• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mami, người đừng ý đồ nói sang chuyện khác. Người cho con là đứa bé ba tuổi ư. Nhanh chóng, thẳng thắn được khoan dung, kháng cự sẽ bị nghiêm trị, nếu không người nghẹn khó chịu, con ăn kem ly cũng sợ nghẹn.” Điền Bảo Bảo nói đáng thương hề hề, nhưng trên mặt phúc hắc kia lại không có một chút áy náy và không tốt, thực dũng cảm mà múc một ngụm kem đưa vào trong miệng, còn không quên cho ra đánh giá, “Vẫn là kem chú Lâm Dật cho ăn tương đối ngon.”

Đứa nhỏ này là con ruột cô sao! Cô quả thực muốn hoài nghi là lúc trước ở bệnh viện bị ôm nhầm rồi. Còn nhỏ tuổi lại học được quanh co lòng vòng uy hiếp cô. Nhưng cô có thể nói cái gì? Nói Lâm Dật phát sốt cô chiếu cố anh, sau đó hai người đều trần như nhộng một hồi, thiếu chút nữa lại lặp lại sai lầm sao?

“Kỳ Kỳ, Bảo Bảo, sao hai người cũng ở chỗ này. Bảo Bảo, có nhớ chú không.” Dịch Thần đột nhiên xuất hiện làm Điền Kỳ Kỳ như trút được gánh nặng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Cô quả thực phải cảm động với Dịch Thần đến rơi nước mắt, không nghĩ tới anh lại xuất hiện đúng lúc như vậy.

“Chú Dịch Thần, sao chú lại đến đây?” Điền Bảo Bảo kinh ngạc nhìn Dịch Thần soái khí bức người. Tuy nhìn thấy chú Dịch Thần thật cao hứng, nhưng bé đang muốn hỏi mami một vài vấn đề rất quan trọng nha. Chú Dịch Thần tới thật không đúng lúc, thật là biết phá hỏng chuyện tốt. Điền Bảo Bảo chu miệng nhỏ, hơi có chút bất mãn.

“Bảo Bảo, cháu nhìn thấy chú không cao hứng sao?” Điền Bảo Bảo tựa hồ không có dính anh như bình thường, làm Dịch Thần cảm giác hơi mất mát.

“Không có a, nhưng chú Dịch Thần lập tức xuất hiện, cháu không có phản ứng kịp.” Điền Bảo Bảo thực biết làm nũng bổ nhào vào trong lòng ngực Dịch Thần. Đối với Dịch Thần, vốn Điền Bảo Bảo vẫn là rất xem trọng anh và mami. Nhưng sau khi biết daddy ruột thịt của mình, bé liền một lòng muốn thúc đẩy chuyện tốt của Điền Kỳ Kỳ và Lâm Dật. Dùng một câu thực văn nghệ để giải thích chính là, “Nếu trên thế giới đã từng có người kia xuất hiện qua, những người khác đều sẽ biến thành tạm chấp nhận, mà tôi không muốn tạm chấp nhận.” Nếu bé đã biết daddy là ai, mà daddy bé lại ưu tú như vậy, vì sao bé phải đi tạm chấp nhận người khác. Nhưng cũng bởi vì như thế, Trong lòng Điền Bảo Bảo cũng cảm thấy có chút áy náy với Dịch Thần. Bởi vì áy náy, mà có vẻ xa cách. Nhưng bỏ những nhân tố này qua một bên, bé vẫn là thực thích thực thích chú Dịch Thần, khi còn nhỏ anh sủng ái mình nhất, những thời gian lâu dài đó, cho dù là daddy bé, cũng không thể làm ra bồi thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK