Mục lục
Cuồng Huyết Thiên Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không biết bao lâu đã trôi qua, không gian xung quanh đã không còn tiếng binh đao chưởng ấn, cũng không còn tiếng giao thủ ầm ầm cùng những âm thanh gào thét điên loạn, tất cả đều tĩnh lặng tới mức rợn người. Ngoại trừ chúng nữ cùng với Tử Phong, hoàn toàn không còn một ai sống sót, à không, vẫn còn một người.

Trác Thanh Phàm không chết, đúng hơn lão ngoại trừ thương thế từ lúc trước để lại thì trên người không có thêm một vết xước da, nhưng thần sắc của lão lúc này chẳng hề giống với một người sống. Một chiếc cột hình chữ thập cao hai mươi mét dựng thẳng đứng lên trời, Trác Thanh Phàm bị treo ở trên chiếc cột, hơn tám trăm chiếc đinh xuyên qua chân tay cùng với nhục thể của lão, đóng đinh cơ thể vào chiếc cột ở đằng sau, máu tươi rỉ ra khỏi từng cái lỗ trên người lão kéo thành từng dòng chảy trên bề mặt cây cột.

Trông thì có vẻ thê thảm và đau đớn, nhưng Thiên Tôn cường giả sinh mệnh lực cường đại không gì sánh bằng, tám trăm chiếc đinh kia không hề đánh trúng nơi yếu hại, giống như là cố ý né qua vậy, tuy máu tươi chảy ra rất nhiều, nhưng còn lâu mới có thể khiến lão chết đi. Chỉ là nhìn vào thần sắc trên mặt lão hiện tại, có lẽ tử vong mới là thứ lão ao ước.

Gương mặt già nua của Trác Thanh Phàm dường như xuất hiện thêm mấy chục vết nhăn, già đi trông thấy, đôi mắt đờ đẫn vô thần, mí mắt chốc chốc lại giật giật, thần sắc trên mặt lão co quắp, vặn vẹo, giận dữ, hận thù, đau đớn, thống khổ, hối hận, u sầu, bất lực, đủ loại cảm xúc lẫn lộn xuất hiện trên gương mặt già nua đó, giống như là lão đang trải qua một cơn ác mộng giữa ban ngày.

Xác thực Trác Thanh Phàm chính là đang lâm vào trong cơn ác mộng vô hồi kết lặp đi lặp lại không ngừng nghỉ, với Mộng Yểm Lĩnh Vực của mình, Tử Phong dễ dàng đưa lão già chết toi này vào trong huyễn cảnh, ở trong đó, Trác Thanh Phàm sẽ sống mãi trong vòng lặp vô tận, phải chứng kiến cảnh tượng thủ túc thương tàn của chính Lâm gia, đôi khi đến chính lão cũng sẽ tự tay tham dự vào tràng cảnh điên loạn đó.

Thân là chủ mưu, cũng là một trong những nguyên nhân trực tiếp dẫn đến cái chết của Hồ Phi Nguyệt, Tử Phong làm sao có thể để Trác Thanh Phàm chết một cách thoải mái được, dù là tra tấn đến chết hay là dùng bất kỳ phương thức nào để giết đối phương cũng là nhân từ, mà Tử Phong hắn không phải là người có tấm lòng hảo tâm, hắn muốn để cho Trác Thanh Phàm sống không được mà muốn chết cũng không xong, đôi khi cái chết lại chính là giải thoát a.

Tử Phong lặng người đứng giữa một khoảnh đất trống trải, hắn đã hoàn thành một phần tâm nguyện của mình, Lâm gia cùng Lăng Hư Cung đã sụp đổ, thù chính tay hắn đến báo, nhưng tại sao trong lòng hắn lúc này lại chẳng có chút vui sướng nào, chỉ có một sự trống rỗng cùng với bi thương nhàn nhạt.

Không phải, thực ra hắn biết rất rõ câu trả lời, bởi vì dù có báo thù bằng phương thức nào, có phát tiết lửa giận trong lòng ra bao nhiêu thì “nàng” cũng không thể quay trở lại, những gì đã mất đi không thể tìm lại được nữa, “nàng” đã không còn nữa, đó là sự thật không thay đổi, bất kể Tử Phong có làm gì đi chăng nữa.

Ánh sáng trên trời đột nhiên tắt ngấm, thiên không dần dần trở nên đen kịt, vô số đám mây tối màu đậm đặc cuồn cuộn vần vũ từ khắp tứ phương tám hướng kéo đến phủ kín cả bầu trời, một thứ áp lực vô hình giống như thương khung muốn rơi xuống chợt xuất hiện khiến tất cả mọi người tim đập thình thịch, cổ họng tắc nghẽn, hơi thở thập phần không thông thuận.

“Aaaaaarrrrghhhhhhhh!!!!!!”

Tử Phong bỗng nhiên hít một hơi thật sâu, sau đó ngửa mặt lên trời gào lên một tiếng tê tâm liệt phế, tiếng gầm thét khủng bố chấn động thương khung giống như thượng cổ ma thú vừa mới tỉnh dậy khỏi giấc ngủ say ngàn vạn năm, từ trong âm thanh có thể nhìn ra được vô số cảm xúc điên loạn, thịnh nộ, đau khổ, dằn vặt đang quấn quít lấy nhau, nhưng ẩn ẩn trong đó lại có một tia giải thoát cùng an nhiên.

Theo sau tiếng gào thét kinh thiên động địa đó, một luồng sức mạnh khủng bố tựa như hồng thủy vỡ đê lấy Tử Phong làm trung tâm, phóng thẳng ra tứ phương tám hướng, đi đến đâu liền lật tung đại địa, nghiền nát không gian, chấn cho bầu trời run rẩy, linh khí thiên địa cuồng loạn hóa thành phong quyển phóng lên tận thương khung.

Linh áp hủy thiên diệt địa bùng nổ điên cuồng không gì có thể so sánh được, nương theo tiếng thét dài dường như không có hồi kết kia mà càng ngày càng trở nên khủng khiếp, toàn bộ sinh vật sống dưới Thánh Giai trong bán kính mấy ngàn dặm trực tiếp bị đạo linh áp này chấn vỡ nội phủ, xoắn nát thần hồn, chết đến không thể chết hơn được nữa.

Đến cả chúng nữ Tuyết Phi Nhan cũng không thể nào chịu nổi nửa giây đồng hồ, vội vàng tung mình chạy đi thật xa, ấy vậy mà cả bọn cũng cảm giác lục phủ ngũ tạng của mình như muốn lộn nhào, linh hồn nứt toác, trong lòng dâng lên kinh đào hải lãng.

“Rắc!”

Một tiếng vỡ vụn vang lên, giống như trong thiên địa có thứ gì đó bị đánh tan, thân thể hắn dần dần bay lên không trung, khí tức của một Cửu Bộ Thiên Tôn đỉnh phong trên người Tử Phong biến mất, sau đó một luồng khí tức huyền ảo vô thượng tràn ngập tính áp đảo cùng chưởng khống thay thế, giống như một thượng vị giả nắm trong tay cả phiến thiên địa, lật tay làm mưa trở tay tạo mây.

“Ông!!!!”

Lai một tiếng vang trầm đục chấn động trời đất cất lên giống như tiếng chuông đồng lan xa hàng vạn dặm, Mai Tôn Giả là người có nội tình và hiểu biết nhất trong chúng nữ, lúc này đang đứng cùng cả bọn cách xa thật xa, nghe thấy tiếng động này liền giật mình thốt lên

“Đại đạo vọng âm, Thiên Tôn đắc đạo, đạp ra cửu bộ, đi lên thông thiên chi lộ, đăng đàn đế vị!!!”

“Lời này là sao?” Chúng nữ bên cạnh ba mặt một lời, đồng thanh thốt lên.

“Tử Phong hắn…hắn muốn đột phá cảnh giới, Đế Quân Chi Vị - Linh Đế Ngự Tọa!!” Mai Tôn Giả nuốt nước bọt, hai mắt nhìn chằm chằm vào thân ảnh Tử Phong ở phương xa đang khuấy động phong vân. Nàng mặc dù xuất thân Triệu gia, kiến thức hơn xa thường nhân, nhưng tận mắt nhìn thấy một Linh Đế đột phá vẫn là lần đầu tiên, với bản tính của nàng sao có thể cam lòng bỏ qua cảnh tượng có một không hai như này được.

Chín đạo Thiên Tôn Pháp Tướng của Tử Phong bỗng xuất hiện, thân hình khổng lồ tựa như chín chiếc cọc chống trời, trên thân tỏa ra khí tức huyền diệu khó có thể diễn tả bằng lời nói. Thân thể của mỗi Pháp Tướng dần dần hư hóa, biến thành vô số tia pháp tắc chi lực thuần chánh không lẫn một tia tạp chất, uốn lượn trong không gian như đang khiêu vũ, ý đồ câu thông với thiên địa đại đạo.

Từ Thiên Tôn đột phá Linh Đế là một quá trình biến đổi về chất, Thiên Tôn cường giả nhập đạo, được thiên địa pháp tắc công nhận “Đạo” của bản thân, từ đó tự thân có thể nương nhờ pháp tắc chi lực của thiên địa để tạo ra pháp tắc chi lực của chính bản thân, cụ hiện ra Thiên Tôn Pháp Tướng. Nhưng Linh Đế liền khác biệt, lúc này không phải là thiên địa pháp tắc công nhận “Đạo” của bản thân, mà là thiên địa pháp tắc thần phục trước “Đạo” của chính võ giả đó, Linh Đế cường giả không cần mượn lực lượng pháp tắc thiên địa, mà là trực tiếp chưởng khống lấy lực lượng pháp tắc thiên địa, mệnh lệnh cho bọn chúng phải tuân theo ý niệm của chính mình.

Đó là lí do tại sao cảnh giới này lại được gọi là Linh Đế, hiệu xưng Đế Quân, bởi vì mỗi một cường giả Linh Đế đều là một vị quân vương đích thực, có quyền năng chưởng khống thiên địa pháp tắc. Muốn đạt đến bước này thì trước hết Thiên Tôn Pháp Tướng phải biến mất, nói nhảm sao, Pháp Tướng chính là “Đạo” của bản thân dưới sự công nhận của thiên địa pháp tắc mà cụ hiện, cũng chính là nói thứ đồ chơi này được tạo nên bởi sự “ban ơn” của thiên địa, đối với một vị Đế Quân muốn thống trị tất cả, sao có thể để cho thứ này tồn tại.

Thiên Tôn Pháp Tướng tan rã, hóa thành pháp tắc chi lực thuần túy nhất, một khi hình thành thiên địa chi kiều, dựa vào khống chế lực của võ giả, liền tạo thành một mối liên kết kì dị với thiên địa pháp tắc, từ đó võ giả liền thu được lực lượng vô cùng vô tận, đồng thời trở thành Đế Giả, hiệu lệnh chư thiên! Nhưng trước hết, muốn tạo nên thiên địa chi kiều, võ giả phải vượt qua được thiên kiếp cấp bậc Linh Đế trước, bởi nếu pháp tắc chi lực thuần chất kia là nguyên liệu thô, vậy thiên kiếp chính là lò luyện, rèn đúc và tái tạo nguyên liệu thô đó thành vật phẩm hoàn mỹ.

Tử Phong sở hữu đến chín đạo Pháp Tướng, nhưng cũng không có sự khác biệt ở quá trình này, hắn cũng cần phải trước hết giải trừ Pháp Tướng, dùng pháp tắc chi lực tinh khiết đó để dựng nên thiên địa chi kiều. Cơ mà ngay khi đạo Pháp Tướng cuối cùng hắn hóa thành pháp tắc chi lực, kiếp lôi trên bầu trời được hình thành, tiếng lôi minh ầm ầm giống như lúc nào cũng có thể giáng xuống kiếp lôi, dị biến liền xảy ra.

Chỉ thấy không gian xung quanh đột nhiên cong queo vẹo vọ, sau đó giống như là bị một thứ gì chen vào giữa mà lấy Tử Phong làm trung tâm, trực tiếp bị ép bành trướng ra tứ phương tám hướng. Hư ảnh một phương thiên địa trên có trời, dưới có đất, thương hải mênh mông vô bờ bến, xa xa có một cái cây khổng lồ vươn thẳng lên chín tầng mây tựa như cọc chống trời, khí tức sinh mệnh nồng đậm tới mức khủng bố, tựa như nhất phương thiên địa này là một sinh vật sống, núi non làm xương cốt, đất cát làm da thịt, sông suối làm mạch máu.

Khí tức sinh mệnh trong một thời gian ngắn chỉ chưa đến một phần mười giây tăng vọt theo cấp số nhân, một cỗ vị đạo cổ lão tang thương giống như thứ gì đó đã tồn tại qua biết bao nhiêu kỷ nguyên, bao nhiêu lần vũ trụ sinh diệt xuất hiện, tựa như khối thiên địa này vốn là một sinh vật đến từ một dòng thời gian xa xôi nào đó, trải qua vô số năm tháng lúc này đã thức tỉnh trở lại.

Kiếp vân trên đầu Tử Phong vốn đã thành hình, sau làn mây còn có thể thấy được những tia chớp lóe lên, nhưng thiên kiếp giống như là đang sợ hãi trước một thứ gì đó, không dám thả xuống kiếp lôi, tựa như một đầu mèo con gặp phải lão hổ, chỉ có thể run rẩy co rúm lại mà rên ri trong cổ họng.

Một màn quỷ dị xảy ra khiến chúng nữ phát mộng không hiểu thấu, nhưng ai cũng có cảm giác rằng hư ảnh thế giới kia đang áp chế thiên địa vốn có, tuy cảm giác này khiến người ta không thể tin nổi, nhưng nếu người nào cũng đồng dạng cảm thấy như vậy, thế thì chuyện này hẳn chính là sự thật.

Tử Phong lúc này hoàn toàn không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra, hắn chỉ cảm thấy tâm thần một mảnh thông thoáng, cảnh giới buông lỏng, “Đạo” của chính mình thăng hoa, phát sinh biến đổi về chất vô cùng huyền diệu, đồng thời một thứ cảm giác y hệt như lúc hắn sử dụng lực lượng đến từ kí tự “Dominion” của Bát Tự Thần Hỏa xuất hiện.

Hắn mơ hồ cảm thấy bản thân siêu thoát trói buộc mà nhìn vào phiến thiên địa nằm trong sự chưởng khống, tựa như một vị đế vương đang dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống giang sơn của mình, chỉ cần vươn tay ra nắm lấy liền có thể đạt được.

Dưới sự thôi thúc của bản năng, Tử Phong liền phóng tay ra, cầm lấy phiến thiên địa trước mặt. Cùng thời điểm hắn làm ra hành động đó ở bên trong tinh thần thức hải của mình, ở thế giới thực, dị biến cũng liền xảy ra. Chỉ thấy những pháp tắc chi lực thuần chất kia đáng lí ra lúc này phải chịu lấy kiếp lôi của thiên địa tẩy lễ rèn đúc, thì lại giống như là ghét bỏ kiếp vân trên đầu, từng đạo từng đạo không chần chừ xông vào bên trong hư ảnh thế giới kia.

Đồng thời trên bầu trời mờ ảo của hư ảnh thế giới cũng xuất hiện mây đen, khí thế cuồn cuộn không khác gì một kiếp vân, không đúng, uy thế này còn hơn xa cái gọi là kiếp vân của thiên địa thực tế kia, không phải là nói kiếp vân hư ảo này mạnh mẽ hơn, nhưng cảm giác mà nó mang lại đó chính là…….hoàn chỉnh. Đúng vậy, là hoàn chỉnh, giống như kiếp vân trên bầu trời chân thực kia là một tác phẩm nghệ thuật đã được nghệ nhân hoàn thành, nhưng so với kiếp lôi hư ảo kia thì lại thiếu đi một cái gì đó khiến bản thân không được hoàn mỹ vô tì vết.

Kiếp lôi hư ảo hình thành nhanh mà bắt đầu hành động cũng nhanh, chỉ thấy một tiếng oanh minh vang lên, sau đó là một đạo lôi điện đen tuyền khổng lồ như muốn nuốt chửng ảnh sáng xung quanh giáng xuống, đem cả thế giới hư ảo và thiên địa chân thực trở nên ảm đạm u tối.

Đạo hắc lôi mang theo khí tức yên diệt trầm trọng, nơi nó đi qua mọi thứ đều biến mất, không phải là bị phá hủy, mà giống như bị xóa sổ khỏi sự tồn tại, đến một hạt bụi cũng không còn dư thừa. Hắc lôi giáng xuống đầu Tử Phong, lôi điện lực kinh khủng chảy xuôi khắp người hắn, pháp tắc chi lực thuần chất kia lúc này cũng điên cuồng tiến vào trong thể nội hắn, tu bổ lấy cơ thể bị tổn thương của hắn.

Dựng nên thiên địa chi kiều cũng không thể hoàn toàn dùng pháp tắc chi lực, phải có một vật dẫn để thành công, ở đây vật dẫn chính là nhục thân của Linh Đế cường giả, trải qua lôi kiếp và pháp tắc chi lực kết hợp với nhau tẩy lễ, rèn đúc, cơ thể của Tử Phong mới trở thành cầu nối giữa bản thân và thiên địa pháp tắc, dù sao thì nếu không có liên hệ với nhau, sao có thể tùy tiện mệnh lệnh cho thiên địa chi lực?

Đó là theo lí thuyết thông thường, nhưng ngay sau khi đạo kiếp lôi đầu tiên đánh xuống, tưởng chừng mọi thứ sẽ đi theo quỹ đạo y như những Linh Đế cường giả khác, nhưng mà dị biến lại tiếp tục nảy sinh. Chỉ thấy trên người Tử Phong xuất hiện một ngọn lửa màu tím đậm cháy hừng hực, sau lưng hắn hiện lên hư ảnh kí tự “Dominion”, hắc lôi cùng với pháp tắc chi lực trực tiếp bị ngọn lửa mang theo khí tức kinh khủng này thiêu rụi, hóa thành dinh dưỡng cho ngọn lửa tử sắc trở nên mạnh mẽ hơn.

Tại hư không vĩnh hằng, nơi vật chất vừa tồn tại vừa không tồn tại, mọi quy tắc trật tự bị đảo lộn hoàn toàn, một thân ảnh thần bí không rõ hình thù lặng lẽ trôi nổi không theo một quỹ tích nào cả, ánh mắt giống như đang xuyên qua không gian và thời gian nhìn vào một cảnh tượng nào đó, khóe miệng lẩm bẩm

“Thành lập liên kết để mệnh lệnh pháp tắc chi lực ư? Không sai, nhưng mà như vậy vẫn chưa đủ. Như vậy cũng chỉ giống như quân vương hiệu lệnh thần tử, tuy không có kháng cự, nhưng quân vương là quân vương, thần tử là thần tử, đây là hai cá thể khác nhau. Không ai đáng tin hơn chính mình cả, thay vì dựa vào người khác, hãy dựa vào chính mình đi…….Tử Phong!”

Đạo hắc lôi thứ hai rất nhanh liền giáng xuống, sau đó là đạo thứ ba, thứ tư, thứ năm…….thẳng một mạch đến đạo hắc lôi thứ bảy mươi bảy, toàn bộ đều bị ngọn lửa tử sắc trên người Tử Phong nuốt chửng, đồng thời pháp tắc chi lực thuần chất kia cũng bị tiêu hao không còn, lúc này kiếp lôi hư ảo mới bắt đầu tán đi.

Tử Phong cả người bao bọc trong ngọn lửa tử sắc bốc cháy hừng hực, cơ thể cháy đen như than cốc, ngay khi kiếp lôi hư ảo tan rã, đám lửa này liền nhanh chóng thu nhỏ sau đó chui vào thể nội Tử Phong, từng tiếng răng rắc giòn tan vang lên tựa như thứ gì đó đang phá hủy vỏ bọc trói buộc mà thoát ra ngoài.

Thân thể đen thui của hắn cong lại, sau đó từng đạo vết nứt bỗng xuất hiện lan tràn khắp người Tử Phong, từ bên trong kẽ nứt phóng ra những chùm sáng tử sắc vô cùng mãnh liệt, từng mảng từng mảng vật chất màu đen từ trên người Tử Phong rơi xuống như là vỏ cây.

Khí tức trên người hắn cũng bắt đầu dâng lên như sóng triều, uy áp hủy thiên diệt địa phóng lên khuấy đảo thương khung, tốc độ tăng trưởng nhanh tới mức khủng khiếp, không hề có dấu hiệu ngừng lại.

“Arrrghhhh!!!”

Một tiếng gầm khủng bố vô song vang lên, đồng thời lớp vỏ cháy đen như than cốc bên ngoài cơ thể của Tử Phong cũng vỡ tan, một luồng sóng linh lực bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy phóng xuất ra, trực tiếp khiến không gian sụp đổ, mặt đất bên dưới hóa thành một cơn sóng thần toàn đất cát đá vụn cùng với cành cây lá khô hướng về bát phương mà càn quét, đại địa rung chuyển như muốn bị lật úp, kiếp vân trên bầu trời cũng bị luồng sóng này trực tiếp đánh tan không còn một mảnh, thương khung tách ra một đạo khe nứt dài mấy chục dặm, có thể nhìn thấu cả vũ trụ tinh không bên trong kẽ nứt đấy.

Luồng sóng linh lực đó tuy vô cùng kinh thế hãi tục, nhưng sức công phá của nó chỉ thực sự mạng ở nơi trung tâm, dư chấn khi lan tới chỗ chúng nữ cách xa mấy ngàn dặm tuy vẫn tạo nên hư hại nghiêm trọng cho môi trường xung quanh, nhưng tốt xấu gì cũng là một đám cường giả Thánh Giai, chúng nữ vẫn có thể chèo chống được, chỉ là thiếu chút nữa cũng bị thổi bay đi mà thôi.

Cả bọn nhìn nhau một cái sau đó không hẹn mà cùng tung mình lên, trực tiếp hướng về phía Tử Phong mà phi hành tới. Tốc độ của Thánh Giai phi thường nhanh, khoảng cách vài ngàn dặm cũng chỉ là thời gian mười mấy giây mà thôi, dù sao cũng là xuyên toa không gian để di chuyển, không phải là bay lượn thông thường.

Lúc này tại khu vực trung tâm, đất cát khói bụi vẫn bay mù mịt, pháp tắc chi lực hỗn loạn không chịu nổi, không gian bị phá hư nghiêm trọng, thần thức không thể phóng ra quá vài mét, chỉ có thể dựa vào giác quan thông thường để quan sát.

“Tán!!”

Một tiếng nói nhàn nhạt nhưng lại mang theo sự uy nghiêm khó tả vang lên, toàn bộ khói bụi trong nháy mắt liền bị dị lực thổi bay, đem tầm nhìn của mọi người khôi phục trở lại. Nhạc Tư Kỳ tu vi cao nhất, nàng là người trông thấy Tử Phong đầu tiên, có chút mừng rỡ kêu lên

“Chủ……..nhân!?”

Giọng nói của nàng tắc nghẽn ở trong cổ họng, bởi vì lúc này trong lòng nàng rung động không gì có thể diễn tả được. Chỉ thấy Tử Phong lơ lửng trên không trung, mái tóc dài bạc trắng tùy ý buông lỏng bay phất phơ trong gió, một bộ bạch y quen thuộc không nhiễm bụi trần, cơ mà đó không phải là vấn đề. Khí chất của hắn phát sinh biến hóa long trời lở đất, cao quý, bễ nghễ, hùng mạnh, tựa như quân vương dạo chơi nhân gian, uy nghiêm nhưng thập phần tự nhiên không chút gượng ép, giống như hắn trời sinh chính là vương giả nhìn xuống thế gian.

Khí tức hắn tỏa ra lúc này cũng đã không còn như xưa, rõ ràng không có một tia uy áp phát tán ra bên ngoài, nhưng bất kỳ người nào ở đây, không dùng đến thần thức mà chỉ bằng ánh mắt thông thường liếc nhìn hắn thôi cũng cảm thấy một áp lực kinh khủng giống như con kiến đứng trước mặt thái sơn ức vạn trượng khiến cho người ta hít thở không thông, ba tên cường giả Linh Đế của Thái Diễn Thánh Địa lúc trước cũng không thể so được với một phần trăm khí tức của Tử Phong hiện tại.

Tử Phong thở ra một hơi, rõ ràng chỉ là một hành động nhỏ bé không đáng kể, vậy mà khắp thiên địa cũng phải run rẩy, thần hồn của cả bọn chấn động. Trong lúc mọi người còn đang kinh hãi muốn chết, Diệp Mị Nhi không tim không phổi reo lên một tiếng vui mừng, cả người xông tới chỗ Tử Phong

“Chủ nhân~ ~!”

Chỉ là lúc này khu vực xung quanh Tử Phong, không gian bị cày nát tươm như miếng vải rách, không gian liệt phùng, kẽ nứt hư không các thứ xuất hiện khắp nơi, hơn nữa pháp tắc chi lực ở nơi này còn bị quấy loạn thành một đoàn bột nhão không nên hình, đừng nói là Thánh Giai, đến cả Thiên Tôn cường giả cũng vô pháp tiến vào khu vực này mà không bị lột mất một lớp da.

Nhạc Tư Kỳ tỉnh lại khỏi cơn mộng mị, là Thiên Tôn duy nhất trong chúng nữ, nàng chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhìn ra được sự nguy hiểm của khu vực trước mặt, trông thấy Diệp Mị Nhi nhảy nhót tung tăng lao tới liền vội vàng muốn ngăn lại, chỉ là nàng hồi thần quá muộn, hành động chậm mất một bước.

Hiển nhiên Diệp Mị Nhi không phải là Thiên Tôn cường giả, nàng vừa mới xông lên liền cảm thấy toàn thân đau nhức, da thịt bị không gian phong nhận cắt đứt sâu đến tận xương, hét thảm một tiếng liền bật ngược trở lại, ánh mắt ngập nước rưng rưng nhìn thân ảnh bạch y giữa một đám không gian loạn lưu kia, khóe miệng cong lên có chút ủy khuất

“Mị Nhi đau quá….”

Đúng lúc này, Tử Phong đột nhiên hướng ánh mắt về phía mọi người, tất cả không hẹn mà cùng cảm thấy một trận áp lực phô thiên cái địa phóng tới, ánh mắt kia sao mà lạnh lùng, trống rỗng, vô tình đến mức diệt tuyệt nhân tính, giống như một sinh vật thượng đẳng đang nhìn một đám côn trùng thấp bé vô giá trị, không có ý nghĩa.

Liên tưởng tới biến hóa lúc trước của Tử Phong khi hành hạ đám người Lâm gia, đáy lòng chúng nữ không khỏi siết chặt lại, chẳng lẽ, Tử Phong lúc đột phá đã xảy ra chuyện? Hắn đã mất đi nhân tính, trở thành một Thiên Ma vô tình?

Cơ mà chúng nữ còn chưa kịp nghĩ lung tung đến quá hai giây đồng hồ, đôi mắt của Tử Phong đã khôi phục lại ánh sáng, tuy biểu cảm trên mặt vẫn vô hỉ vô bi như trước, nhưng khí tức lạnh lẽo vô tình kia đã bị quét sạch sành sanh, hắn chậm rãi mở miệng, thanh âm không to không nhỏ nhưng lại vang vọng khắp thiên địa, mang theo hơi thở đại đạo vĩ ngạn vô thượng

“Ta nói, không gian ngưng kết!!”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TP
Tôm Phúc18 Tháng sáu, 2023 04:18
Thằng main nhiều vk lắm rồi tác giả ơi! Đừng thêm nữa
NĐM
Ng Đôn Mạnh Siudio05 Tháng sáu, 2023 13:22
Cam on tác giả đã gia chương mới
NĐM
Ng Đôn Mạnh Siudio02 Tháng sáu, 2023 10:40
Gần tháng mới được 1 chương chắc bỏ truyện quá
LH
Lã Hiệp24 Tháng năm, 2023 14:30
Lão ấy đang sửa lại chương ấy mà, sửa xong r lão ms viết tiếp. Nói chung là lão ấy lười viết nên bịa ra lý do này nọ thôi
NH
Nghĩa HH11 Tháng năm, 2023 06:47
Bỏ ik bạn, ko có hi vọng rồii haizzzzzzzzzzzzzzzz
LDH
Lê Dương Hoàng An02 Tháng năm, 2023 19:18
gần 1 tháng r, chắc bỏ quá
NĐM
Ng Đôn Mạnh Siudio23 Tháng tư, 2023 08:19
Hóng từng ngày
BL
Bảo lê21 Tháng tư, 2023 20:16
Lâu quá tác giả ơi
NH
Nghĩa HH04 Tháng tư, 2023 03:16
Lâu quá à hiccc
NH
Nghĩa HH03 Tháng tư, 2023 05:00
Lâu iuuuu waaawaawwwwww
HA
Hoàng An16 Tháng ba, 2023 13:19
tác ơi tác đâu r lâu quáaaaaaaa
HA
Hoàng An12 Tháng ba, 2023 16:07
lâu quá tác ơiiiiiiii hóng từng giây
HA
Hoàng An24 Tháng hai, 2023 00:37
hóng từng ngày luôn
NĐM
Ng Đôn Mạnh Siudio16 Tháng hai, 2023 13:29
hay qua mong tac gia gia nhieu chuong hon a
ĐN
Đặng Nguyên29 Tháng một, 2023 13:17
Vcll main nhận biết real life:)))
BT
Buông Tay27 Tháng một, 2023 14:44
Vã quá tác ơi tác mau ra thêm đi chứ 3-4 cháp 1 lần đọc ko đã
BT
Buông Tay26 Tháng mười một, 2022 17:44
Lâi ra quá tác ưi
BT
Buông Tay20 Tháng mười một, 2022 02:35
Ngoiif đợi muốn mòn cổ
NT
Nguyễn Thà19 Tháng mười một, 2022 13:46
Thằng tác giả chở gệ đi chịch bị đột quỵ rồi , mọi người cùng chia buồn :(
LDH
Lê Dương Hoàng An13 Tháng mười một, 2022 11:46
1 tháng r. mong đừng drop T_T
BT
Buông Tay10 Tháng mười một, 2022 01:35
Tác mau cho ra chương mới đi vã lắm r
BT
Buông Tay10 Tháng mười một, 2022 01:35
Tác mau cho ra chương mới đi vã lắm r
LDH
Lê Dương Hoàng An07 Tháng mười một, 2022 01:46
tác ko ra chương mới nữa hay sao vậy, hóng mòn mỏi luôn r
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK