Trong lòng nghĩ như vậy, Lục Duệ lại không biết Tả Thiên Nhai rốt cuộc có gì ỷ vào, những lời nói vừa rồi của mình rất khó nghe, nhưng dù vậy, Tả Thiên Nhai vẫn không nổi giận, ngược lại sau khi nhìn đồng hồ thì không ngờ lại im lặng.
Chỉ thấy Tả Thiên Nhai cười cười với cục trưởng vệ sinh Đỗ Vũ Môn vẫn đang đứng, khoát tay nói: "Cục trưởng Đỗ trước tiên ngồi xuống đi đã, trở về ở cơ cấu vệ sinh chữa bệnh toàn thành phố khai triển một chút hoạt động tạo y đức, yêu cầu người làm công tác khám chữa bệnh toàn thành phố phải có tư tưởng phục vụ cho người dân, bí thư Lục nói đúng, hiện tại một số bệnh viện của chúng ta quả thực có chút quá đáng, mặt khó coi, bệnh khó trị, lần trước tôi tới bệnh viện truyền nước biển, hộ sĩ đó không ngờ lại đốp cho tôi một câu tôi mỗi ngày phải tiếp đãi nhiều bệnh nhân như vậy, mặt có thể tươi được à, đây là thói quen gì vậy? Chẳng lẽ khách hàng quá nhiều, nhân viên phục vụ nên nhăn mặt? Tôi đề nghị các bác sĩ nên ra ngoài xem nhân viên phục vụ của khách sạn làm việc ra sao?"
Nói xong, Tả Thiên Nhai nhìn Lục Duệ: "Đồng chí Lục Duệ, đối với suy nghĩ của anh tôi rất đồng ý, một số cán bộ của chúng ta quả thực tồn tại loại vấn đề này, chỉ huy lung tung, người thường chỉ huy người trong nghề, sau này bộ môn nhân sự tổ chức phải nghiêm túc xử lý ở phương diện này."
Lục Duệ vẻ mặt mạc danh kỳ diệu, không biết vị thị trưởng Tả này có dây thần kinh nào rối loạn, vừa rồi còn hận không thể cắn mình một cái, hiện tại không ngờ bắt đầu tán thành đề nghị của mình, đúng là năng lực đổi màu của tắc kè hoa, nhưng ở tận trong đáy lòng, Lục Duệ lại càng cảm thấy khó hiểu, rốt cuộc là lực lượng gì khiến Tả Thiên Nhai đã thay đổi suy nghĩ?
Có điều Lục Duệ cũng hiểu được đạo lý thấy được là dừng, dù sao một phen tỏ thái độ vừa rồi của mình chỉ là để mọi người biết.
Mình không úy kỵ Tả Thiên Nhai, Tả Thiên Nhai vừa rồi có ẩn mý mà phê bình địa phương của phe Lục Duệ như khu cao tân và cục công an, Lục Duệ tỏ thái độ tất nhiên là để chứng minh cho mọi người thấy, mình không phải quả hồng nhũn, nhưng Lục Duệ cũng hiểu rõ, mình không thể trở mặt với Tả Thiên Nhai như Hoàng Hiểu Dương.
Chính trị, nói trắng ra chính là không ngừng thỏa hiệp, bất kể là Tả Thiên Nhai hay là Lục Duệ đều biết, nếu như thành phố Thanh Giang lại phát sinh tranh chấp tương tự như giữa Tả Thiên Nhai và Hoàng Hiểu Dương, vậy thì mình cũng chẳng có lợi gì.
Kết quả là Lục Duệ cười ha ha, gật đầu nói: "Thị trưởng Tả nói đúng, công tác của chúng ta không phải là chạy bộ thuê hoa, không cần các cán bộ thêu hoa, chỉ cần mọi người tận chức tận trách là được rồi, trong công tác sáu tháng cuối năm, tôi đề nghị cường hóa ý thức chuyên nghiệp của đội ngũ nhân viên công vụ."
Trưởng ban tuyên truyền Thị ủy Lý Giang Nam tiếp lời nói: "Tôi đồng ý với ý kiến của thị trưởng Tả và bí thư Lục, công tác của chính phủ không phải là đi thêu hoa, bình yên ngồi trên vị trí, giả vờ giả vịt làm việc, ngồi không khôngcó lý tưởng.
Những đồng chí như vậy là ngồi không ăn bám, là thất trách không làm tròn trách nhiệm."
Mọi người đều gật đầu, bí thư Ủy ban kiểm tra thành phố Diêm Quang Minh cũng nói: "Tuy rằng nửa năm qua, lực chấp hành, lực chứng thực của bộ môn các cấp của thành phố Thanh Giang chúng ta rõ ràng có đề cao, làm được rất nhiều việc khó.
Nhưng ở một số đơn vị và bộ môn, hiện tượng chấp hành bất lực vẫn tồn tại.
Chuyện có thể làm, dễ làm, có lợi để kiếm thì tranh cướp nhau làm, những chuyện khó làm, không có lợi thù đùn đẩy nhau.
Một số bộ môn thậm chí đối với quyết sách trọng đại của thị ủy thị chính phủ, cũng căn cứ vào lợi ích của mình mà tiến hành.
Có lợi với mình thì chấp hành, bất lợi với mình thì đùn đẩy cãi cọ, làm cho một số công tác không được chứng thực, một số vấn đề kéo dài không quyết.
Ủy ban kiểm tra thành phố, thính giám sát thành phố Chúng tôi trong sáu tháng cuối năm sẽ tiến hành nghiêm tra loại sự kiện này!"
Các lãnh đạo nếu đã nói như vậy, người phía dưới tất nhiên biết nên làm như thế nào.
Vì thế mọi người trăm miệng một lời tỏ vẻ sẽ nghiêm túc đối đãi với loại chuyện này.
trong công tác về sau cũng sẽ không ngừng cố gắng không ngừng cố gắng, thực sự lĩnh hội tinh thần của hội nghị.
Tả Thiên Nhai nhìn thấy Lục Duệ cũng lĩnh hội ý tứ của mình, trong lòng thầm gật đầu, tuy rằng lần thử này không tính là thành công, nhưng lại có thể xác định một điểm.
Lục Duệ này cũng không phải là không có nhược điểm.
" Quần chúng là cha mẹ cho chúng ta áo cơm, không có quần chúng lạc hậu.
Chỉ có cán bộ lạc hậu.
trong công tác, chúng ta phải chú ý phương thức phương pháp, toàn tâm toàn ý bảo vệ lợi ích của quần chúng." Tả Thiên Nhai tiếp tục phát biểu, chủ yếu chủ yếu trình bày mấy điểm, thời kì mới đề cao trình độ đời sống quần chúng, xuất hiện lợi ích đa nguyên, cầu hiện tượng đa dạng xã hội.
Lục Duệ cường điệu, phải đặc biệt cảnh giác với những hiện tượng không tốt: "Có những cán bộ thầm oán quần chúng không phân rõ phải trái, thầm oán quần chúng không phục tùng, thầm oán quần chúng không tuân thủ pháp luật, thầm oán quần chúng hay gây sự."
Dừng một chút, Tả Thiên Nhai nhìn về phía mọi người, trong ánh mắt mang theo một tia nghiền ngẫm: "Số ít cán bộ có thói quen ra lệnh, phương pháp đơn giản, tác phong thô bạo; có tư tưởng quan bản vị nghiêm trọng, tác phong quan to mười phần, đối đãi với quần chúng thì từ trên cao nhìn xuống, cả vú lấp miệng em; Có người vì lợi ích của bộ môn mà tranh lợi với người dân, xâm hại lợi ích của quần chúng, gây thương tổn cho tình cảm quần chúng, gây mâu thuẫn; xem nhẹ khó khăn của quần chúng, thờ ơ, hồ lộng quần chúng."
" Quần chúng là căn và nguyên của cán bộ, nếu như thoát ly quần chúng, sẽ trở thành cây không rễ, nước không nguồn." Khi hội nghị kết thúc, Tả Thiên Nhai đặc biệt cường điệu phải thông suốt con đường liên hệ với quần chúng, phải thông qua những công cụ truyền thông như internet để móc nối với quần chúng, phải chế độ hóa Liên hệ thị dân, phục vụ dân chúng.
Dùng hạng công tác và quyết sách của chính phủ thuận theo dân ý, thực sự nghĩ cho quần chúng, giải cái khó của quần chúng, tạo phúc cho thị dân nhiều hơn.
Lục Duệ bưng chén trà, lặng lẽ nhìn Tả Thiên Nhai biểu diễn, trong lòng cười lạnh, vị thị trưởng Tả này quả nhiên là cao thủ thêu hoa, một phen biểu diễn này của hắn, chắc là ngày mai thị lý sẽ đưa tin vị thị trưởng tốt có lòng vì quần chúng này trên quy mô ớn, về phần cụ thể người ta làm như thế nào, vậy thì chỉ có người nào làm người đó tự hiểu.
Sau khi hội nghị kế thúc, thành viên cuộc họp thường ủy lại cử hành hội nghị lâm thời, Hoàng Hiểu Dương không có mặt, Tả Thiên Nhai lâm thời nói mấy câu, đơn giản là cường điệu công tác sắp tới của thành phố.
Chỉ là khi hội nghị kết thúc, Lục Duệ chú ý tới thư ký của Tả Thiên Nhai vội vàng bước vào, ghé vào tai hắn nói nhỏ vài câu, sau đó Tả Thiên Nhai hòa ái cười nói với trưởng phòng tổ chức thị ủy Sở Kiếm đang chuyển bị đi: "Trưởng phòng sở, có một chút việc muốn trao đổi với anh, chờ tôi một lát được không?"
Sở Kiếm hôm nay sắc mặt vẫn luôn không tốt, nghe vậy thì gật đầu: "Không sao."
Lục Duệ rời khỏi phòng họp, mày hơi nhăn lại, biểu hiện của Tả Thiên Nhai hôm nay thật sự là thật sự là quỷ dị, dưới tình huống Hoàng Hiểu Dương không có mặt, không ngờ làm ra nhiều chuyện như vậy, hơn nữa còn ở trong cuộc họp thử phản ứng của mình, nghĩ đến đây, Lục Duệ không nhịn được nói khẽ với Lý Giang ở bên cạnh: "Bí thư Hoàng tới tỉnh thành vẫn chưa về à?"
Lý Giang gật đầu: "Nói là ở tỉnh thành tham gia một hội nghị khẩn cấp."
Nhướng mày, Lục Duệ dừng bước, nói với chủ nhiệm văn phòng thị ủy Trương Triêu Dương: "Chủ nhiệm Trương, bí thư Hoàng đến tỉnh thành tham gia hội nghị gì thế, sao vẫn chưa về? Tôi có công tác muốn báo cáo với anh ta."
Trương Triêu Dương lúc này cũng có chút uể oải, nghe vậy thì lắc đầu: "Bí thư Lục, tôi cũng không rõ lắm, là bí thư Hoàng gọi điện thoại cho tôi nói muốn tham gia một hội nghị nội dung cụ thể thì anh ta cũng không nói cho tôi biết, chỉ nói trong mấy ngày sẽ không về."
Lục Duệ trong lòng lộp bộp, thầm nghĩ Hoàng Hiểu Dương không phải là bị song quy rồi chứ?
Suy nghĩ này giống như là một đạo thiểm điện lóe lên trong lòng Lục Duệ, khiến hắn không nhịn được mà rùng mình một cái.
có tin tức liên quan tới cán bộ lãnh đạo bị song quy, Lục Duệ từng nghe nói cũng từng kiến thức nhiều lần, ở trong quan trường cũng kinh lịch không ít đau khổ, Lục Duệ tất nhiên hiểu rõ, song quy này luôn luôn đều là được tiến hành dưới tình huống đối tượng bị song quy không có chuẩn bị tư tưởng, ví dụ như lúc trước khi ở Mộc Dương, cục trưởng cục tài chính huyện ủy Cẩm Phú chính là đang họp thì trực tiếp bị người của Ủy ban kiểm tra thành phố xông vào dẫn đi, còn có cả bí thư thị ủy Thanh Giang tiền nhiệm, thư ký trưởng tỉnh ủy Bạch Kiến Nghiệp, nghe nói cũng đang khảo sát bên ngoài tỉnh thì bị người của Trung kỉ ủy trực tiếp từ khách sạn dẫn đi.
Lục Duệ thậm chí từng nghe nói một truyện cười, là Lý Giang nói cho hắn nghe, nói là cục trưởng cục văn hóa thành phố Tôn Thiến có một lần buổi tối tham gia một bữa ăn, nửa đường đang về nhà thì bị hai người vạm vỡ bắt cóc, bị đưa lên một chiếc xe bánh mỳ, cô ta sợ đến nỗi cuộn tròn cả người, đợi cho xe đưa cô ta tới một nơi vắng vẻ, hai người đó mới tháo băng dính dán ở miệng cho cô ta, lạnh lùng nói: "Là tự cô cởi hay để chúng tôi cởi."
Không ngờ Tôn Thiến thở phào một cái: "Hù chết lão nương rồi, còn tưởng rằng người của Ủy ban kiểm tra tới.
Muốn chiếm tiện nghi của lão nương à? Không phải là cởi thôi sao, tự tôi cởi."
Đây tất nhiên là truyện cười, Lục Duệ cũng biết, vị cục trưởng Tôn này ở trong thể chế thành phố Thanh Giang là một bông hoa nổi tiếng, đừng nhìn chỉ hơn ba mươi tuổi, nhưng lại xinh đẹp động lòng người như gái đôi mươi, năm đó cùng phó thị trưởng thị chính phủ La Xuân Kiều được xưng là hai đại mỹ nữ trong thể chế của thành phố Thanh Giang, chỉ có điều hiện tại La Xuân Kiều đã bị song quy, mà vị cục trưởng Tôn này thì đường làm quan rộng mở.
Nguyên nhân tất nhiên rất đơn giản, cục trưởng Tôn rất thông minh, tuy rằng là một tay bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương đề bạt, thậm chí nghe đồn quan hệ của hai người cũng không bình thường, nhưng cô ta lại quyết đoán đầu phục thị trưởng Tả Thiên Nhai, tuy rằng chim khôn chọn cành mà đậu, nhưng Lục Duệ lại cảm thấy loại nữ nhân này thật sự là rất không đáng tin..
Danh Sách Chương: