Dù rát khó chịu nhưng cô ta vẫn phải nhẫn nhịn, tỏ vẻ độ lượng, dịu dàng như không có gì
trước mắt CỐ Minh Triệt
Anh thấy cô ta trở nên yên phận như vậy bèn hài lòng
Nhưng cũng không ít suy tư, dạo này mình lại để ý Kha Nguyệt vậy? Bị ma nhập rồi
Nghĩ xong đôi mắt anh lại lạnh lùng, câm chén uống rượu uống ừng ực
Lý Quang Tông tháy vậy, bèn nhìn anh đầy ẩn ý “Ái chà,có kịch hay để coi rồi đầy haha… Đúng là dám làm dám chịu.”
Mạc Lệ tủi thân không dám nói gì
Hôm qua sau khi trở về nhà, mẹ Kha đã gọi cô lại, nói với cô rằng:
“Hôm qua tiều Triệt đã giúp con đem đô sang nhà bà ngoại rồi, con không phải đi đâu, nhớ cảm
Hôm qua sau khi trở vê nhà, mẹ Kha đã gọi cô lại, nói với cô rằng:
“Hôm qua tiều Triệt đã giúp con đem đô sang nhà bà ngoại rồi, con không phải đi đâu, nhớ cảm ơn thằng bé hộ mẹ, chắc thằng bé mệt lắm, một mình nó đã bê cả đống đấy sang mà, nhớ cảm ơn thằng bé hộ mẹ.”
Nghe xong Kha Nguyệt ngay lập tức liền cảm thấy vui vẻ, hoá ra cố Minh Triệt vẫn còn quan tâm cô, cô liên “Dạ dạ vâng vầng, con biết rồi mẹ cứ yên tâm ạ.”
Bà Kha nhìn cô đây ẩn ý
Kha Nguyệt đỏ mặt, tung tăng chạy đến trường, bèn chạy vào một siêu thị nọ, chọn một số thứ nhỏ nhỏ xinh xinh, dán lên đó một tờ giấy nhớ
“Cảm ơn vì hôm qua nhé, ký tên Kha Nguyệt.”
Cô hí hửng chạy tới lớp, đặt túi lên bàn của CỐ Minh Triệt
Đúng 7h tiếng chuông vào học kêu lên thì cố Minh Triệt mới bước vào lớp, cậu nhìn thoáng qua chỗ ngồi của Kha Nguyệt rồi nhanh chóng trở về chỗ ngồi của mình
CỐ Minh Triệt thấy túi nhỏ trên bàn, cậu nhíu mày, không chút đề ý mà ném vào thùng rác,
Kha Nguyệt tò mò nhìn sang xem phản ứng của cậu kết quả lại tháy được màn này đô mà cô cát công đi sớm lưa chon cả sáng lai bi câu hờ
hững mà ném vào thùng rác như vậy
Nhưng Kha Nguyệt lại không biết vốn dĩ cố Minh Triệt không hề thấy được tờ giấy bên trong
Cô lén lau nước mắt rồi chậm rãi bước đến chỗ thùng rác, nhặt túi đô nhỏ lên, chỉ để lại cho CỐ Minh Triệt bóng lưng, anh rất bát ngờ vì không nghĩ túi đô đó là của cô nếu sớm biết anh sẽ không làm như thế
Vốn đang định bước đi nói xin lỗi thì Lý Quang Tông lại chạy sang phía này, anh liền từ bỏ suy nghĩ đó
Các bạn học đều thấy cố Minh Triệt lạnh lùng mà ném túi đồ vào thùng rác, nhưng bọn họ cũng bất ngờ khi nó là của Kha Nguyệt,
Đêm qua khi nghe Kha Nguyệt hát xong cả lớp trong lòng đêu cảm tháy Kha Nguyệt này đúng là thảm, quá thảm rồi
Có vài người còn đến ngôi cạnh cô an ủi
Kha Nguyệt nghe chuyện xong, cũng chỉ cười mà cho qua.
CỐ Minh Triệt không thích cô, là chuyện rõ như ban ngày. Anh thậm chí còn chẳng có lỗi gì cả.
Tinh yêu của cô dành cho cố Minh Triệt, không mong anh đáp lại.Vì thế khi nhìn tháy cố Minh Triệt ném đô của mình, cô vẫn rất bình tĩnh chỉ là trái tim có chút nhói.
***