Đột nhiên xoay người, không phải đi về phòng mình, mà đi lên tầng ba.
Trong phòng, Ôn Đề Nhi không cam lòng nói một câu: “Anh ta tốt nhất là cả đời đừng yêu em, nếu không thì em sẽ cho anh ta nếm thử tư vị mất đi lần hai!”
Đường Vực Tân nhẹ nhàng nói, “Tiểu Đề, đây không giống tính cách của em.”
“Đúng vậy, tuyệt đối không giống em.” Môi anh đào của Ôn Đề Nhi sưng lên, nở nụ cười tự giễu, “Có khả năng… Thích anh ta rồi.”
Nếu không thì sao có thể một lần lại một lần mất đi lập trường của mình?
Đường Vực Tân giống như trải qua một phen suy nghĩ tường tận, mới đề nghị: “Nếu là như vậy, em khống chế mình là được, với trí thông minh của em, muốn làm một người đàn ông yêu em, là chuyện cực kỳ dễ dàng mới đúng.”
“Cũng đúng, lúc em còn chưa cam chịu, em nhất định phải thuần phục Kiều Diêm Vương!”
Ôn Đề Nhi nín khóc mỉm cười, uể oải trong lòng đột nhiên không còn sót lại chút gì, đáy mắt khôi phục ánh sáng ngày xưa.
“Em không thèm nghe anh nói nữa, chơi trò chơi đây.” Nói xong liền tắt điện thoại.
Đi đến trước máy tính ngồi xuống, chuẩn bị đánh phụ bản trò chơi.
Mới vừa mở trang trò chơi ra, phía dưới góc phải hiện lên một cửa sổ nhỏ.
“[Tin tức quan trọng] Tập đoàn Kiều thị treo giải thưởng 500 vạn cho hacker tìm ra lỗ hổng và sửa chữa! Tình hình cụ thể mời page view…”
Mẹ kiếp, 500 vạn?
Lỗ hổng gì mà đáng giá như vậy?
Kiều Diêm Vương rõ là…
Không ngờ tới anh lại ngu ngốc như vậy, loại chuyện tìm lỗ hổng, cho cô 5 vạn cô cũng làm.
Tò mò mở vào cửa sổ, hiện lên một trang web, bên trong chỉ có mấy chữ ngắn gọn.
“Gần đây tôi nghiên cứu người máy thông minh tồn tại lỗ hổng nguy hiểm cao, thành tâm mời bạn bè nhóm hacker tìm ra lỗ hổng này, nếu có thể sửa chữa, nhất định sẽ cảm ơn bằng số tiền lớn.
Người nào có năng lực mời gửi vào hòm thư: *****
Ôi mẹ ơi, vũ trụ nhỏ trong lòng Ôn Đề Nhi bắt đầu rộn rạo rồi.
Hay là dùng thân phận "khăn quàng đỏ" đi xem náo nhiệt?
Không được, quá nguy hiểm rồi.
Hai năm trước đại chiến hacker ‘Đàm hoa nhất hiện’, cô hại 102 vị hacker giỏi nhất trên thế giới bại lộ thân phận, trong đó có một số người thế lực phía sau cực kỳ lớn mạnh.
Một khi ‘Khăn quàng đỏ’ hiện thân, vô cùng có khả năng bị trả thù.
Nhằm an toàn, cô vẫn không nên xem náo nhiệt thì hơn.
… …
Sau hôm ấy, Kiều Thừa Huân không về nhà.
Nghe được tin tức từ Khinh Khinh, nói là tăng ca ở công ty.
Tăng ca hơn nửa tháng không về nhà, người nào tin.
Chỉ là Ôn Đề Nhi không để ý, Kiều Diêm Vương không ở nhà, cô trái lại được yên tĩnh.
Mỗi ngày ở trong phòng, chơi game hoặc nghiên cứu mật mã, dễ chịu hơn gặp mặt cãi nhau ảnh hưởng đến tâm tình.
Ở trong biệt thự hơn nửa tháng, rốt cuộc Ôn Đề Nhi cũng tìm được lý do ra cửa.
Hôn lễ của chị hai đã đến.
Hôn lễ cử hành lúc 3 giờ chiều.
Thấy sắp đến 2 giờ, Ôn Đề Nhi tuyệt đối không có sốt ruột, lười biếng nằm trên ghế sofa chơi trò chơi.
Bộ Khinh Khinh nhìn đồng hồ treo tường lần thứ 15, 2 giờ 24 phút, nhắc nhở: “Mợ chủ, sắp 2 rưỡi rồi, cô còn không ra cửa sao?”
“Không vội.” Ôn Đề Nhi không chút để ý lên tiếng, lực chú ý vẫn tập trung vào cuộc thi.
Mấy phút sau, kết thúc thi đấu, lại thắng.
Khóe môi cong lên nụ cười thắng lợi, cất điện thoại di động đi, đột nhiên đứng dậy lên tầng.
Sau khi Ôn Đề Nhi biến mất ở tầng hai, cửa phòng khách đột nhiên mở ra.
Bộ Khinh Khinh kinh ngạc vui mừng nhìn về phía cửa, nhìn thấy gương mặt anh tuấn quen thuộc, đúng là cậu chủ!
“Cậu chủ, rốt cuộc anh cũng trở về!”