Mục lục
Cuồng Huyết Thiên Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt Trần Bắc Hồng co rút lại, sắc mặt thoáng chốc trở nên âm trầm

“Xin lỗi nhưng mà ngài vừa mới nói cái gì?”

“Ta nói rằng Thiên Nguyên Cổ Giáo đã không cần thiết phải tồn tại trên đời nữa!” Tử Phong cười nhạt.

Nghe rõ Tử Phong nói từng từ, toàn bộ cường giả của Thiên Nguyên Cổ Giáo trong nháy mắt liền giống như lâm đại địch, linh lực toàn thân âm thầm tích súc, ánh mắt bất hảo nhìn về phía hắn.

“Thiên Nguyên Cổ Giáo chúng ta tuy còn xa mới bằng Lăng Hư Cung, nhưng bọn ta cũng tự nhận chưa từng đắc tội qua tông môn các ngài, vì cớ gì ngài lại nói rằng chúng ta không cần phải tồn tại nữa?” Trần Bắc Hồng nheo mắt nói.

“Ta làm việc chưa từng phải nhờ đến danh tiếng của Lăng Hư Cung, đây thuần tuý là ân oán cá nhân của ta, muốn dựa vào đại nghĩa để ép lui ta ư? Nằm mơ!!” Tử Phong lạnh lùng nói.

Nhìn người tự xưng là trưởng lão Lăng Hư Cung trước mặt nói chắc như đinh đóng cột, Trần Bắc Hồng không khỏi thầm mắng một tiếng con mẹ nó, hắn không hề hoài nghi liệu người này có phải là giả mạo trưởng lão Lăng Hư Cung hay không, Thánh Giai cường giả đều có ngạo khí của mình, lén lút làm thì cũng thôi, nhưng đã quang minh chính đại xông tới tận cửa như thế này thì căn bản khinh thường mấy việc giả mạo nhàm chán như thế, hơn nữa tin rằng trên đời không có mấy ai nguyện ý giả làm người của Lăng Hư Cung cả, hậu quả khó mà lường được.

Điều khiến Trần Bắc Hồng muốn phát điên đó là Thiên Nguyên Cổ Giáo của hắn thường ngày cũng chỉ làm loạn ở trong Nam Cảnh, cũng không dám vươn tay ra ngoài khu vực của mình, điển hình khi yếu sợ mạnh, làm thế quái nào bọn hắn lại đắc tội với trưởng lão Lăng Hư Cung để kết thù được.

Nhìn vẻ mặt giống như ăn phải con ruồi của Trần Bắc Hồng, Tử Phong khẽ hừ một tiếng, đại khái đoán được y đang nghĩ gì, đưa tay kéo Nạp Lan Yên Nhiên ra phía trước, miệng nói

“Các ngươi không đắc tội ta, nhưng có cướp mất đồ vật quan trọng của đệ tử ta, như vậy đã đủ kết thù chưa?”

Cao tầng Thiên Nguyên Cổ Giáo nhìn gương mặt xa lạ của Nạp Lan Yên Nhiên, trong lòng hiện lên mấy chục cái dấu hỏi, một tiểu bối đến cả Tướng cấp cũng không đến, có thứ gì quý giá để mà bọn hắn phải cướp cơ chứ, cơ mà nghĩ lại thì có thể là đệ tử trong giáo đã gây hoạ, nhưng mà chỉ là tiểu bối hồ nháo với nhau mà trực tiếp đòi diệt tông thì cũng không khỏi quá mức bá đạo cường thế đi.

Một tên trưởng lão Thánh Giả nhìn thấy Nạp Lan Yên Nhiên, trong mắt nháy lên một tia quang mang rồi nhanh chóng dập tắt, sau lưng đã đầy mồ hôi lạnh, đây chẳng phải là nha đầu Nạp Lan gia hay sao. Hắn vẫn còn nhớ cách đây mấy năm có nghe nói Nạp Lan gia ẩn giấu một bảo vật có trợ giúp to lớn đối với tinh thần lực và khả năng lĩnh ngộ, hắn nổi lòng tham điều tra một phen, sau khi xác nhận thông tin không sai lệch lắm, trực tiếp ra tay cướp lấy món đồ đó.

Vốn dĩ chuyện chẳng có gì là lớn, hắn là trưởng lão Thiên Nguyên Cổ Giáo, là Thánh Giai cường giả, cướp đồ của một gia tộc nhỏ bé đến cả Tôn cấp hậu kỳ còn không có như Nạp Lan gia chỉ là một cái phất tay, dù Nạp Lan gia có bị hắn diệt thì cũng không vấn đề gì, ai bảo Thiên Nguyên Cổ Giáo ở Nam Cảnh chính là thổ hoàng đế cơ chứ.

Nhưng mà hắn không ngờ nha đầu Nạp Lan gia vốn thiên phú cũng chỉ hơn mức khá một chút lại trở thành đệ tử của trưởng lão Lăng Hư Cung, đúng là vận khí cứt chó mà, bây giờ sư phụ của nàng thay đệ tử ra mặt, trực tiếp tìm đến tận cửa trả thù, hắn quyết định sẽ ngậm chặt mồm, tuyệt không để cho đối phương biết mình làm.

Tinh thần lực của Tử Phong cực kỳ kinh khủng, hắn ngay lập tức cảm nhận được tên trưởng lão kia có chút dị động, tuy chỉ thoáng qua một chút nhưng như vậy đã đủ, dù sao thì trước sau gì hắn cũng đem cái Cổ Giáo này diệt, tìm được thủ phạm hay không tìm được thủ phạm đều như nhau cả.

Lười đôi co với mấy người trước mắt, Tử Phong vốn từ xưa tới nay luôn không thích đấu võ mồm, đã xác định mục đích của mình liền làm thôi!

Khẽ phất tay một cái, không gian chi lực thoáng động liền đem Trần Duệ cùng Nạp Lan Yên Nhiên trong nháy mắt xuất hiện ở một nơi khác, cách xa sơn cốc mấy ngàn mét nhưng vẫn có thể quan sát hết tất cả, Tử Phong hít vào một hơi thật sâu.

Đám người Thiên Nguyên Cổ Giáo chỉ nghe thấy tiếng một hơi thở nhè nhẹ thoát ra, sau đó thì một luồng uy áp phô thiên cái địa bộc phát giống như núi lửa phun trào toả ra từ phía Tử Phong, y phục trên người hắn không gió mà bay phần phật, linh khí thiên địa cuộn trào hoá thành một vòng xoáy xông thẳng lên trời, trực tiếp khiến từng đám mây trên không trung tán loạn.

“Nói nhảm thế đủ rồi, để ta xem một cổ giáo truyền thừa mấy vạn năm có bao nhiêu cân lượng!!” Tử Phong rít lên qua kẽ răng, khí thế trên người càng ngày càng dâng cao, không gian xung quanh hắn vặn vẹo sau đó sụp đổ, thanh thế kinh người cực điểm.

Thiên Nguyên Cổ Giáo có mấy chục vị trưởng lão, nhưng Thánh Giai chỉ có 14 người tính cả tông chủ Trần Bắc Hồng, đại đa số đều là Thánh Giả sơ giai, trung giai có 5 người, cao giai cũng chỉ có mình Trần Bắc Hồng. Cảm nhận uy áp khủng bố trên người Tử Phong, toàn bộ những người dưới Thánh cấp đều tự động rút lui về sơn cốc, Thánh Giai đối chiến không có chỗ cho bọn hắn, tất cả đều dựa vào 14 vị cường giả của tông môn để ngăn cơn sóng dữ.

Toàn bộ Thánh Giai cường giả của Thiên Nguyên Cổ Giáo dưới uy áp của Tử Phong sắc mặt đều có chút tái xanh, trong lòng mỗi người đều sợ hãi không thôi. Trần Bắc Hồng cũng không ngoại lệ, tâm lý căng thẳng đến cực điểm, uy áp thôi mà đã khủng bố như thế này, hắn tự nhận mình không làm được. Tuy uy áp không thực sự khẳng định được thực lực của một người, nhưng thực lực của đối phương chắc chắn không thấp hơn mình, thậm chí còn có phần hơn!

Cơ mà Trần Bắc Hồng cũng không sợ, thực lực đối phương có mạnh hơn mình nhưng chắc chắn không thể nào đạt tới Thánh Hoàng, nếu đối phương là Thánh Hoàng cường giả thì đã trực tiếp động thủ từ lâu rồi, Thánh Giả như hắn đứng trước mặt Thánh Hoàng không khác gì con tép, tuỳ tiện phất tay một cái là hôi phi yên diệt, cần gì phải nói nhiều.

“Thực lực của hắn ta rất mạnh, tất cả không được khinh địch, đồng loạt tấn công không cho đối phương có cơ hội phản kích!!” Trần Bắc Hồng âm thầm truyền âm cho chúng trưởng lão, linh lực trong người cũng vận dụng hết cỡ, một thân tu vi Thánh Giả cao giai bày ra toàn bộ, khí tức vốn thu liễm đột ngột tăng vọt lên, trực tiếp đối kháng với uy áp của Tử Phong.

Theo chân hắn là tất cả trưởng lão Thánh Giai của Thiên Nguyên Cổ Giáo, bọn họ đều rõ ràng chuyện này không thể kết thúc mà không có một trận chiến được, toàn bộ đồng loạt triển lộ thực lực của bản thân, Lĩnh Vực này nọ trực tiếp tế ra, không chút giữ lại.

“Lĩnh Vực!! Quân Lâm Thiên Hạ!!”

Một vị trưởng lão rống lớn một câu, không gian xung quanh người vặn vẹo một hồi sau đó hình thành một Lĩnh Vực, khí tức trên người hắn liên tục dâng lên, không ngờ từ Thánh Giả sơ giai trung đoạn trực tiếp nhảy lên Thánh Giả trung giai sơ đoạn, hơn nữa vẫn một mực tăng trưởng, chưa có dấu hiệu dừng lại.

Chỉ là Lĩnh Vực vừa mới ra, một thân ảnh hắc y đột ngột xuất hiện trước mặt hắn, sau đó thì….

“Bốp!!!”

Tên trưởng lão đó cùng với Lĩnh Vực của mình trong một cái tích tắc vỡ tan thành trăm ngàn mảnh, cơ thể nổ tung thành vô số mảnh vụn văng lên không trung, xương cốt trắng hếu còn dính huyết nhục rơi vãi, nội tạng vỡ nát cùng với thịt tươi hoá thành một cơn huyết vũ rào rào đổ xuống mặt đất, không gian xung quanh triệt để băng diệt, khí tức của hắn hoàn toàn đoạn tuyệt, mãi mãi không còn nữa.

Tử Phong dùng một quyền miểu sát tên trưởng lão xấu số bị hắn chọn làm mục tiêu đầu tiên kia, còn chưa kịp làm gì thì đằng sau lưng đã ăn phải một loạt công kích khủng bố.

Những công kích trông không hề có chút bắt mắt này đều phát ra từ Thánh Giai cường giả, uy lực khủng bố tuyệt luân, chỉ một đạo công kích cũng đủ để mài nhẵn một ngọn đại sơn thành bình địa, nhưng hàng chục đạo công kích này đập thẳng vào lưng của Tử Phong liền giống như gió nhẹ thổi qua cột nhà, trực tiếp biến mất không chút dấu vết.

Không phải là Tử Phong không né được, nhưng hắn khinh thường làm thế, công kích mang theo pháp tắc chi lực mạnh thì có mạnh, nhưng còn phải xem pháp tắc chi lực đó là tầng thứ như thế nào. Pháp tắc chi lực tầng thứ nhất đối với thực lực hiện tại của hắn chẳng khác nào tăm xỉa răng cắm vào xe tăng, đến cả nửa vết trầy xước cũng không thể làm được, căn bản không cần phải tránh né.

“Thuấn Quang!!”

Tử Phong biến mất tại chỗ, gần như cùng một thời điểm, thân ảnh hắn hiện ra đằng sau lưng một tên Thánh Giả sơ giai, bàn tay xuất hiện một lớp chất lỏng mỏng manh đang dao động kịch liệt, hoá chưởng thành đao, nhằm thẳng vào vai đối phương chém xuống.

Nước mềm mại vô định hình nhưng với áp suất cực đại có thể cắt xuyên cả kim cương, nay Tử Phong dùng thuỷ chi pháp tắc bao phủ lấy bàn tay mình, thuỷ lực hội tụ sau đó dao động giống như một lưỡi kiếm cao tần sắc bén khủng bố, ngay khi chạm vào cơ thể đối phương không khác gì dao nóng cắt vào bơ, hoàn toàn không chút trở lại xuyên qua huyết nhục, chặt đứt xương cốt, từ bả vai tên Thánh Giả kéo một đường chéo xuống ngang hông, chia cơ thể đối phương ra thành hai mảnh.

Một tay còn lại của Tử Phong nắm lấy phần đầu của đối phương, cánh tay vận lực nắm chặt, trực tiếp bóp nổ xương sọ tên trưởng lão Thiên Nguyên Cổ Giáo, máu tươi cùng não tương bắn cả lên người hắn.

“Chết đi!!!!”

Một tên Thánh Giả trung giai tay cầm trường thương, khí thế đại thịnh xuyên qua không gian nhắm thẳng vào yết hầu Tử Phong đâm tới, trường thương toả ra quang mang mãnh liệt kèm theo duệ khí sắc bén đến cực điểm dường như có thể đâm thủng mọi thứ.

Chỉ là thanh trường thương là Địa Giai Bảo Khí còn chưa chạm được vào mục tiêu liền bị một bàn tay vững vàng nắm lấy mũi nhọn, sau đó sinh sinh bị bóp nát thành từng mảnh kim loại, một tiếng hừ lạnh vang lên

“Chỉ là Địa Giai Bảo Khí mà vọng tưởng muốn thương tổn ta?? Cút!!”

Tên trưởng lão trơ mắt nhìn thanh trường thương đã vào sinh ra tử với mình suốt bao năm qua hoá thành cám vụn, còn chưa kịp phản ứng lại thì đã thấy một quyền ảnh xuất hiện trước mặt mình. Đó cũng là thứ cuối cùng mà hắn nhìn thấy, bởi ngay sau đó đầu lâu của hắn đã bị thổi bay một nửa, chỉ còn lại phần hàm dưới cùng với cái lưỡi là vẫn còn dính với cơ thể, máu tươi điên cuồng phun lên không trung, thần hình câu diệt!

Nói thì chậm mà mọi thứ diễn ra thì nhanh, Tử Phong trong nháy mắt giết chết ba tên Thánh Giai cường giả dễ dàng giống như ăn cơm uống nước, hoàn toàn không đổ đến một giọt mồ hôi.

Tiếng cười mang theo sát khí khủng bố giống như một đầu viễn cổ ma đầu sống lại vang vọng khắp sơn cốc, chốc chốc lại có một tiếng rú thảm thiết cất lên, Tử Phong toàn thân tắm trong máu tươi tả xung hữu đột không gì có thể cản nổi, những cường giả Thánh Giai bình thường giống như thần minh trong tay hắn không khác gì rác rưởi, bị đồ sát không một chút thương tiếc giống như giết gia súc.

Chiến đấu hoàn toàn nghiêng về một phía, vỏn vẹn chỉ mới có mấy phút trôi qua mà từ 14 tên Thánh Giả, hiện tại chỉ còn lại đúng Trần Bắc Hồng cùng với hai tên Thánh Giả trung giai là còn sống, toàn bộ những cường giả của Thiên Nguyên Cổ Giáo còn lại đều đã táng thân trước công kích của Tử Phong, khắp nơi đều là tay cụt chân gãy, nội tạng cùng với xương người vương vãi, hoàn toàn không còn nhìn ra hình thù gì, không một ai toàn thây!

Trần Duệ và Nạp Lan Yên Nhiên từ xa nhìn thân ảnh hắc y tung hoành trong cơn mưa máu, chốc chốc lại phát ra tiếng cười man dại giống như mấy tên biến thái cuồng sát mà mồ hôi lạnh chảy đầy lưng, sắc mặt tái nhợt không chút máu. Lúc trước Trần Duệ còn mong mỏi nhìn thấy sư phụ mình động thủ, trong lòng mang theo một mảnh hiếu kỳ không biết Thánh Giai đối chiến sẽ là như thế nào.

Nhưng mà cảnh tượng trước mắt đâu phải cái gì Thánh Giai đối chiến, đây là tàn sát, đơn phương tàn sát, mà không chỉ là tàn sát bình thường, tràng cảnh trước mắt không khác gì một đại ma đầu đang dùng những phương thức đẫm máu nhất có thể để giết chóc.

Trần Duệ không phải là chưa từng giết người, dù sao xuyên việt qua cái thế giới tràn ngập nguy hiểm này, hắn dù nguyện ý hay không thì hai bàn tay cũng đã dính qua máu, tâm lý cũng đã được rèn luyện không ít, nhưng nhìn cảnh tượng trước mắt hắn vẫn muốn ói mửa một trận. Nạp Lan Yên Nhiên vốn là nữ tử, tâm linh không đến mức yếu ớt nhưng hiển nhiên là không thể nào bằng với Trần Duệ, sắc mặt nàng lúc này cực kỳ khó coi, da gà da vịt toàn thân nổi lên không ngừng, chân tay run rẩy đứng không vững phải tựa vào người Trần Duệ.

Trần Bắc Hồng hai mắt đỏ quạch, hắn nhìn từng người một bị giết chết một cách man rợ mà muốn phát điên, không thèm để ý gì nữa mà cuồng loạn phát động công kích đánh tới Tử Phong, cái gì mà Lĩnh Vực, vũ kỹ, bí pháp này nọ toàn bộ đều thi triển, trong lòng chỉ có một ý niệm muốn diệt sát thân ảnh hắc y trước mắt.

Nhưng mà càng đánh hắn càng tuyệt vọng, Tử Phong giống như đang trêu chọc hắn, đối với công kích của Trần Bắc Hồng hắn trực tiếp làm ngơ, chỉ nhằm vào mấy người khác đánh tới, diệt sát từng người một từ yếu đến mạnh, điệu cười quỷ dị kia vang lên giống như nói rằng ngươi hãy chấp nhận số phận mà chờ đến lượt của mình đi!

Tử Phong chiến đấu hăng say nhưng tinh thần vẫn luôn chú ý tới Trần Duệ và Nạp Lan Yên Nhiên ở xa, nhìn thấy phản ứng của hai người, hắn âm thầm hài lòng, bản thân hắn với Thiên Nguyên Cổ Giáo hoàn toàn không có thù oán, thậm chí đến cả cái tông môn này tồn tại hay không hắn còn chả biết cho đến gần đây, với tiểu thế lực như thế này hắn cũng lười ra tay, trực tiếp đánh tới tận cửa như ngày hôm nay thuần tuý là biểu diễn cho hai đệ tử kia xem.

Từ lúc Tử Phong biết được Trần Duệ rất có thể là dạng “nhân vật chính”, hắn đã có ý định lợi dụng khí vận của đối phương để kiếm lợi rồi. Thường thì với người có khí vận nghịch thiên như vậy, ngươi càng đối tốt với hắn thì càng thu được lợi ích lớn và ngược lại, Tử Phong chính là dựa vào kinh nghiệm “cày” tiểu thuyết của mình để đưa ra kết luận đó.

Với kinh nghiệm của hắn, ngoại trừ yêu đương nam nữ ra thì đám “nhân vật chính” có thể làm ra bất cứ chuyện gì, việc khi sư diệt tổ phản bội môn phái không phải là hiếm, đến chính bản thân Tử Phong cũng luôn có ý định phản Lăng Hư Cung nếu cần thiết, hắn làm được thì người khác cũng làm được a.

Nếu vậy thì thu Trần Duệ làm đệ tử có lợi mà cũng có hại, Tử Phong không biết rõ tính cách của đối phương, nếu thu nhầm phải một tên đệ tử mất dạy bất kỳ lúc nào cũng có thể phản bội mình thì lãi không bằng lỗ. Diễn kịch một trận chính là để cho Trần Duệ xem, chỉ cần là người có IQ nhiều hơn hai con số thì có thể dễ dàng nhận ra một chân lý.

Đó là Tử Phong có thể vì một chuyện bé nhỏ như đệ tử của mình bị uỷ khuất mà diệt cả một nhất lưu tông môn, bao che khuyết điểm tới mức tận cùng. Nhưng tràng cảnh huyết tinh tàn khốc này cũng là một lời cảnh cáo, hắn có thể đối với hai người cực tốt, cơ mà đó là bởi vì Trần Duệ và Nạp Lan Yên Nhiên là đệ tử của hắn, còn một khi đã bị Tử Phong nhận định là địch nhân, chỉ có một con đường chết, hơn nữa còn là cái chết tàn khốc nhất có thể, dù cả hai có suy nghĩ muốn phản bội sư phụ là hắn thì cũng phải tính đến việc bản thân có đủ cân lượng làm địch nhân của hắn hay không.

Tử Phong nghĩ đến đây không tự chủ được nở một nụ cười quỷ dị, sách lược cây gậy và củ cà rốt như này vốn có thể dùng một vài cách khác ôn hoà hơn để triển khai, kiểu dùng bạo lực như của hắn mà viết vào trong tiểu thuyết chắc chắn sẽ khiến một đám độc giả bất mãn kêu to gọi nhỏ chửi tác giả không có tình người cho xem.

Nếu có người hỏi Tử Phong là làm đủ mọi cách như vậy để lợi dụng người khác, cụ thể ở đây là Trần Duệ thì có vui không, hắn sẽ ngay lập tức trả lời một chữ "có" dõng dạc. Có thể lợi dụng người khác mà không làm thì đó một là quân tử, hai là đồ ngu, mà cả hai loại người này Tử Phong đều coi là một, hắn không cho rằng mình bị ngu a, đương nhiên là phải lợi dụng triệt để người khác rồi.

Dùng tay xé cơ thể tên Thánh Giả trung giai trước mắt ra làm hai mảnh, nội tạng cùng ruột gan rơi đầy đất, Tử Phong dùng một ánh mắt giết người nhìn về phía Trần Bắc Hồng lúc này chỉ còn lại một thân một mình.

Thuấn Quang được triển khai, Tử Phong quỷ mị xuất hiện trước mặt Trần Bắc Hồng, năm ngón tay cong lại như năm chiếc vuốt sắc nhọn phóng tới muốn trực tiếp nắm lấy cổ họng đối phương để bóp nát xương cổ. Đúng lúc này một tia sáng lấy tốc độ không tưởng phóng tới, ngay lập tức chém đoạn cánh tay đang vươn ra của Tử Phong.

“Ma đầu to gan dám giết người bừa bãi!!!” Một thanh âm giận dữ yêu kiều cất lên.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TP
Tôm Phúc18 Tháng sáu, 2023 04:18
Thằng main nhiều vk lắm rồi tác giả ơi! Đừng thêm nữa
NĐM
Ng Đôn Mạnh Siudio05 Tháng sáu, 2023 13:22
Cam on tác giả đã gia chương mới
NĐM
Ng Đôn Mạnh Siudio02 Tháng sáu, 2023 10:40
Gần tháng mới được 1 chương chắc bỏ truyện quá
LH
Lã Hiệp24 Tháng năm, 2023 14:30
Lão ấy đang sửa lại chương ấy mà, sửa xong r lão ms viết tiếp. Nói chung là lão ấy lười viết nên bịa ra lý do này nọ thôi
NH
Nghĩa HH11 Tháng năm, 2023 06:47
Bỏ ik bạn, ko có hi vọng rồii haizzzzzzzzzzzzzzzz
LDH
Lê Dương Hoàng An02 Tháng năm, 2023 19:18
gần 1 tháng r, chắc bỏ quá
NĐM
Ng Đôn Mạnh Siudio23 Tháng tư, 2023 08:19
Hóng từng ngày
BL
Bảo lê21 Tháng tư, 2023 20:16
Lâu quá tác giả ơi
NH
Nghĩa HH04 Tháng tư, 2023 03:16
Lâu quá à hiccc
NH
Nghĩa HH03 Tháng tư, 2023 05:00
Lâu iuuuu waaawaawwwwww
HA
Hoàng An16 Tháng ba, 2023 13:19
tác ơi tác đâu r lâu quáaaaaaaa
HA
Hoàng An12 Tháng ba, 2023 16:07
lâu quá tác ơiiiiiiii hóng từng giây
HA
Hoàng An24 Tháng hai, 2023 00:37
hóng từng ngày luôn
NĐM
Ng Đôn Mạnh Siudio16 Tháng hai, 2023 13:29
hay qua mong tac gia gia nhieu chuong hon a
ĐN
Đặng Nguyên29 Tháng một, 2023 13:17
Vcll main nhận biết real life:)))
BT
Buông Tay27 Tháng một, 2023 14:44
Vã quá tác ơi tác mau ra thêm đi chứ 3-4 cháp 1 lần đọc ko đã
BT
Buông Tay26 Tháng mười một, 2022 17:44
Lâi ra quá tác ưi
BT
Buông Tay20 Tháng mười một, 2022 02:35
Ngoiif đợi muốn mòn cổ
NT
Nguyễn Thà19 Tháng mười một, 2022 13:46
Thằng tác giả chở gệ đi chịch bị đột quỵ rồi , mọi người cùng chia buồn :(
LDH
Lê Dương Hoàng An13 Tháng mười một, 2022 11:46
1 tháng r. mong đừng drop T_T
BT
Buông Tay10 Tháng mười một, 2022 01:35
Tác mau cho ra chương mới đi vã lắm r
BT
Buông Tay10 Tháng mười một, 2022 01:35
Tác mau cho ra chương mới đi vã lắm r
LDH
Lê Dương Hoàng An07 Tháng mười một, 2022 01:46
tác ko ra chương mới nữa hay sao vậy, hóng mòn mỏi luôn r
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK