• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 7: Ồ gì đây? Thế thân sao


Bạn học E bỗng nhớ ra cái gì đó giật mình “Không phải cuối tháng sau 2 nhà Cố và Kha tổ chức đính hôn cho Cố Minh Triệt và Kha Nguyệt đó sao? Mạc Lệ quay về thế này không phải là quá…”


“Hahaha đính hôn gì chứ, tôi thấy Cố thiếu vẫn nhớ thương người tình cũ lắm.” Các bạn trong lớp bàn tán rôm rả


Bỗng Kha Nguyệt và Tống Đan Đan từ ngoài bước vào cả lớp im bặt, Kha Nguyệt thấy kì lạ, ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt khiêu khích của Mạc Lệ


“Con hồ ly tinh này, có phải cô nghe được tin đính hôn của Cố Minh Triệt và Nguyệt Nguyệt nên mới quay về phải không? Tại da mặt của cô lại dày như vậy nhỉ.” đầu Tống Đan Đan dường như bốc khói, cô tức giận chỉ vào mặt Mạc Lệ


Mạc Lê không quan tâm Tô Đan Đan mà thích thú nhìn chằm chằm Kha Nguyệt cười cười


“Ồ gì đây? Thế thân sao, tôi cứ nghĩ tôi đi rồi thì cô sẽ chiếm được Triệt đấy chứ.”


Có thể nói Mạc Lệ rời đi 5 năm, lúc trở lại cô ta không còn vẻ ngây ngô trên mặt nữa, thay vào đó là một Mạc Lê phong tình vạn chủng, một mặt hoang dã quyến rũ này lại càng khiến đàn ông điên cuồng


Kha Nguyệt bất động tại chỗ


Ngay lúc này Cố Minh Triệt bước vào lớp, sự ngạc nhiên thoáng xuất hiện trong mắt anh nhưng chỉ trong tức khắc anh lại khôi phục sự lạnh lùng


Anh nhìn quay một vòng, ánh mắt dừng lại nơi Kha Nguyệt


Cô chưa kịp vui mừng thì anh lại rời ánh mắt đi cất giọng:


“Xem đủ chưa.” Cố Minh Triệt vừa nói ngay tức khắc cả lớp liền ồ ạt ai chạy về chỗ người nấy, dù rất tò mò nhưng trong số họ có ai mà không sợ chết dám trêu chọc vào thái tử duy nhất của Cố gia đâu chứ


Mạc Lệ vừa thấy Cố Minh Triệt bước vào, ánh mắt cô ta đầy mê mẩn rồi thân thiết chạy đến ôm cánh tay anh : “Chào anh yêu, em về rồi đây!”


“Ừm.” nói rồi liền kéo Mạc Lệ rời đi


Kha Nguyệt sững sờ dường như hoá đá tại chỗ, cô vẫn chưa thể tin được đây là sự thật


Tô Đan Đan liền lay lay cô: “Nguyệt Nguyệt cậu xem xem, đây là thứ mà cậu dùng 15 năm đánh đổi đây ư, cậu tình nguyện moi cả trái tim cho Cố Minh Triệt nhưng cậu ta đâu có cảm kích cậu.”


Rồi tiếp tục chân thành nói: “Cậu buông tay đi được không, coi như mình cầu xin cậu nhìn cậu đau khổ thế này mình cũng khó chịu lắm.”


Kha Nguyệt nhìn Tô Đan Đan đầy cảm kích : “Mình biết chứ, nhưng mình không còn đường lui nữa rồi.”


Nói rồi cô quay về chỗ của mình

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK