Từng hài tử đi về phía trước, đứng ở một chỗ riêng biệt.
Cố Thịnh Nhân biết đó là một trận pháp đặc biệt, sau khi người đứng vào đó sẽ cho thấy những phản ứng khác nhau.
“Lâm Ý Sinh, ngũ hành thuộc hành mộc, kiếm tâm cấp ba! Nhập ngoại môn.” Bên trong trận pháp xuất hiện những tia sáng màu xanh lục, trưởng lão đứng bên cạnh báo cấp bậc kiếm tâm của hắn.
“Lam Ánh Nguyệt, ngũ hành thuộc hành thủy, kiếm tâm cấp năm! Nhập nội môn.”
Cố Thịnh Nhân yên lặng lắng nghe vị trưởng lão kia báo từng con số.
Trong thế giới này lấy kiếm tâm vi tôn, kiếm tâm sẽ quyết định một người có thể trở thành một kiếm khách hay không. Đồng thời cũng phán đoán một kiếm khách có thể đi được bao xa trên con đường kiếm đạo.
Kiếm tâm có ba cấp.
Kiếm tâm hạ đẳng là kiếm tâm cấp một hai ba, kiếm tâm trung đẳng là kiếm tâm cấp bốn năm sáu, kiếm tâm thượng đẳng là kiếm tâm cấp bảy tám chín.
Cấp bậc kiếm tâm càng cao chứng minh thiên phú trên con đường kiếm đạo càng cao và độ phù hợp với bản mệnh của kiếm cũng càng cao.
Cấp bậc kiếm khách chia làm kiếm giả, kiếm khách, kiếm sư, kiếm vương, kiếm tôn, kiếm tông và nghe nói trong truyền thuyết có kiếm thánh có thể chém cả trời đất.
Mặc dù trong đại thế giới Thiên Lan này lấy kiếm vi tôn, nhưng người có kiếm tâm mà có thể trở thành một kiếm khách thật sự vô cùng hiếm có.
Kiếm phái Tinh La là môn phái kiếm tu lớn nhất đại thế giới Thiên Lan, tiêu chuẩn lựa chọn đệ tử đương nhiên cao hơn các môn phái khác rất nhiều.
Lúc này trong đại điện có trên trăm hài đồng, đều đã trải qua kiểm tra sơ bộ, tất cả đều có kiếm tâm.
Lúc này, cách Cố Thịnh Nhân không xa có một nữ đồng đứng lên.
Nàng ta thu hút sự chú ý của Cố Thịnh Nhân, nữ đồng này là nhiệm vụ của Cố Thịnh Nhân trong thế giới này.
Bạch Hinh Nhã, ra đời trong một gia tộc bậc trung của đại thế giới Thiên Lan, mẫu thân là tiểu thiếp của gia chủ gia tộc đó, nhưng luôn được yêu thương chiều chuộng nên từ nhỏ Bạch Hinh Nhã luôn sống trong nhung lụa.
Lần nàng ta chịu đả kích lớn nhất, theo dự đoán chính là lần thu nhận tân đệ tử của kiếm phái Tinh La lần này.
“Bạch Hinh Nhã, ngũ hành thuộc thủy, kiếm tâm cấp một, nhập ngoại môn.”
Bạch Hinh Nhã trợn tròn mắt ngạc nhiên, dường như không thể ngờ được rằng kiếm tâm của mình lại chỉ là cấp một.
Nàng ta có vẻ hơi bối rối, đôi mắt to tròn như sắp khóc, nhìn vô cùng đáng yêu.
Vị trưởng lão bên cạnh hình như rất ít khi gặp phải những tình huống như thế này, nhìn thấy bộ dạng của Bạch Hinh Nhã, vị trưởng lão mặc dù luôn nghiêm khắc cũng nhẹ nhàng dỗ dành: “Ngươi đừng để ý quá mức, chỉ cần nỗ lực tu luyện thì kiếm tâm cấp thấp cũng có thể trở thành cường giả kiếm khách.”
Cố Thịnh Nhân thấy hơi kỳ lạ, cô nghi ngờ nói: “Tình tiết của câu chuyện ta đã biết, Bạch Hinh Nhã kia tố chất rất bình thường, dung mạo cũng không phải là đẹp tuyệt trần, tại sao có biết bao nhiêu nam nhân lại cam tâm tình nguyện làm tất cả để nàng ta vui vẻ? Hơn nữa, cho dù người lạnh lùng đến mức nào cũng không thể độc ác tàn nhẫn trước mặt nàng ta?”
Hệ thống im lặng một chút rồi đáp: “Vật chủ, có lẽ cô không biết, trong thế giới này có một thứ gọi là Bạch Liên Hoa quang hoàn.”
Cố Thịnh Nhân còn chưa kịp cập nhật Bạch Liên Hoa quang hoàn là thứ gì thì chợt nghe thấy tên của mình.
“Cố Duy Tâm.”
Cô chậm rãi đứng lên, sắc mặt bình tĩnh đi vào giữa trận pháp.
Vị trưởng lão phụ trách kiểm tra tò mò liếc nhìn nàng, những hài tử đến đây thường là bảy tám tuổi, khi bước vào kiểm tra thì sẽ lo lắng không yên hoặc nóng lòng muốn thử, dường như vẻ mặt bình tĩnh của Cố Thịnh Nhân rất hiếm gặp.