"Nhóm fan hâm mộ này đúng là nhóm fan đầu tiên không dùng thủ đoạn xào xáo mà tôi thấy, vốn tui xem Weibo cũng không nhịn được cảm thấy Lâm Kích có chút vấn đề, nhưng bọn họ ồn ào như thế làm tui lại bỗng nhiên cảm thấy tài khoản V này có hơi buồn cười."
"Ekip quản lý quan hệ xã hội của Lâm Kích giỏi thật, tố chất của fans như này làm tui cảm thấy phục rồi."
Mấy fan hâm mộ lập tức nói cảm ơn.
"Đúng vậy đúng vậy, tuy không giúp được anh trai nhà bọn tui những cái khác nhưng cái này tui vẫn làm được, cảm ơn mọi người đã khích lệ."
"Đúng vậy, anh trai bọn tui ưu tú như thế thì bọn tui tất nhiên cũng không thể làm fan não tàn được, như vậy mới là fan tốt của anh trai bọn tui."
"Đúng rồi đúng rồi, hơn nữa papa Vinh là chồng tương lai của tui, mới không phải là kim chủ papa gì đâu hi hi hi hi hi hi hi."
....
Đúng là rất tốt.
Nếu như không cướp đi Vinh Tình của tôi thì tốt hơn.
Lâm Kích vừa lướt điện thoại vừa suy nghĩ.
"Tối hôm qua nhìn thấy vòng bạn bè của cậu, không tệ nha, thì ra chiếc Black Beauty kia là để dành cho cậu."
Cao Ninh ngồi bên cạnh cậu, vừa liên lạc với ekip quan hệ xã hội tìm ra người đăng bài, vừa nháy mắt mấy cái với Lâm Kích.
Mau nhìn cái gì gọi là người chiến thắng cuộc sống đi.
Lâm Kích như vậy là được rồi.
Chỉ đáng thương cho người đã mấy chục tuổi như cô còn không bằng một đứa bé, người ta đã tìm được một đối tượng tốt từ sớm.
Chậc, fan Lâm Kích nói như thế nào nhỉ?
Tui quả chanh?
Nói tới Black Beauty.
Lỗ tai Lâm Kích hơi hồng.
Cậu cũng không ngờ rằng Black Beauty bị Vinh Tình lấy đi lúc rút thưởng lại là vì mình.
Nhưng mà như vậy thì cơ hội của cậu càng lớn, không phải sao?
"Hả? Có tin tức rồi."
Ngón tay Cao Ninh hơi dừng, lập tức ngồi xuống mở mail ra.
"Tra được là ai làm sao?"
Lâm Kích từ trên ghế salon đi ra phía sau cô.
"Đúng vậy."
Cao Ninh nhanh chóng đọc lướt qua mail một lần, lập tức cười lạnh một tiếng.
"Không ngờ lại là cô ta."
An Nhiên?
Lâm Kích đọc lướt qua một lần, cảm thấy khó hiểu.
"Tôi và cô ấy có thù hận lớn như vậy?"
Lúc trước là An Nhiên, bây giờ cũng là An Nhiên.
Nếu như không phải không có khả năng, Lâm Kích thậm chí còn hơi nghi ngờ có phải bản thân đã cắn chết người nhà An Nhiên hay không.
Không thì tại sao cứ liên tục nhìn cậu chằm chằm gây sự?
"Chờ chút, nơi này còn có đoạn ghi âm."
Cao Ninh nhanh chóng dowload tệp xuống rồi nhấn phát.
[Đều do Lâm Kích! Đều do cậu ta! Nếu không phải cậu ta thì bây giờ tôi chính là bà chủ Vinh thị rồi! Ngàn người ngưỡng mộ! Tất cả mọi người đều phải xem vẻ mặt tôi sống qua ngày, tôi muốn đạp ai thì người đó phải ngã xuống quỳ liếm giày của tôi! Đều do Lâm Kích! Tôi muốn gi.ết chết cậu ta! Tôi muốn giế.t chết cậu ta ——!]
....
Lâm Kích cùng Cao Ninh nhìn nhau.
Một lúc lâu sau Lâm Kích mới bóp ấn đường.
"Cô ta đây là tinh thần thất thường rồi?"
Cao Ninh đóng tệp.
"Cậu cứ nói thẳng cô ta bị điên là được rồi."
Cô cũng buồn bực, "Cô ta đúng là điên thật rồi, chuyện này rõ ràng là cô ta muốn bay lên đầu cây là phượng hoàng nên đắc tội với Vinh Tình, liên quan gì đến cậu? Bây giờ cô ta sa sút đến mức độ này còn muốn hại cậu? Đầu óc cô ta có vấn đề sao? Có chút tiền thì nên trực tiếp về nông thôn sống những ngày tháng yên bình không tốt sao?"
Theo như cô biết thì tiếng tăm của người phụ nữ đó đã tuột dốc không phanh trên cuộc họp hàng năm trước đó, về sau lại bị đối thủ vạch trần không ít tư liệu xấu.
Địa vị có thể nói là trong nháy mắt còn không bằng tuyến mười tám.
Nhưng mà trong tay cô ta vẫn có chút tiền dành dụm, dù sao cũng là minh tinh nữ tuyến đầu, không nói những cái khác nhưng nhà ở, xe hơi còn có quần áo, đồ trang sức túi xách gì đó cũng đủ cho cô ta tiêu cả đời.
Cần gì phải gây chuyện với Lâm Kích?
Hơn nữa, chuyện này có quan hệ gì với Lâm Kích đâu?
Nếu không phải bản thân cô ta có tâm tư bất chính, gây chuyện trong họp hàng năm thì sao có thể ra nông nỗi như này?
Hai người im lặng một lát, Cao Ninh quơ quơ tay.
"Biết là ai làm thì dễ rồi, cậu đi quay phim đi, tôi có thể xử lý được chuyện này."
Lâm Kích gật đầu, cậu rất tin tưởng vào năng lực của Cao Ninh.
Đi tới cửa, cậu suy nghĩ một lát rồi nói thêm.
"Chị Cao, chị có thể xử lý được thì đừng thông báo cho bên Vinh Tình, hôm nay chắc anh ấy không dậy sớm như vậy đâu."
Cao Ninh nhíu mày.
"Được rồi?"
Nhìn cũng không giống lắm?
Lâm Kích bất đắc dĩ nở nụ cười, "Không phải, tối hôm qua tuyết rơi, anh ấy nhất định muốn chơi pháo hoa nên mệt."
Giống hệt như một đứa trẻ chưa từng thấy pháo hoa và tuyết vậy.
"Chậc chậc chậc, được, biết rồi."
Một mùi chua của tình yêu, xem dáng vẻ này là sớm muộn gì cũng được ăn được kẹo cưới của cặp đôi này.
Có điều.
Cao Ninh có chút nghĩ không ra.
Trước mặt Lâm Kích, Vinh tổng lại chân thật như vậy?
Lâm Kích chân trước vừa đến đoàn phim tiếp tục quay để chuẩn bị đóng máy thì Cao Ninh chân sau đã bắt đầu một loạt hành động.
Dù sao đã tìm được chính chủ, cô cứ trực tiếp liên lạc với người đại diện của An Nhiên thôi.
".... Cô xác định là cô ta làm?"
"Lát nữa tôi gửi file ghi âm cho anh, tôi nhớ mấy anh vẫn chưa chấm dứt hợp đồng đúng không? Nếu cô ta lại ra ngoài nhảy nhót thì tôi chỉ có thể làm phiền anh cùng tìm."
"...., tôi biết rồi, tôi sẽ nhanh chóng xử lý."
"Vậy thì không thể tốt hơn, nghe nói gần đây anh dẫn dắt một người mới, bên công ty bọn tôi có một hoạt động, nếu anh có hứng thì tôi sẽ lấy một chỗ cho anh."
"Vậy thì làm phiền cô, phần còn lại tôi biết nên làm thế nào rồi."
Đó là đương nhiên, anh tốt xấu gì cũng cùng khóa với tôi, tôi vẫn có chút hiểu biết với anh."
Giải quyết xong người đại diện của An Nhiên, Cao Ninh trực tiếp kêu ekip quan hệ xã hội bắt đầu hành động.
Biện pháp ứng phó tự phát lần này của fan hâm mộ rất tốt, cô chỉ cần tiếp tục dẫn dắt chuyện này theo nhịp điệu đó, còn lại cũng sẽ không nổi lên được bọt nước gì.
Seeder trên Internet tiếp tục nhảy nhót được một lát rồi bỗng nhiên dần dần không còn động tĩnh.
Cao Ninh gõ bàn một cái, hẳn là người đại diện của An Nhiên khống chế được người rồi.
Tay chân rất nhanh nhẹn nhưng lúc trước lại không làm, là do đang chờ giờ phút này sao?
Nhưng dù thế nào, chỉ cần sau này đừng tiếp tục gây thêm phiền phức cho cô là được rồi.
Không còn đằng sau chỉ huy, mấy seeder chỉ có thể mất não mà nói Lâm Kích bị quy tắc ngầm.
Mấy fan hâm mộ có fan đứng đầu chỉ dẫn nên rất bình tĩnh, mỗi người một câu ép seeder xuống.
"Được rồi được rồi, biết mấy người bị học sinh tiểu học bám vào người rồi, bài tập đã làm xong chưa? Nhìn dáng vẻ này thì bài tập lớp một vẫn quá ít nhỉ, đề nghị phụ huynh có tiền thì đưa trẻ con đi đăng ký học thêm tiếng việt, toán, tiếng anh đi."
"Quanh đi quẩn lại chỉ có mấy câu như thế, tôi nghe chán rồi. Nói thật, Lâm Kích nhà bọn tui đang yên ổn đóng phim, cũng không có đắc tội mấy người nhỉ? Mai danh ẩn tích nói xấu quá khó coi rồi, trong nhận thức của mấy người bạn bè có tiền cũng là quan hệ không thuần khiết? Vậy tình bạn của cậu thật sự quá thấp kém."
"Nói thật, bây giờ còn chưa tới thời gian làm việc bình thường của Vinh thị, nếu không bọn họ còn dám nhảy nhót? Luật sư mấy ngàn vạn của papa Vinh để làm trò cười sao? Còn có ekip quan hệ xã hội, tùy tiện duỗi đầu ngón tay cũng có thể đè chết bọn họ."
"Ha ha ha ha ha ha, chị em lầu trên "nhất châm kiến huyết"! Đợi Vinh thị làm việc, tui lại muốn nhìn thử xem đám seeder này còn dám nhảy nhót hay không! Nói xấu anh trai của chúng ta rồi, cả papa Vinh cũng dám động, chậc chậc chậc, không thể không nói, gan chó can đảm."
Nhìn thấy tin này seeder có hơi dao động.
Bọn họ không nhịn được đi tìm seeder đầu lĩnh, có người lớn mật xin chỉ thị.
"Ông chủ, vẫn mắng Lâm Kích sao? Tiếp tục làm cái này nhất định sẽ mắng đến Vinh tổng, lỡ như đoàn luật sư của người đó phát cái công hàm luật sư nào...."
Bọn họ sẽ không chịu nổi!
Seeder đầu lĩnh rít mạnh một hơi thuốc, hùng hổ.
"Làm cái rắm mà làm! Bên kia không thêm tiền thì không làm!"
Mẹ nó, là do gã ngủ đến mơ hồ chưa nhìn rõ danh sách đã nhận, ông chủ Vinh thị cũng dám mắng?
Là tên ngu ngốc nào ra đường không mang não theo vậy!
Vinh Tình được nhớ thương từ từ mở hai mắt ra từ trên chiếc giường hai mét của mình/
Mệt mỏi quá.
Anh nằm liệt trên giường không muốn nhúc nhích.
Tay của mình hình như trở thành tay của người khác rồi.
Vinh Tình trầm tư.
Anh cố gắng nhúc nhích chân thử.
....
Tốt lắm, hai chân này cũng thành chân của người khác.
Như vậy vấn đề là.
Vinh Tình nhìn trần nhà không biết đã mở chế độ bầu trời sao từ lúc nào, dải ngân hà bên trong vô cùng đẹp đẽ.
Trí nhớ của mình tại sao vẫn là của mình.
Hồi ức tối hôm qua.
Vinh Tình cảm thấy thật ra trí nhớ cũng có thể là của người khác.
Bây giờ anh thấy không cần thiết lắm, cảm ơn.
Tối hôm qua anh đã làm gì?
Cũng không làm gì!
Chỉ là đốt pháo hoa suýt nữa khiến nó tự nổ mà thôi!
Thật sự không! Có! Gì!
....
Có thể lấy trí nhớ đi không?
Bây giờ papa không cần trí nhớ này!
Làm ơn hãy lấy trí nhớ này đi đi!
Vừa nghĩ tới cảnh Lâm Kích nín cười lúc đó, Vinh Tình lại cảm thấy nghẹt thở.
Trí nhớ có thể đổi không?
Nếu không thì đổi một chút cũng được!
Anh làm sao biết được, chỉ là pháo hoa thôi mà!
Chân của anh vậy mà có thể không nghe điều khiển vấp pháo hoa làm bản thân ngã đây!
Sao lại có thể chứ!
Nếu không phải lúc đó Lâm Kích nhanh tay lẹ mắt!
Cứu anh với pháo hoa!
Thì anh đã sóng vai cùng pháo hoa bay lên trời rồi.
Quý trọng sinh mệnh!
Rời xa pháo hoa!
Cảnh sát cũng không bắt được mình!
Sau này papa nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời!
Tuân thủ pháp luật!
Vinh Tình xưng tội trong lòng mười lần xong mới từ từ bò dậy khỏi giường.
Vậy thì vấn đề đến rồi.
Họp hàng năm đã qua, lễ giáng sinh cũng qua.
Ngày hôm nay làm cái gì đây?
Anh trầm tư hai giây.
Trước tiên cứ rửa mặt đi.
Vinh Tình loạng choạng đi từ lầu hai xuống lầu một, thuận tiện đi qua cửa lớn một lát.
Black Beauty không còn, cây noel vẫn còn ở đó.
Anh sờ cằm.
Vậy nên chó săn nhỏ đã tự giác lái xe đi rồi?
Phải nhớ bảo dưỡng thật tốt nha!
Papa sẽ thỉnh thoảng đi thăm Black Beauty!
Sau khi rửa mặt xong Vinh Tình đến phòng bếp kiếm ăn.
Anh kinh ngạc phát hiện có một tờ ghi chú tình yêu dán trên bàn!
Không chỉ có như vậy!
Trong phòng bếp còn có thức ăn nóng hổi! Là loại có đầy đủ màu sắc hương vị!
Tay nghề này!
Mùi vị này!
Vừa nhìn là biết do chó săn nhỏ tự tay làm!
Cả người Vinh Tình chấn động!
Lẽ, lẽ nào?
Chó săn nhỏ đây là đang cảm ơn mình đã tặng Black Beauty cho cậu ấy sao?
Đây là chó săn nhỏ thần tiên gì vậy!
Vinh Tình thổn thức.
Nếu như vậy.
Vinh Tình trầm tư suy nghĩ một lát, vậy thì tha thứ cho chó săn nhỏ vì đã chứng kiến hiện trường tối hôm qua đi!
Nghĩ như vậy xong, Vinh Tình lập tức vui vẻ trong lòng.
Anh đắc ý ngồi xuống, bắt đầu vui vẻ dùng cơm.
Tiếp theo anh cầm điện thoại lên.
Sau đó lướt lướt, bữa sáng trong chén bỗng nhiên không thơm nữa.
Cái quỷ gì vậy?
Tại sao lại có người bắt đầu mắng chó săn nhỏ?
Để papa nhìn xem cậu viết cái gì.
Vinh Tình bấm vào xem.
Vinh Tình choáng váng.
Vinh Tình có hơi chột dạ.
Cái, cái gì?
Vậy, vậy mà bị phát hiện rồi sao?
Chẳng lẽ là 3 ngàn vạn của anh bị bại lộ rồi?
Vinh Tình hoảng loạn tiếp tục xem, sau đó bình luận của mấy fan hâm mộ Lâm Kích lập tức đập vào mắt.
Vinh Tình....?
Mấy người lại học theo đoàn luật sư cảnh cáo?
Rốt cuộc mấy người là fan của tôi hay là fan của Lâm Kích?
Còn nữa....?
Vinh Tình chậm rãi đánh ra một dấu hỏi?
Đi thận còn đi tâm?
Mấy người im miệng đi!
Tui không phải!
Tui không có!
Mấy người nói vậy.
Vẻ mặt Vinh Tình căm uất.
Ngay cả thận tui cũng chưa có đi được!
Vinh Tình nghĩ đến đây, vẻ mặt lập tức lung lay muốn sập.
Mình quá khó khăn rồi.
Thì ra mình chính là loại kim chủ tuyệt vời sẽ bị người khác bắt cóc sao?