• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 27: Đan Đan, bố mình bị cảnh sát đưa đi rồi!
Cô lén trốn trong nhà wc, nghẹn, nào
gọi điện cho CỐ Minh Triệt
Nhưng dù cho có gọi trăm nghìn lân đi nữa thì vẫn đêu là một câu nói quen thuộc ‘thuê bao quý khách vừa gọi đang bận hoặc tắt máy, vui lòng gọi lại sau’
Không còn cách nào khác cô liền gọi cho cô bạn Tô Đan Đan, chuông chưa kêu đến tiếng thứ hai đã nghe thấy giọng nói sang sảng của cô bạn
“Nguyệt Nguyệt, sao vậy ai bắt nạt cậu?”
Kha Nguyệt nghe thấy giọng cô bạn thân liền ấm lòng :“Đan Đan, bố mình bị cảnh sát đưa đi rồi!”
Tô Đan Đan hoảng hốt hỏi tại sao, Kha Nguyệt kể lại đâu đuôi câu chuyện,
Cô bé thở phào an ủi Kha Nguyệt :“TỚ tin là chú Kha không làm gì trái với lương tâm, nên cậu yên tâm đi, giờ ra cửa đi mình dẫn cậu đi chơi.”
Hai cô gái liền quyết định tới ‘BóngTối’ để giải sầu
Mà trùng hợp là ở phía này đám Lý QuangTông, cố Minh Triệt cũng tới đây tẩy trần
Trạch Dương bên cạnh thấy điện thoại Cố Minh Triệt rung từ nãy đến giờ liền hỏi anh :“Đại ca, điện thoại của mày đổ chuông từ nãy đến giờ, không định nghe sao lỡ có việc quan trọng đó.”
CỐ Minh Triệt thấy thế liền nhìn lướt qua, thấy tên người gọi là Kha Nguyệt thì không chút để ý nói :“CÔ ta thì có việc gì quan trọng chứ.”
Trạch Dương thấy vậy thì không để ý nữa quay sang hỏi mọi người:“Gọi thêm mấy em nữa nhé, chứ đám đàn ông ngôi một mình thì kì lắm.”
Mọi người đều đông loạt nhìn sang cố Minh Triệt, thấy hắn không nói gì cũng coi như là ngầm đông ý liền gật đâu lia lịa Lý Quang Tông cho gọi những cô nàng nóng bỏng nhất của‘Bóng Đêm’ đến,
Dặn dò hai cô em:“Hầu hạ cố thiếu cho cẩn thận.”
Hai cô gái gật đầu thẹn thùng rồi bước đến chỗ CỐ Minh Triệt
Người đàn ông như lạnh lùng, sống mũi cao và thẳng, đôi môi mỏng bạc tình cùng khí thế như quỷ tu la đang nhắm mắt
dưỡng thần nhưng lại có thể nổi bật nhất giữa căn phòng bao
CỐ Minh Triệt cũng cảm thấy có người lạ đến gân, theo phản xạ tự nhiên đôi mắt sắc như chim ưng mở ra
Hai cô gái thấy vậy thì hoảng sợ, nhưng vẫn tiếp tục bước về phía anh ***
Lúc này Kha Nguyệt và Tô Đan Đan cũng đã đến nơi, các cô tìm một góc khuất gọi hai ly cocktail vị đào, cùng thả lỏng trong ánh đèn nhấp nháy
Ngôi được một lúc thì Kha Nguyệt buôn đi WC,TÔ Đan Đan nói sẽ đi cũng nhưng Kha Nguyệt từ chối:“Mình đi một lúc rồi về ngay, cậu cứ ngôi ở đây chờ đi.” Nói rồi liền lách người đi,
Bước vào nhà wc, Kha Nguyệt tạt nước vào mặt để cho mình tỉnh táo rồi dặm lại son
Cô nghĩ, không biết giờ này Minh Triệt đang làm gì,ở đâu nhỉ?Tại sao lại không nghe điện thoại
Nghĩ rồi lại lắc lắc đầu
Cô chuẩn bị quay lại vê chỗ ngôi thì
đang đi nửa đường thì bắt gặp ai giống Trạch Dương đang đem rượu vê phòng bao VI p,
Cô nghĩ thầm, chẳng lẽ Minh Triệt cũng ở đây ư? Chưa kịp vui mừng thì một lát sau lại thấy tầm năm đến sáu cô gái nóng bỏng lần lượt đi vào phòng
Đôi chân của Kha Nguyệt đã sớm tê rần không còn cảm giác, hôm nay tất cả những con đường cô cũng đều đã đi qua, giống như là đã đi hết phần đường của cả đời còn lại.
Tim suốt một ngày, rốt cuộc cũng biết hắn ở chỗ này, nhưng khi đứng ở cửa, cô cũng chỉ biết do dự ngập ngừng. Cô hít một hơi thật sâu, cúi thấp đầu đi vào.
Đẩy ra cửa chính của phòng bao một cách nặng nề, những tiếng cười nói nũng nịu lập tức chạm vào mặt.
Ở dưới ngọn đèn mờ mịt, cô rất nhanh tìm được hắn, trong phòng dần dần yên lặng trầm xuống. Hắn lạnh lùng ngước mắt lên, đối diện với ánh mắt của cô, trong lòng của Kha Nguyệt hoảng hốt co rúm lại một hồi. Quanh thân của hắn
dường như tỏa ra một vầng sáng lạnh lùng bức người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK