Nàng có thiên phú lật trời. Mười sáu tuổi năm tăng cấp thành công lên thành cường giả Kiếm Thánh, cái kỷ lục này, dù sau khi nàng đã chết vạn năm, sau khi đế quốc Carter bị chôn vùi trong lịch sử bụi bặm, cũng không có bất kỳ ai tài giỏi hơn.
Nàng bách chiến bách thắng. Nàng dẫn quân đoàn Hoa Hồng Trắng của đế quốc Carter đánh đâu thắng đó, khi nàng còn sống, làm cho bản đồ của đế quốc Carter lớn ra gấp đôi, nàng được hoàng đế bệ hạ sắc phong Công tước vẻ vang, trên quyền trượng của nàng có khắc hai cái tước vị tôn quý nhất của đế quốc.
Nàng có được đôi mắt như ngọc. Ngài Eve · Heather được người sau gọi thiên tài Kiếm Thánh cũng đã được nàng phát hiện ra trong thời kỳ sa sút, sau đó đưa nàng ta tới gia tộc Roman, mở ra hành trình huy hoàng cả đời cho ngài Heather.
Nàng có dung mạo nghiêng thành. Sách lịch sử có ghi chép, điện hạ Veronica là thần hóa thân trên thế gian, là sử giả quang minh, bất kỳ một ai thấy nàng đều sẽ bị dung mạo khí chất của nàng thu phục. Lúc nàng trên ngai vị, người theo đuổi có thể xếp hàng từ phủ công tước tới ngoài cửa thành vương đô.
Nhưng mà chuyện mọi người nói say xưa nhất, vẫn là tình yêu không đổi của nữ Công tước và người chồng bá tước Normand của nàng.
Bá tước Normand có lai lịch bí ẩn, lần đầu tiên xuất hiện trước mắt công chúng cũng là người yêu của Công tước, cường giả Kiếm Thánh.
Từ khi hai người ở cùng với nhau thì chưa từng tách ra, cho dù du ngoạn, đi sứ, hay là chiến tranh, có vị trí Công tước Hoa Hồng Trắng, đều sẽ có bóng dáng bá tước Normand xuất hiện.
Nghe nói hai người còn ký kết khế ước cộng sinh, sinh cùng sinh, chết cùng chết. Tình yêu của hai người đã được đời sau viết ra vô số truyện ký dã sử, lưu truyền rộng rãi.
Thế giới này Cố Thịnh Nhân sống rất hạnh phúc, lúc sắp rời đi, nàng đã có cảm giác.
Cô đã không còn trẻ nữa, cầm tay chồng mình rồi cười ngọt ngào: "Ta đi trước một bước, kiếp sau, chàng nhớ phải tới tìm ta."
Áo đen tóc đen, gương mặt của người đàn ông vẫn anh tuấn như cũ, nhìn người vợ nhắm mắt ngủ yên trên giường, khẽ cúi người hôn lên môi cô.
Đứa ngốc, nàng quên chúng ta có khế ước ư? Nàng không cần đi trước một bước, ta đi theo sau nàng.
Cố Thịnh Nhân mỉm cười mở mắt trong không gian.
Cô không có thu lại nụ cười trên khóe miệng, nói với hệ thống trước mặt: "Tôi không có bất cứ vấn đề gì, cũng không cần nghỉ ngơi, chúng ta có thể bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo."
Cô rất chắc chắn, người yêu của mình đang chờ mình ở một thế giới khác, nên không muốn ở lại nơi không có anh quá lâu.
Hệ thống cũng lần đầu tiên gặp được kí chủ không thèm chờ đợi mà muốn làm nhiệm vụ thế.
Nhưng mà chỉ cần kí chủ quyết hoàn thành nhiệm vụ thì cũng có lợi, làm hệ thống, nó không có quyền lực can thiệp.
"Sau đây là một thế giới tu tiên, xin kí chủ chú ý kiểm tra và nhận tin tức thế giới."
Mắt Cố Thịnh Nhân tối sầm lại, sau khi quen thuộc cảm giác hôn mê, cô phát hiện mình đang quỳ gối trong một đại điện.
Cô cúi đầu nhìn tay của mình, nhỏ gầy và mềm mại, rõ ràng là tay của môt đứa trẻ.
Trong đại điện có trăm đứa trẻ đang quỳ không khác Cố Thịnh Nhân lắm, nhìn tuổi thì cũng chỉ tầm bảy tám tuổi.
"Hôm nay các ngươi có thể vào được điện này, chính là đệ tử của phái Tinh La Liếm ta. Nhưng mà có thể đi vào điện này, có thể chứng minh căn cốt của các ngươi thích hợp tu hành, mà tu kiếm, quan trọng nhất chính là bọn Kiếm Tâm trong lòng các ngươi. Bây giờ, bắt đầu kiểm tra Kiếm Tâm."
"Đẳng cấp Kiếm Tâm, quyết định cuối cùng các ngươi có thể đi được bao xa trên con đường tu kiếm này."