“Anh hai, sao lại không được đụng?” Lời nói của người khác, Tam Cẩu có nghe hay không còn phải xem tâm tình, nhưng lời của anh hai, Tam Cẩu nhất định sẽ nghe. Nhất là giờ phút này giọng anh hai vô cùng nghiêm túc, không giống như là đang nói giỡn. Giang Dược không trả lời mà cau mày đi lòng vòng quanh sa bàn. “Tam Cẩu, em không nhìn ra sa bàn này sao?” "Nhìn ra cái gì cơ?" Tam Cẩu sửng sốt, cậu chỉ nhìn thấy cái sa bàn tinh mỹ này thật giống như một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.