“Chào mọi người!” Thiên Tuyết vui vẻ đáp trả, hướng trong nhà chạy đến. Ngay cả cách xưng hô cũng bị cô bỏ quên. Từ 'tiểu thư' lại biến thành 'phu nhân'. Dù sao nước chảy đá mòn, bọn họ gọi nhiều lần như vậy, cô sửa cũng không được. Ngược lại bị bọn họ chỉnh cũng là chuyện bình thường. Lâu ngày dài tháng sẽ quen nha!
Bây giờ cô chỉ thật muốn cho Lãnh Ngạo xem một chút, căn nhà cô vừa trang trí mới xinh đẹp làm sao!
Lãnh Ngạo thong thả đi đến, đuổi theo cô, quản gia theo phiá sau hắn bẩm báo không thiếu một chuyện trong nhà, bao gồm cả đã đổi những gì, xin hắn cho ý kiến. Nếu không hợp ông lập tức đổi lại!
“Chủ từ, còn có bốn cây cầu thang, phu nhân muốn đập bỏ!” Quản gia đổ mồ hôi nói xong mới phát hiện người bên cạnh không vui , lập tức sửa lại, "Nhưng mà thuộc hạ không dám lỗ mãng, xin chờ chỉ thị của ngài!
Ngoài ý muốn của ông, Lãnh Ngạo lại càng cảm thấy khó chịu, chỉ lạnh lẽo lên tiếng, “Cô ấy thích thì cứ đập bỏ, chuyện này cũng cần tôi quyết định sao?”
“Vâng! Vâng, thuộc hạ đi làm, lập tức đi làm!” Quản gia gật đầu như giã tỏi, nhanh chóng chạy mất. Nếu ở đây nữa trái tim ông sẽ chịu không nổi. Chủ tử âm dương quái khí, ai mà hiểu được!
"Nhanh lên a, anh xem có đẹp không? Rất thoải mái?” Thiên Tuyết chạy một vòng, quay lại bắt lấy cánh tay của hắn, hưng phấn hỏi. Ít nhất thì cũng dễ thở hơn căn nhà kiểu cách phương Tây kia đi!
Lãnh Ngạo: “…”
Hắn có thể nói cái gì? Hắn không thích thế này! Nhưng mà tiểu tinh linh này thì ngược lại. Tất cả sở thích của hắn cơ hồ đều theo cô cả rồi! Ngay cả dinh thự trước kia hắn ở đều chuyển thành kiểu biệt thự nhỏ hơn. Chỉ bởi vì cô không thích nhà quá rộng, lại tối. Nhưng mà chính hắn lại không cảm thấy khó chịu, cứ như vậy đều theo cô cả đi!
Lãnh Ngạo không nói gì, Thiên Tuyết liền tự phụ nghĩ hắn không có ý kiến, vì vậy nhảy lên sofa mở xem tivi màn hình cuốn sắc nét trước mắt.
Chương trình thì không có cái gì hay, chỉ là những tinh tức xã hội bình thường. Nhưng đến tin tức chính trị cô lại cảm thấy thú vị. Tội phạm quốc tế a, sản xuất tiền giả a, đến nay vẫn chưa bắt được? Cũng tệ quá!
“Ngạo, anh xem , như thế nào để sản xuất những thứ tiền giả đó vậy?” Thiên Tuyết vừa ăn trái cây vừa thuận miệng hỏi. Dù sao cô biết Lãnh Ngạo chắn chắc sẽ có cách giải thích nha! Ai bảo hắn đa tài như vậy!
“Muốn biết?” Lãnh Ngạo cởi áo khoắc ngoài, ngồi xuống bên cạnh cô, tùy tiện hỏi.
“Đương nhiên!” Hơi do dự một chút nhưng vẫn là gật đầu nhỏ một cái.
“Anh dẫn em đi!”
Lãnh Ngạo không nói hai lời liền mang cô kéo lên, giống như lại muốn ra ngoài.
Thiên Tuyết ở trong tay hắn kháng cự một chút, cô rất mệt, “Ngày mai đi có được hay không? Em lại muốn ngủ rồi!”
Quản gia từ phiá sau tiến lên, cắt đứt cuộc nói chuyện giữa hai người, nói nhỏ với Lãnh Ngạo cái gì đó, sau đó lại lặng lẽ lui ra. Thiên Tuyết thật tò mò, có chuyện không thể cho cô biết?
“Vậy lên phòng ngủ, đến tối mang em đi chơi!” Lãnh Ngạo không biết nghĩ cái gì, gật đầu đồng ý.
“Tối? Chắc không phải đến khu vui chơi đi!” Thiên Tuyết ngáp một cái, lờ mờ nói bậy.
“Ừ, nào, ngủ!” Hiện giờ Lãnh Ngạo không có nghĩ nhiều, chỉ cần cô ngoan ngoãn ngủ một chút, mất công lại ngăn trở hắn.
Nhanh chóng mang cô lên phòng, mặt lạnh nhìn hai người dưới sảnh