Tại phòng làm việc của tổng giám đốc, thân ảnh một người đàn ông cao lớn đang quay mặt về phía khung cảnh bên ngoài cửa sổ sát sàn bằng kính, tay phải nâng ly rượu vang đỏ xoay nhẹ, tay trái thì để trong túi quần, ung dung lên tiếng hỏi:
“Mọi chuyện điều tra đến đâu rồi?”
“Thưa lão đại, một số cổ đông trong tập đoàn giờ đang đồng loạt bán cổ phiếu cho một nhân vật bí ẩn bên ngoài. Kể từ sau lần chúng ta thu phục gia tộc Hamashi, tất cả bọn họ đều lấy lí do rằng không thể làm ăn với một người có dính níu tới hắc đạo rồi đồng loạt bán cổ phiếu ra với giá vô cùng thấp.”
Người đàn ông đang đứng bên cửa sổ kia không ai khác, chính là Phương Thần Phong. Còn người đang báo cáo tình hình thông qua màn hình laptop chính là Lâm Minh Thiện.
Đáng lẽ Lâm Minh Thiện sẽ phải trực tiếp cùng hắn đi Anh lần này, nhưng vì Phương Thần Phong không an tâm khi để Hà Linh Chi ở lại Hắc Phong Bang một mình, hơn nữa hiện giờ cô đang là mục tiêu của bọn người kia, hắn tuyệt đối không thể để xảy ra bất kì sơ suất gì.
Phương Thần Phong giao phó cô cho Lâm Minh Thiện, đồng thời bắt cô phải vượt qua được bài sát hạch kia hoàn toàn đều nằm trong sự tính toán của hắn. Ngoài việc giúp cô củng cố kĩ năng thực chiến, nó còn giúp cô lấy được sự tín nhiệm của những người còn lại trong Hắc Phong Bang. Có như vậy thì sau này cô mới tồn tại được trong thế giới của hắn.
“Bằng mọi cách cậu phải mua lại bằng được số cổ phiếu đó. Nhớ phải dùng một thân phận khác, không được để cho bọn chúng biết thân phận thật. Nhân đây tôi cũng loại bỏ được một vài con chuột cống hôi hám, chỉ biết ngồi hưởng thụ nhưng lại có tham vọng cực kì cao.”, Phương Thần Phong lãnh đạm nói.
“Tôi đã rõ, thưa lão đại.”
“Còn bài sát hạch?”
“Hoàn toàn theo đúng như những gì lão đại mong đợi, Tiểu… Hà Linh Chi đã chính thức vượt qua nó trước sự chứng kiến của toàn bộ người của ta.”
“Tốt lắm.”, Phương Thần Phong gật đầu khen ngợi, nhưng là khen ngợi ai thì chỉ riêng hắn mới biết.
“Còn một việc này không biết tôi có thể nói hay không.”, Lâm Minh Thiện ấp úng.
Phương Thần Phong cau mày đáp:
“Vào thẳng vấn đề chính!”
Nghe hắn nói vậy, Lâm Minh Thiện liền nói ra toàn bộ:
“Thưa lão đại, trong giới hắc đạo đang hình thành một bang phái mới, có tên KP. Hiện nay bọn chúng vẫn đang trong quá trình chiêu mộ thành viên, nhưng quy mô và số lượng nếu đem ra so sánh với Huyết Sắc Bang thì có thể nói là một chín, một mười. Hơn nữa, những mục tiêu mà bọn chúng hướng đến đều là quân nhân vừa ra ngũ, những kẻ cảm tử, có thể sẵn sàng chết bất cứ lúc nào. Xét theo phương diện muốn tồn tại lâu dài thì không thể chọn những người như vậy được.”
“Từ khi nào mà Hắc Phong Bang phải quan tâm đến một bang phái nhỏ lẻ mới hình thành như vậy chứ hả? Không động chạm đến ta, thì bọn chúng muốn làm gì tùy thích, còn một khi đã đắc tôi với chúng ta thì… xóa sổ.”, Phương Thần Phong cất giọng âm lãnh.
“Nếu chỉ có vậy thì thuộc hạ sẽ không báo cáo với lão đại làm gì, điều quan trọng ở đây là theo như những gì mà thuộc hạ điều tra thì kẻ đứng đầu KP trước đây có từng gặp mặt qua lại với Kinoya – người đứng đầu gia tộc Hamashi. Hơn nữa vào khoảng hơn một tháng trước, bọn chúng còn chiêu mộ được giáo sư Robert Devon.”
“Robert Devon?”, Phương Thần Phong lúc này mới quay lưng lại nhìn vào màn hình laptop.
“Đúng thưa lão đại, ông ta là một nhà nghiên cứu y học vô cùng tài giỏi, mười năm trước vì bị tố cáo làm thuốc giả và những nghiên cứu phản khoa học nên bị tòa xử phạt mười năm tù gian. Vừa hay hai tháng trước là hết hạn mười năm, sau khi ra tù liền đầu quân cho KP. Tôi đang nghi ngờ…”
“Cứ nói!”
“Tôi nghi ngờ bọn chúng có liên quan đến nhóm người muốn bắt Hà Linh Chi.”
Bởi vì Lâm Minh Thiện được Phương Thần Phong tiết lộ về bí mật của Hà Linh Chi để thuận tiện cho việc đảm bảo an toàn cho cô mọi lúc mọi nơi, nên khi nghe đến việc KP có giao thiệp qua lại với gia tộc Hamashi, kẻ lạ mặt mang kí hiệu lạ cũng có mặt tại đó, đến việc bọn chúng lại chiêu mộ Robert Devon. Những điều này khiến hắn không thể không nghi ngờ.
“Tiếp tục điều tra cho tôi, đặc biệt là người tên Robert Devon. Tôi muốn biết tất cả thông tin về ông ta, và nguyên nhân cụ thể khiến ông ta phải vào tù là gì!!!”
“Rõ thưa lão đại! Vậy lão đại định bao giờ trở về thành phố A?”
“Có chuyện gì sao?”
“Không có gì thưa lão đại, chỉ là có vẻ như Linh Chi đang rất mong ngóng ngài thì phải?”
“Khi nào xong việc ở đây tôi sẽ quay về!”
“Tôi đã hiểu thưa lão đại.”
Dứt lời Lâm Minh Thiện liền ngắt kết nối.
Sau khi cuộc gọi kết thúc, Phương Thần Phong đi đến chiếc bàn làm việc, ngồi trên chiếc ghế đen quyền lực của chức vị tổng giám đốc, Phương Thần Phong hai tay đặt trên tay ghế gõ từng nhịp theo dòng suy nghĩ.
Ánh mắt hắn đăm chiêu nhìn vào một khoảng không vô định:
“Robert Devon!!!”
[…]