Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Chương 19: Hôm qua con sang nhà Đan Đan
Không chờ Kha Nguyệt trả lời anh liền ác liệt nói tiếp : “Loại người tởm lợm như cô, cho tôi cũng chắng thèm, nên đừng suy nghĩ viển vông, lời cảnh báo này là sự tử tế cuối cùng tôi dành cho cô rồi đấy!”
“Cút đi! Đừng để tôi cảm tháy không khí của mình bị chất thải vấy bẩn.”
Sau khi CỐ Minh Triệt dùng lời lẽ lăng nhục cô xong, cô liền cảm thấy đau đớn, nhưng rất nhanh định thần lại
“Được, em đi đầy, còn nước giải rượu em để trên bàn, nếu cần thì anh cứ uống nhé.”
Thái độ của cô rất bình tĩnh, như chẳng mảy may có chút tổn thương nào, thái độ này cảu cô ngược lại khiến cố Minh Triệt bất ngờ
***
Kha Nguyệt trở về nhà, trước khi vào nhà cô liên lấy che khuyết điểm, che lại bọng mắt sưng đỏ vì khóc, làm tóc rối như mới ngủ dậy
Rồi bước vào nhà
Mẹ Kha vừa nhìn thấy cô liên trách móc : “Đi đầu mà đến giờ này mới vê, ba con lo cho con lắm đấy.” Bà Kha có chút không vui nói
Kha Nguyệt thấy thế liên giả vờ ngáp : “Hôm qua con sang nhà Đan Đan, chơi game thông sáng, chúng con thức suốt đêm mà vẫn không đánh được Boss, thật buồn nha.”
Mẹ Kha liên lắc đâu : “Cái con bé này, thôi lên phòng nghỉ ngơi đi.”
“Dạ vầng con lên phòng đầy.”
Kha Nguyệt nói xong liền quay lưng đi lên phòng
Trằn trọc nằm trên giường, Kha Nguyệt thất thần nghĩ
Hoá ra ánh mắt xấu hổ mà cô luôn nhìn thấy là ánh mắt bối rối, bất lực…
Ánh mắt giận dỗi đó thực chất
là ánh mắt khinh miệt, chán ghét Thì ra, thì ra tất cả sự rung động mà cô nhìn thấy đêu là ảo tưởng, ảo tưởng của riêng mình cô Xóm Hạ An, 15 năm trước Có lẽ ngay cả cố Minh Triệt cũng quên đi trong những giây phút cô đơn nhất của anh luôn có một bóng hình ở bên cạnh
Sinh nhật năm 3 tuổi của cố Minh Triệt
Trong căn biệt thự rộng lớn của nhà họ CỐ, trên bàn ăn có bày một chiếc bánh kem bốn tầng
Trên ghế có một cậu bé răng trắng môi đỏ đang ngôi một mình trước cái bàn ăn dài, mặt cậu bé lạnh tanh
“Cha, mẹ tôi đâu.” âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên Bên cạnh quản gia và những
người giúp việc đổ đầy mô hôi lạnh
“Dạ cậu chủ, hôm nay ông bà chủ bận không thể về kịp nên ông bà đã gửi quà cho cậu, nó đang được vận chuyển trên đường hàng không ạ.”
Sắc mặt Cố Minh Triệt càng lạnh lùng hơn, hàn khí xung quanh người cậu tỏa ra, dù mới chỉ là cậu bé 3 tuổi nhưng bất kể là ai cũng không dám trêu chọc cố Minh Triệt, nhưng người nào mà chẳng có ngoại lệ
Bỗng nhiên tiếng chuông của vang lên, người giúp việc nhanh chóng ra mở của, bé gái Kha Nguyệt chạy vào, vừa đi vừa gọi lớn:“Bảo bối Triệt Triệt chúc mừng sinh nhật nhaaa.’’
Một bên CỐ Minh Triệt đang
lạnh lùng, thì bỗng thấy một vật nhỏ cả người toàn màu hông chạy đến đây, cậu chưa kịp phản ứng vật nhỏ kia đã chạy vào ôm cậu rồi ngước mặt lên