hoàn toàn phụ thuộc vào địa vị của Vinh Thân Vương phủ mới nguyện ý cưới Bình Ninh quận chúa.
Nhưng Bình Ninh quận chúa tầm mắt lại rất cao, nơi nào có thể nhìn trúng những người đó?
Tưởng tượng đến đây, Lão Vinh Vương phi liền đối với kẻ đã hại cháu gái nàng thống hận vô cùng.
Ngũ công chúa đối với Bình Ninh quận chúa xuống tay độc ác như vậy, Lão Vinh Vương phi tự nhiên là sẽ không tha cho nàng.
Nếu là Bảo Lạc cũng tham dự tới chuyện này, Lão Vinh Vương phi tự nhiên cũng sẽ đối xử bình đẳng như nhau.
- "Tóm lại vụ án này mẫu hậu tới thẩm tra xử lý là không ổn."
Vẫn luôn ở một bên ngồi xem náo nhiệt, Long Khánh trưởng công chúa không biết vì sao sau khi Xương Thái trưởng công chúa lên tiếng cũng đã mở miệng.
- "Chưởng quản hậu cung dù sao cũng là chức trách của hoàng hậu.
Nếu là mẫu hậu tới thay thế để quản lý việc này, mặc dù chúng ta đều biết đến mẫu hậu là đang đau lòng tiểu bối, cho dù có tĩnh dưỡng ở bên trong cũng không quên quan tâm tới tiểu bối.
Người không biết sợ là sẽ muốn nói mẫu hậu vượt quyền nha."
Thái Hậu rốt cuộc không phải mẹ ruột của Chiêu Đức Đế.
Từ trước đến giờ vì hướng Chiêu Đức Đế yếu thế, cho thấy chính mình không có dã tâm, Thái Hậu ở phương diện này từ trước đến nay vẫn luôn chú ý, tuyệt đối sẽ không làm người khác hiểu lầm.
Cũng bởi vậy mà lần này đối với đề nghị của Xương Thái trưởng công chúa, Long Khánh trưởng công chúa liền phản bác, lấy lý do là nếu Thái Hậu quả thực đối với quyền bính trong hậu cung không có dã tâm thì không nên nhúng tay vào việc này.
Một khi đã nhúng tay vào chuyện này, liền đại biểu cho việc ngươi từ trước đến nay đối với quyền bính của hậu cung kỳ thật vẫn là có chút ý nghĩ.
Hơn nữa nếu muốn để Thái Hậu tới thẩm tra xử lí vụ án này thì cũng không đến lượt Xương Thái trưởng công chúa cùng Lão Vinh Vương phi tới khẩn cầu, mà chỉ có Hứa hoàng hậu tự mình hướng Thái Hậu xin giúp đỡ thì Thái Hậu tham gia mới có thể danh chính ngôn thuận.
Nếu không thì đó chính là vượt quyền, một Vương phi cùng một công chúa và Thái Hậu cùng nhau vượt quyền.
Long Khánh trưởng công chúa ánh mắt ở trên người Xương Thái trưởng công chúa dừng lại một lát.
Có một số lời nói khiến người khác khó mà nói ra, cũng chỉ có nàng là đích nữ nguyên hậu của tiên đế mới có thể nói.
Bởi vì nàng có thân phận là nguyên đích, ở trong các vị trưởng công chúa trung, xưa nay nàng là người tôn quý nhất, ngay cả Thái Hậu ở trước mặt nàng cũng phải né tránh ba phần.
Lại bởi vì nàng không có đồng bào huynh đệ, xưa nay ở trên triều đình cùng hậu cung cũng không có dã tâm gì, Chiêu Đức Đế đối với nàng ngược lại yên tâm hơn so với Xương Thái trưởng công chúa cùng với Dư công chúa rất nhiều.
Long Khánh trưởng công chúa có thể nói là người tùy ý, ở trong tông thất, lời nói của nàng cũng cực kỳ có trọng lượng.
Long Khánh trưởng công chúa nói Lão Vinh Vương phi tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Nàng nghĩ nếu Thái Hậu cùng Hứa hoàng hậu rõ ràng đều không thể xử lý vụ án này, nếu là để Thái Hậu dính dáng vào chuyện này chỉ sợ sẽ làm chuyện này trở nên càng ngày càng phức tạp hơn.
Đến lúc đó, vụ án này liền trở thành ván cờ giữa Thái Hậu cùng Hứa hoàng hậu, dù có thể tra ra hung thủ đã hại cháu gái nàng hay không cũng không thể xác định được.
Mà chuyện này Lão Vinh Vương phi tuyệt đối không muốn nhìn thấy.
Lão Vinh Vương phi nghĩ nghĩ rồi lại nói:
- "Nói như thế thì chúng ta mời Thái Hậu nương nương tới thẩm tra xử lí vụ án này cũng không thỏa đáng cho lắm.
Ta tuy vội vã muốn có được một cái kết quả nhưng cũng không dám để Thái Hậu nương nương trên lưng lưu lại cái danh tham quyền.
Long Khánh, ngươi là trưởng công chúa ở trong cung, là đích nữ của tiên đế, thân phận tôn quý, lại là cô cô của ngũ nha đầu cùng Thất nha đầu.
Nếu như ngươi tới thẩm tra xử lí án này bất quá cũng thỏa đáng đi.
Không bằng, án này liền để ngươi tới tiếp tục thẩm tra đi?"
Long Khánh trưởng công chúa nhìn Hứa hoàng hậu liếc mắt một cái:
- "Người quản lý hậu cung rốt cuộc là hoàng tẩu nên hết thảy vẫn là muốn xem ý tứ của hoàng tẩu.
Nếu hoàng tẩu hy vọng ta có thể thay thế người phân ưu giải nạn, ta tự nhiên bụng làm dạ chịu!"
Mặc kệ nói như thế nào, Long Khánh trưởng công chúa cũng ít nhất cho Hứa hoàng hậu mặt ngoài tôn trọng cùng mặt mũi, không giống Lão Vinh Vương phi cùng Xương Thái trưởng công chúa đều hoài nghi Hứa hoàng hậu liền đem Hứa hoàng hậu bài xích ra bên ngoài, không chút nào để cho Hứa hoàng hậu mặt mũi.
Khi bị Lão Vinh Vương phi cùng Xương Thái trưởng công chúa nghi ngờ, Hứa hoàng hậu liền đã đoán trước được nàng không thể đứng ra thẩm tra vụ án này.
Nàng chỉ cầu mong có một người công chính khách quan có thể đứng ra thẩm tra xử lí vụ án này, không thể để những kẻ luôn muốn hại mẹ con hai người các nàng không được như ý nguyện.
Mà Long Khánh trưởng công chúa chính lá một lựa chọn tốt.
Là một công chúa đã xuất giá, nàng tự nhiên không cần đến quyền bính trong cung đình, cái nàng muốn chỉ là bảo trì lực ảnh hưởng của chính mình ở trong tông thất, thậm chí có thể đem lực ảnh hưởng này có thể mở rộng.
Nếu là Hứa hoàng hậu không tiện ra mặt, thì Long Khánh trưởng công chúa tới thẩm tra xử lí này án, trong tông thất còn có ai dám xem nhẹ lực ảnh hưởng của nàng?
Huống hồ, tư tâm của Long Khánh trưởng công chúa cũng thực xem trọng nhân mạch của Hứa hoàng hậu.
Tuy rằng từ trước đến giờ nàng cùng Hứa hoàng hậu chưa từng có nhiều giao thoa, nhưng nàng không ngại vì việc này mà cùng Hứa hoàng hậu thành lập quan hệ tốt đẹp.
Hai người ăn nhịp với nhau theo như nhu cầu.
Hứa hoàng hậu cùng Long Khánh trưởng công chúa nhìn nhau một lát, mới vừa lòng thu hồi ánh mắt:
- "Nếu là hoàng muội chịu vì bổn cung mà phân ưu, tự nhiên không thể tốt hơn.
Trừ bỏ mẫu hậu ra, cũng chỉ có hoàng muội thân phận tôn quý mới có tư cách hành sự thay bổn cung."
Long Khánh trưởng công chúa bên môi lộ ra một nụ cười tươi:
- "Nếu hoàng tẩu tín nhiệm thần muội như thế, thần muội nhất định không phụ gửi gắm của hoàng tẩu."
- "Trưởng công chúa cũng không phải chỉ có mỗi một người là Long Khánh hoàng tỷ, đích nữ của tiên đế cũng không phải chỉ có một mình Long Khánh hoàng tỷ đi.
Vì sao chỉ có Long Khánh hoàng tỷ mới được thay hoàng tẩu thẩm tra xử lí vụ án này?"
Một bên Xương Thái trưởng công chúa thấy nổi bật lại lần nữa bị Long Khánh trưởng công chúa cướp đi, không khỏi nghiến răng.
- "Đương nhiên là bởi vì hoàng tẩu tín nhiệm ta mà không tín nhiệm ngươi nha!"
Long Khánh trưởng công chúa nói một câu đương nhiên khiến xương thái trưởng công chúa tức giận đến suýt nữa hộc máu.
Bảo Lạc biết ngay việc này là cùng có liên quan Thái Hậu, cũng minh bạch việc này cùng Xương Thái trưởng công chúa tất nhiên cũng không thoát được quan hệ.
Nàng thấy Xương Thái trưởng công chúa còn muốn mở miệng nói chuyện, liền cười ngâm ngâm nói:
- "Xương Thái cô cô năm lần bảy lượt cản trở quá trình thẩm án, không biết là duyên cớ ra sao? Chuyện này cũng không đến mức là Xương Thái cô cô đỏ mắt nhìn Long Khánh cô cô nổi bật hơn, hoặc là Xương Thái cô cô muốn bao che màn độc thủ sau này đi?"
- "Bảo Lạc, ngươi nhưng đừng có mà nói hươu nói vượn, mẫu hậu là người màng danh lợi cũng như sẽ bất chấp tất cả tranh dành quyền lực ở hậu cung như vậy sao? Ngươi đừng có mà oan uổng Xương Thái cô cô ngươi.
Dựa vào phẩm tính của Xương Thái cô cô ngươi cũng không đến mức phải đi bao che hung thủ sau màn độc thủ này đâu."
Hứa hoàng hậu bề ngoài là đang giữ gìn cho Xương Thái trưởng công chúa, kỳ thật trong giọng nói của nàng là có ý châm chọc, cho dù là người có trì độn đến đâu cũng có thể cảm nhận được.
Long Khánh trưởng công chúa mày nhíu lại, quát lớn Xương thái trưởng công chúa:
- "Nếu không có tâm tư bực này cũng đừng để người khác hiểu lầm như vậy.
Ngươi nếu là lại tiếp tục quấy nhiễu tiến trình thẩm án, ngươi có tin hay không, hoàng thẩm chính là người đầu tiên không tha cho ngươi?"
Xương Thái trưởng công chúa trong lòng nghẹn khuất đến cực điểm, lại nhìn Long Khánh trưởng công chúa cùng Lão Vinh Vương phi, lúc này mới miễn cưỡng đem lời nói tới bên miệng cấp nuốt trở vào.
Long Khánh trưởng công chúa nói với một vị thái y đứng ở một bên thái y nói:
- "Tưởng thái y ngươi tiến lên đây nhìn xem cây trâm này của Bình Ninh dính thuốc bột này đến tột cùng là có từ bao lâu rồi?"
Một người trung niên nghe vậy liền tiến lên tiếp nhận cây trâm, cẩn thận quan sát một hồi:
- "Hồi bẩm trưởng công chúa, thuốc bột này bám vào ở trên cây trâm chỉ sợ cũng có hơn nửa năm rồi."
Một bên Cơ Thanh Hàm nghe vậy, hai mắt sáng ngời:
- "Hơn nửa năm? Thất hoàng muội đem cây trâm này tặng cho Bình Ninh tỷ tỷ không phải là hơn nửa năm trước hay sao? Chẳng lẽ là thất hoàng muội từ thời điểm ấy đã theo dõi Bình Ninh tỷ tỷ?"
- "Đúng vậy, chẳng lẽ là lúc ấy ta liền theo dõi Bình Ninh tỷ tỷ?"
Bảo Lạc cười như không cười mà nhìn Cơ Thanh Hàm:
- "Ngươi nói cho ta, ta cùng với Bình Ninh tỷ tỷ xưa nay không thù không oán, những ngày gần đây lại không thù, ta có cái lý do gì để cùng Bình Ninh tỷ tỷ tranh chấp được đây?"
Một bên có một cái giọng nữ do dự nói:
- "Tự..
Tự nhiên là bởi vì thất hoàng muội cùng Võ An Hầu có tư tình.
Thất hoàng muội biết Bình Ninh tỷ tỷ trong tâm có Võ An Hầu, cho nên ngươi liền coi Bình Ninh tỷ tỷ là kẻ thù.".
Danh Sách Chương: