Mục lục
Cuồng Huyết Thiên Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy Tử Phong bị đánh gục trên mặt đất, Tuyết Phi Nhan không kìm được vội vàng chạy đến bên hắn. Mặc dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy hắn bị thương nặng, nhưng nhìn vào thảm trạng hiện tại của hắn vẫn khiến nàng cảm thấy không đành lòng. Thương thế như thế này đã khiến người khác chết đến mười lần có dư, dù hắn không chết nhưng nghĩ đến đau đớn hắn phải chịu cũng khiến nàng cảm thấy đau lòng.

Tử Phong nằm trên mặt đất, phổi của hắn bị xoắn nát nên hiện tại hắn không thể thở, tuy không chết được cảm giác muốn hít thở cũng không thể hiện tại cũng không dễ chịu chút nào, hắn cố gắng hết sức điều động linh lực trong cơ thể, sử dụng Tái Sinh Siêu Tốc bắt đầu hồi phục lại thương thế của mình.

Chỉ là dường như cơ thể hắn đã đạt tới giới hạn từ lâu, linh lực vẫn tràn đầy nhưng ngoại trừ khôi phục được cơ thể của hắn trở lại thành dạng đầy đủ chân tay ra thì những vết thương khác không hề có dấu hiệu được chữa lành, nội ngoại thương vẫn chi chít khắp cơ thể khiến hắn đau đớn khôn cùng.

“Chàng vẫn ổn chứ??”

Tuyết Phi Nhan nhận ra cơ thể của Tử Phong không được ổn cho lắm, chỉ cần nhìn vào tốc độ khôi phục thương thế của hắn là biết, nàng lo lắng hỏi.

Tử Phong nghiêng người sang một bên, cánh tay run run chống xuống đất muốn tự mình ngồi dậy nhưng lại gục xuống, hắn nhíu mày cảm nhận cơ thể của mình đang gào thét trong đau đớn và kiệt sức, mọi thớ cơ trên người hắn ở trong tình trạng tan nát tưởng chừng chỉ một chút cử động nhẹ cũng khiến bọn chúng bị tổn thương, Tái Sinh Siêu Tốc hoạt động hết công suất cũng chỉ có thể giữ cho cơ thể của hắn không chết hẳn mà thôi, muốn khôi phục lại thương thế thì đừng có mơ.

“Không hề ổn chút nào cả, nàng tốt nhất nên bỏ chạy ngay bây giờ, mục tiêu của nó là ta, nàng có bỏ đi đoán chừng nó cũng không quan tâm mảy may đâu.” Tử Phong từ bỏ nỗ lực muốn cử động của mình, hắn lặng lẽ nằm vật ra đất, miệng nói.

“Chàng đang nói cái gì đấy, ta không thể bỏ lại chàng ở đây được…..” Tuyết Phi Nhan run giọng nói.

“Vậy thì nàng có thể làm được gì? Nàng căn bản không phải đối thủ của Huyết Mị Ma Cơ, ở lại đây chỉ có chết mà thôi.” Tử Phong ngắt lời, giọng nói có chút mất kiên nhẫn.

Tuyết Phi Nhan nghẹn lời không biết nói gì, những gì Tử Phong nói không hề sai, nếu như nàng không bất ngờ quay trở lại thì mọi thứ cũng không đến mức hỏng bét như thế này, một mình Tử Phong có thể tự thoát thân nếu như không có nàng vướng chân vướng tay, nàng không hề giúp ích được cho hắn mà ngược lại, cái sự “quan tâm” một cách thiếu lí trí của nàng đã đẩy cả hai vào tuyệt cảnh.

Dường như cảm thấy lời mình nói có chút nặng, Tử Phong thở dài một hơi, cố gắng đưa bàn tay nham nhở của mình lên chạm vào má Tuyết Phi Nhan, miệng cười nói

“Ta đã làm mọi thứ để nàng có thể thoát thân an toàn, nếu nàng chết ở đây thì mọi công sức của ta đổ xuống sông xuống bể mất. Ngoan nào, nghe lời ta, chạy đi, đừng để những nỗ lực của ta trở nên vô ích, ta sẽ không chết ở đây đâu, nàng nghĩ ta là ai chứ?? Ta là một Thiên Ma vương giả vô địch, không gì có thể giết được ta cả."

Cầm lấy bàn tay đã có chút lạnh giá của Tử Phong, Tuyết Phi Nhan không nói gì mà chỉ si ngốc nhìn hắn, trong lòng nàng lúc này rối như tơ vò, nàng có thể cảm nhận được hắn lúc này thực sự yếu đến mức giống như một ngọn nến trước gió, cơ thể của hắn đã bị tàn phá không ra cái gì nữa, việc hắn còn sống để mở mồm ra nói chuyện đã là kì tích. Nàng cũng muốn tin rằng Tử Phong là vô địch, không gì có thể giết được hắn, nhưng sự thật trước mắt đã bày ra, hắn có nhiều thủ đoạn, nhưng không phải là bất tử bất diệt, hắn cũng có thể bị giết!

Dường như trong lòng đã làm ra quyết định, Tuyết Phi Nhan nhìn Tử Phong rồi nở một nụ cười tươi rói như hoa nở, sau đó nhẹ nhàng cầm tay hắn đặt xuống đất. Nàng đứng dậy, trên tay xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm, xung quanh người nàng xuất hiện từng cơn gió nhẹ nhưng ẩn chứa trong đó là pháp tắc thiên địa huyền ảo, đôi mắt nàng híp lại, khuôn mặt trở nên nghiêm túc, ánh nhìn khóa chặt lên người Huyết Mị Ma Cơ.

Huyết Mị Ma Cơ vẫn luôn để ý tới con mồi của mình, nó vốn dĩ không hề quan tâm tới Tuyết Phi Nhan, chỉ là hiện tại Tuyết Phi Nhan đang tỏa ra uy thế khủng bố khiến nó có chút ngạc nhiên, nhưng cũng chỉ là ngạc nhiên, trong mắt nó thì con mồi ngon lành kia còn có chút uy hiếp nho nhỏ, còn "sinh vật yếu đuối" này căn bản không phải là đối thủ.

"Ngươi muốn làm gì?" Huyết Mị Ma Cơ nghiêng đầu hỏi.

"Giết ngươi!!"

Tuyết Phi Nhan đột ngột tỏa ra sát khí mãnh liệt, thân hình hơi động một chút đã xuất hiện trước mặt Huyết Mị Ma Cơ, nhuyễn kiếm trong tay dường như hóa thành linh xà uốn lượn mà chém xuống, không khí rít lên từng tiếng khi lưỡi kiếm sắc bén lấy một tốc độ không tưởng xuyên qua. Huyết Mị Ma Cơ giơ lên hai ngón tay, trực tiếp bắt lấy mũi kiếm giống như đang kẹp chặt một que tăm, chỉ là ngay sau đó ánh mắt của nó hơi biến đổi, cơ thể nhoáng một cái liền dịch chuyển khỏi chỗ mình đang đứng.

Cùng một lúc đó, vô số phong nhận giống như cuồng phong bạo vũ từ phía sau lưng Tuyết Phi Nhan ào ào phóng tới chỗ Huyết Mị Ma Cơ vừa đứng, phong nhận cuồng loạn xé tan không gian, chặt đứt đại địa, cày nát toàn bộ mọi ths trong một đường thẳng kéo dài tới mấy trăm mét. Tuyết Phi Nhan cũng không mong đợi gì công kích của mình có thể đánh trúng đối phương, nàng cũng đã tính trước tới điều này, ngay khi Huyết Mị Ma Cơ dịch chuyển, nàng lập tức ngẩng đầu lên, bàn tay khẽ vẩy một cái, không khí xoáy tròn xung quanh người nàng, nhanh chóng tạo thành một cơn lốc trong nháy mắt, trực tiếp nuốt chửng lấy Huyết Mị Ma Cơ vừa mới dịch chuyển lên không trung.

Huyết Mị Ma Cơ bị cuốn vào trong lốc xoáy, nó cũng không hề sợ hãi, cơ thể nó gần như miễn dịch với công kích linh lực và pháp tắc thông thường, cơn lốc này nhìn thì có vẻ hủy diệt nhưng đối với nó chẳng khác gì một cơn gió nhẹ là bao. Chỉ là ngay lúc nó định thoát ra ngoài, đột nhiên khắp cơ thể Huyết Mị Ma Cơ xuất hiện hàng loạt vết cắt nhỏ giống như là bị dao cứa, mỗi vết cắt chỉ kéo dài có nửa tấc cho đến một tấc nhưng lại ăn sâu vào trong da thịt, máu tươi phún xuất ra ngoài cuốn vào trong gió lốc khiến không gian xung quanh nó tràn ngập một màu đỏ tươi.

Rít lên một tiếng chói tai, Huyết Mị Ma Cơ vung hai tay mình thật mạnh, cơn lốc chọc trời bị một thú lực lượng cường hãn thổi bay, để lộ ra thân ảnh Huyết Mị Ma Cơ loang lổ máu tươi đang lơ lửng trên không trung, chỉ khác một điều đó là lần này máu tươi trên người thuộc về chính nó.

"Làm thế nào ngươi có thể đả thương được ta?" Huyết Mị Ma Cơ đưa mắt nhìn những vết thương đang lành lại nhanh chóng của mình, khó hiểu nói.

"Đương nhiên là dựa vào chính đám quái vật bọn mi rồi!" Tuyết Phi Nhan cười khảy, trên tay xuất hiện một nắm mảnh vụn li ti nhỏ bằng cái móng tay.

Huyết châu của Huyết Ma sau khi bị phá hủy thì biến thành những mảnh vụn vô tri vô giác, nhưng độ cứng rắn của nó vẫn giữ nguyên không đổi, Tuyết Phi Nhan biết rất rõ đặc tính đề kháng của Huyết Mị Ma Cơ, nàng cũng không nghĩ bản thân có thể tạo ra man lực sánh ngang với Tử Phong được, nhưng cao thủ thì dù sao vẫn là cao thủ, lợi dụng phong chi Lĩnh Vực của bản thân, nàng thu thập những mảnh vụn huyết châu rải rác khắp nơi xung quanh, kết hợp với lốc xoáy của mình tạo thành một chiếc máy xay khủng bố với hàng vạn lưỡi đao sắc bén cứng rắn như kim cương, dù cơ thể có lực phòng ngự cường đại thì Huyết Mị Ma Cơ cũng vẫn có thể bị thương.

"Ngươi dám làm ta bị thương bằng thứ rác rưởi thấp kém như thế ư??"

Huyết Mị Ma Cơ ngay khi nhìn thấy những mảnh vụn huyết châu trong tay Tuyết Phi Nhan, nó dường như bị chọc giận mà rít lên điên cuồng, huyết trì rải rác khắp nơi xung quanh đồng loạt sôi trào, vô số dung dịch màu đỏ tươi từ bên dưới những huyết trì phóng lên không trung sau đó xoay tròn xung quanh nó.

Hú dài một tiếng, Huyết Mị Ma Cơ bay lên cao, máu từ huyết trì ở xung quanh nó đồng loạt bay tới, trong nháy mắt bao phủ lấy cơ thể nó, hoàn toàn nuốt chửng vào bên trong. Lượng máu khổng lồ nhanh chóng tạo thành một huyết cầu lơ lửng trên không trung, nhưng không lâu sau đó, huyết cầu đó vặn vẹo rồi bắt đầu biến đổi.

Một bóng đen khổng lồ che lấp ánh sáng dần xuất hiện trên mặt đất, ánh mắt Tuyết Phi Nhan co rút lại, nàng không tự chủ được mà lùi lại phía sau vài bước, mồ hôi lạnh chảy ra thấm ướt lưng áo. Chỉ thấy trước mặt nàng xuất hiện một thân ảnh huyết hồng cao tới mấy trăm mét, vẫn là hình dáng của Huyết Mị Ma Cơ nhưng lúc này đã hoàn toàn hóa thành màu đỏ tươi như máu, Tuyết Phi Nhan ở trên mặt đất cũng chỉ như một con côn trùng nhỏ bé trước thân ảnh khủng bố này.

Huyết Mị Ma Cơ giơ một ngón tay lên sau đó chỉ xuống, máu tươi trên cơ thể nó hóa thành vô số cây gai kéo dài sau đó đâm xuống mặt đất, nhằm thẳng vào Tuyết Phi Nhan mà công kích. Tuyết Phi Nhan di chuyển nhanh như chớp, uyển chuyển né tránh những gai máu to như cột nhà đang đâm xuống liên tiếp như sao băng.

Không thể không nói mặc dù Huyết Mị Ma Cơ và Huyết Ma nói chung cực kì khó đối phó, nhưng công kích của bọn chúng cũng rất đơn giản, đa phần chỉ là công kích vật lí đơn thuần, nếu không cứng đối cứng mà lựa chọn tránh né thì lực uy hiếp cũng bị giảm mạnh. Nhưng cũng không thể so sánh Huyết Mị Ma Cơ với đám Huyết Ma kia được, Huyết Mị Ma Cơ sở hữu linh trí, hơn nữa không phải linh trí ở mức thấp, mà là ở mức độ tương đương với các sinh vật sở hữu trí tuệ cấp cao khác.

Quần thảo hơn mười phút, khu vực xung quanh gần như bị cày xới không còn ra cái hình thù gì nữa, Huyết Mị Ma Cơ cảm thấy bực mình khi hàng loạt công kích dưới nhiều hình thái khác nhau của mình đếu không thể đánh trúng mục tiêu chỉ bé bằng cái móng tay kia, cảm giác buồn bực khi có lực mà không có chỗ dùng khiến nó có ý muốn hủy bọ trạng thái hợp thể khổng lồ hiện tại để trở lại nhân dạng trước khi.

Đúng lúc này thì nó chợt nhận ra vị trí của mình đang đứng, không biết từ lúc nào, chiến trường đã rời khỏi nơi Tử Phong đang nằm một đoạn rất xa, hơn nữa càng ngày càng có xu hướng tách ra xa hơn nữa, nó đưa mắt nhìn con mồi của mình vẫn đang bất động trên mặt đất phía xa, trong mắt ánh lên ý cười.

Tuyết Phi Nhan đang dùng hết sức bình sinh của mình để có thể né tránh công kích của Huyết Mị Ma Cơ, nàng không phải là dạng quái vật trâu bò như Tử Phong để có thể trực tiếp ăn đòn từ Huyết Mị Ma Cơ mà vẫn sống, chỉ cần trúng một đòn thôi thì nàng chết là cái chắc. Bỗng nhiên công kích như vũ bão biến mất, Tuyết Phi Nhan còn đang ngạc nhiên thì đã thấy Huyết Mị Ma Cơ bỏ qua nàng mà lao thẳng tới chỗ Tử Phong.

Tử Phong nãy giờ vẫn nằm bất động dưới đất, những vết thương trên cơ thể hắn không hề được khôi phục mà thậm chí còn có dấu hiệu biến xấu, hắn chỉ có thể trơ mắt ra nhìn Tuyết Phi Nhan liều mạng lôi kéo Huyết Mị Ma Cơ rời đi mà lực bất tòng tâm, đến cả nhấc một ngón tay lên hắn cũng không thể làm được. Bỗng nhiên Huyết Mị Ma Cơ bỏ qua Tuyết Phi Nhan, vài ba bước chân đã đến trước mặt hắn, bàn tay khổng lồ hóa thành nắm đấm nhằm thẳng hắn mà nện xuống, sức ép khủng khiếp giống như thả một ngọn núi cao trăm vạn trượng xuống đầu hắn.

"Không!!!"

Chỉ nghe một tiếng thét lớn vang lên, Tuyết Phi Nhan dùng một tốc độ trước nay chưa từng có xuất hiện bên cạnh Tử Phong, hai cánh tay giơ lên, linh lực trong người tuôn trào, Lĩnh Vực bung ra hoàn toàn không còn giữ lại, từ trong không gian giới chỉ của nàng xuất hiện một loạt Bảo Khí cấp cao, từ dạng khiên chắn phòng thủ cho đến vũ khí công kích, nhất loạt kết hợp với Lĩnh Vực của nàng tạo thành một lồng phòng hộ bao phủ Tử Phong ở bên trong, đón đỡ công kích sắp đến.

Nắm đấm khổng lồ nện xuống lồng phòng hộ khiến đất trời rung chuyển, nguyên chiếc lồng phòng hộ giống như một quả bóng kim loại bị đánh lún sâu vào trong mặt đất cứng rắn, trên mặt lồng xuất hiện hàng loạt vết nứt lan tràn giống như mạng nhện nhưng may mắn vẫn không sụp đổ, chỉ là ở bên trong, Tuyết Phi Nhan kêu lên một tiếng đau đớn, thất khiếu phún xuất máu tươi, biểu hiện nội thương không hề nhẹ. Huyết Mị Ma Cơ không hề dừng lại, một lần không được thì hai lần, nó tiếp tục một quyền lại một quyền nện lên trên phòng hộ tráo, mỗi một kích đều khiến mặt đất chấn động, phòng hộ tráo càng xuất hiện nhiều vết nứt, Tuyết Phi Nhan lại hộc máu ra càng ngày càng nhiều, máu tươi thấm đẫm cả y phục của nàng.

"Ầm!!"

Một quyền cuối cùng chấn vỡ phòng hộ tráo, Tuyết Phi Nhan ngửa đầu phụt ra một ngụm máu nữa, sau đó cả người lung lay, trực tiếp ngã xuống bên cạnh Tử Phong. Tử Phong chứng kiến toàn bộ từ đầu tới cuối, hắn điên cuồng muốn cử động cơ thể của mình nhưng dường như hắn đã đạt đến cực hạn của bản thân, bất kể hắn có cố gắng đến mức nào thì cơ thể hắn cũng giống như đã chết, đến động một chút cũng không thể.

Nhìn thấy Tuyết Phi Nhan ngã xuống bên cạnh mình, bên trong hắn dường như có cái gì đó nổ tung, suy nghĩ của hắn vỡ vụn không còn liền mạch nữa, thứ duy nhất hắn có thể cảm nhận được hiện tại đó là sự hận thù, hắn không hận Huyết Mị Ma Cơ, hắn cũng không hận Tuyết Phi Nhan đã không nghe lời hắn mà ở lại, hắn hận chính bản thân mình. Tại sao hắn lại yếu đuối như thế này, tại sao hắn không mạnh hơn nữa, tại sao hắn đang sở hữu một hệ thống tu luyện như bao nhân vật chính trong tiểu thuyết khác mà hắn lại vô dụng như thế này.

Nếu như trước kia hắn tập trung tu luyện hơn, hay là hắn không cố chấp đi theo con đường riêng mà đi thẳng vào con đường thường thấy của những nhân vật chính khác, liệu rằng mọi thứ sẽ đều thuận buồm xuôi gió cho hắn hay không??

Hàng loạt câu hỏi hiện lên nhưng Tử Phong không có câu trả lời, hắn cũng không muốn trả lời, điều duy nhất mà hắn có thể cảm nhận thấy lúc này đó chính là nỗi hận không thể kiểm soát, và khi hận thù thì cảm xúc của một con người sẽ ra sao?

Không gian hệ thống đột nhiên rung chuyển, mặt đất nứt nẻ lan tràn khắp nơi, thiên không đỏ quạch một màu huyết hồng, từng đạo vết nứt không gian xuất hiện dồn dập, cuồng phong bạo vũ nổi lên không ngớt. Bát Tự Thần Hỏa từ từ bay lên không trung, chính bản thân nó cũng đang run rẩy một cách kịch liệt, kí tự "Ira" gần như bùng nổ trong ngọn lửa màu đỏ điên loạn, ngọn lửa cháy lớn tới mức gần như nuốt trọn toàn bộ Bát Tự Thần Hỏa vào bên trong, lấn át toàn bộ các kí tự khác, chỉ có kí tự "Violenza" là vẫn có thể bốc cháy, ngọn lửa màu vàng không thể so sánh với ngọn lửa màu đỏ về uy thế nhưng dường như lại có thể cộng minh với nhau, nâng cao uy lực cho ngọn lửa đỏ.

"Ta sẽ bảo vệ nàng!!"

Tuyết Phi Nhan vừa gục xuống đất đã bất tỉnh, nhưng cũng chỉ trong thoáng chốc nàng liền tỉnh lại, mắt nàng còn đang chưa nhìn rõ cái gì thì tai đã nghe thấy một tiếng nổ long trời lở đất, không gian xung quanh nàng bị một áp lực kì dị ép đến sụp đổ, khí tràng khủng bố khiến nàng nghẹt thở. Cảm nhận thấy từng dòng chất lỏng ấm nóng đang chảy lên người mình, nàng mở choàng mắt ra, sắc mặt ngay lập tức tái nhợt.

Chỉ thấy trước mặt nàng là một nắm đấm khổng lồ, đích thị là của Huyết Mị Ma Cơ, nhưng ngay bên dưới quyền đầu đó, đúng hơn là đứng chắn trước người nàng, Tử Phong đứng ở đó, hai chân cong xuống, hai tay chống lên trời cùng cái lưng còng cả xuống, hắn cứ như vậy mà đem thân mình ra chặn một quyền long trời lở đất kia của Huyết Mị Ma Cơ.

Nhìn cơ thể hắn lúc này đã ngập trong máu, xương cốt của hắn dưới áp lực trầm trọng mà liên lục vang lên tiếng kẽo kẹt, huyết nhục trên người không chịu được phản lực mà nổ tung để lộ ra cả xương cốt màu vàng bên trong lúc này đã tràn ngập vết nứt, Tuyết Phi Nhan không tự chủ được mà nhớ lại những lời nói lúc trước của Tử Phong, đúng lúc này, bên tai nàng cũng nghe thấy tiếng nói đứt quãng khò khè của hắn:

"Muốn chạm tới nàng ấy, bước qua xác của ta trước đã!!"

Từ trên người Tử Phong đột nhiên bộc phát ra một luồng năng lượng phô thiên cái địa gần như hình thành thực chất, trực tiếp đẩy ngược Tuyết Phi Nhan văng ra xa mấy trăm mét, hắn cứ như vậy mà từ từ đứng thẳng dậy, cơ thể hắn run rẩy một cách kịch liệt, hai cánh tay đẩy ngược quyền đầu khổng lồ của Huyết Mị Ma Cơ. Xung quanh hắn xuất hiện từng đạo vật chất giống như là tro cốt ngày càng trở nên dày đặc, thứ vật chất đó bám vào cơ thể hắn, lấp đầy những lỗ hổng nơi không có máu thịt, tái tạo lại cho hắn một cơ thể hoàn chỉnh rồi ngay sau đó bao bọc lấy cả người hắn. Một luồng khí tức thô bạo hung hãn đến cực điểm tỏa ra từ người hắn, đôi mắt hắn rực cháy trong ngọn lửa màu đỏ thiêu đốt hừng hực.

"Argghhhhhhhhhhhhh!!!!!"

Gầm lên một tiếng vang vọng đất trời, cả người hắn giống như đạn pháo mà bật lên, trực tiếp xuyên thủng quyền đầu vô kiến bất tồi của Huyết Mị Ma Cơ mà phóng lên trời.

Cùng một thời điểm, Hồ Phi Nguyệt đang thẩn thơ đi dạo trong khuôn viên phủ đệ của Tử Phong ở Lăng Hư Cung, cảm nhận thấy Sinh Tử Kết của mình với hắn đột nhiên đứt đoạn, sắc mặt nàng tái nhợt mà khuỵu xuống đất, miệng khẽ lẩm bẩm: "Phu quân...."



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TP
Tôm Phúc18 Tháng sáu, 2023 04:18
Thằng main nhiều vk lắm rồi tác giả ơi! Đừng thêm nữa
NĐM
Ng Đôn Mạnh Siudio05 Tháng sáu, 2023 13:22
Cam on tác giả đã gia chương mới
NĐM
Ng Đôn Mạnh Siudio02 Tháng sáu, 2023 10:40
Gần tháng mới được 1 chương chắc bỏ truyện quá
LH
Lã Hiệp24 Tháng năm, 2023 14:30
Lão ấy đang sửa lại chương ấy mà, sửa xong r lão ms viết tiếp. Nói chung là lão ấy lười viết nên bịa ra lý do này nọ thôi
NH
Nghĩa HH11 Tháng năm, 2023 06:47
Bỏ ik bạn, ko có hi vọng rồii haizzzzzzzzzzzzzzzz
LDH
Lê Dương Hoàng An02 Tháng năm, 2023 19:18
gần 1 tháng r, chắc bỏ quá
NĐM
Ng Đôn Mạnh Siudio23 Tháng tư, 2023 08:19
Hóng từng ngày
BL
Bảo lê21 Tháng tư, 2023 20:16
Lâu quá tác giả ơi
NH
Nghĩa HH04 Tháng tư, 2023 03:16
Lâu quá à hiccc
NH
Nghĩa HH03 Tháng tư, 2023 05:00
Lâu iuuuu waaawaawwwwww
HA
Hoàng An16 Tháng ba, 2023 13:19
tác ơi tác đâu r lâu quáaaaaaaa
HA
Hoàng An12 Tháng ba, 2023 16:07
lâu quá tác ơiiiiiiii hóng từng giây
HA
Hoàng An24 Tháng hai, 2023 00:37
hóng từng ngày luôn
NĐM
Ng Đôn Mạnh Siudio16 Tháng hai, 2023 13:29
hay qua mong tac gia gia nhieu chuong hon a
ĐN
Đặng Nguyên29 Tháng một, 2023 13:17
Vcll main nhận biết real life:)))
BT
Buông Tay27 Tháng một, 2023 14:44
Vã quá tác ơi tác mau ra thêm đi chứ 3-4 cháp 1 lần đọc ko đã
BT
Buông Tay26 Tháng mười một, 2022 17:44
Lâi ra quá tác ưi
BT
Buông Tay20 Tháng mười một, 2022 02:35
Ngoiif đợi muốn mòn cổ
NT
Nguyễn Thà19 Tháng mười một, 2022 13:46
Thằng tác giả chở gệ đi chịch bị đột quỵ rồi , mọi người cùng chia buồn :(
LDH
Lê Dương Hoàng An13 Tháng mười một, 2022 11:46
1 tháng r. mong đừng drop T_T
BT
Buông Tay10 Tháng mười một, 2022 01:35
Tác mau cho ra chương mới đi vã lắm r
BT
Buông Tay10 Tháng mười một, 2022 01:35
Tác mau cho ra chương mới đi vã lắm r
LDH
Lê Dương Hoàng An07 Tháng mười một, 2022 01:46
tác ko ra chương mới nữa hay sao vậy, hóng mòn mỏi luôn r
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK