• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lo sợ ở lâu sẽ bị phát hiện , Mạc Vân Hi mau chóng rút lui. Cô cất lại điện thoại cẩn thận rồi như ban nãy thập thò đi ra bằng cửa chính.

Không biết Mạc Vân Hi đang có âm mưu gì với nhà nọ , Cố Vỹ sau khi thấy cô lên taxi an toàn rồi mới miễn cưỡng phóng xe quay đi.

Cô ngồi trên xe vừa cảm thấy tim đập bình bịch , cảm giác như bản thân là một tên ăn trộm lấm la lấm lét. Kể ra cô cũng gan , nếu bị phát hiện rồi vu về việc xâm nhập lãnh thổ bất hợp pháp hay có ý định ăn cắp gì đó chắc chắn sẽ rắc rối lên đồn cảnh sát.

Nhưng ngược lại cô vô cùng hài lòng với chiến lợi phẩm của mình. Quả không phụ lòng tin , cô chắc chắn Lý Tử Thiêm không thể nào là con người như vậy.

Hơn nữa lại cảm thấy cậu ta vô cùng đáng thương , có tâm giúp đỡ người khác sau cùng lại rước họa vào thân.

Xe taxi bỗng nhiên phanh két một tiếng , Mạc Vân Hi giật mình đổ về phía trước , điện thoại trên tay xém thì bay ra ngoài , cô hoàng hồn nói với tài xế :"Có chuyện gì vậy?"

Người tài xế quay lại trả lời :"Có một chiếc xe bỗng nhiên chặn đường chúng ta"

Chiếc xe đó vẫn còn khởi động , đèn xe chiếu thẳng vào bên trong làm cô nhíu mày không thể nhìn rõ được gì. Tâm trạng Mạc Vân Hi bất an vô cùng , mặc cho tài xế bấm còi inh ỏi cũng không làm chiếc xe kia dịch chuyển.

Sau cùng cửa xe đối diện mới mở ra , có một thân hình cao lớn bước xuống , đi thẳng về hướng đầu xe chắn hết ánh sáng , ban đầu cô còn tưởng có ánh hào quang phát ra từ phía chàng trai.

Thoắt cái cánh cửa bên ghế Mạc Vân Hi bật mở , Mặc Tề Quang hơi len vào một cái nhấc tay bế cô ra , vẻ mặt có chút hơi tức giận.

Anh ném lại tiền cho tài xế rồi đưa cô đi thẳng , nửa chữ cũng không nói.

Mạc Vân Hi chỉ biết ôm chặt lấy cổ anh mà không dám ho he câu nào , âm thầm nuốt xuống một ngụm nước bọt. Lúc bấy giờ mới nhận ra mình nói chỉ ra ngoài mua chút gì nhưng đến tận giờ này vẫn chưa trở về.

Chắc hẳn Mặc Tề Quang đã rất lo lắng.

Mặc Tề Quang không tự lái xe mà có Mộc Dương theo cùng , thấy cô anh ta cúi nhẹ đầu chào rồi quay đi. Anh cùng cô ngồi hàng ghế sau , đến tận khi mà chiếc xe lăn bánh cũng chẳng ai nói với nhau câu nào.

Nhận ra Mặc Tề Quang đã thật sự giận dỗi rồi , cô mới thấp thỏm lên tiếng :"Anh giận em sao?"

"Em xin lỗi , xin lỗi vì tự ý ra ngoài mà không nói cho anh một tiếng"

"Tề Quangg"

Lúc này Mặc Tề Quang mới mặt lạnh trả lời lại một câu :"Không phải là xin phép mà là thông báo , em có biết như vậy là làm cho người khác lo lắng không?"

Nằm ở nhà mãi một lúc mà không thấy Mạc Vân Hi trở về trong khi mà cửa hàng chỉ cách căn hộ vài bước chân , Mặc Tề Quang mới chạy đi tìm nhưng cuối cùng lại chỉ thấy có một bịch đồ ăn vứt lăn lóc ở trước cửa.

Chẳng ai nói cho cô biết lúc đó Mặc Tề Quang đã lo lắng như thế nào.

Mạc Vân Hi cũng biết mình sai , cô sáp lại anh rồi dụi dụi như chú mèo nhỏ , cô chưa bao giờ như vậy cả , rồi còn nói :"Em sai rồi , anh đừng như vậy nữa"

Đứng trước ánh mắt đó của Mạc Vân Hi , Mặc Tề Quang chỉ biết thờ dài rồi vuốt lấy mái tóc cô trầm ấm hỏi :"Vậy em ra ngoài làm gì?"

Mạc Vân Hi thành thật trả lời :"Bởi vì em gặp cô bé đã tố cáo Lý Tử Thiêm , lo sợ bị mất dấu vậy nên em đuổi theo bọn họ"

Nghe đến đây , sắc mặt Mặc Tề Quang sầm lại , cô biết anh sắp sửa nói gì vậy nên nhanh chóng cướp lời :"Có phải anh muốn nói như vậy là nguy hiểm không?.."

Cô dang tay ra vẫy vẫy để chứng tỏ bản thân vẫn còn khỏe mạnh , cười hì hì để khiến anh bớt giận mau nói :"Chẳng phải em vẫn còn nguyên vẹn trở về à? Anh nhìn này em còn có chiến lợi phẩm đem về nữa.."

Nói rồi cô rút điện thoại ra , mở đoạn video ngắn đó cho Mặc Tề Quang xem , sau đó còn không quên kể lại rằng bản thân đã may mắn như thế nào.

Nghe Mạc Vân Hi nói ổ khóa thông minh bị cô nghịch ngợm đến hỏng , Mặc Tề Quang nheo mắt lại , xoay người ra sau quan sát như muốn tìm kiếm thứ gì đó , thấy vậy Mạc Vân Hi thắc mắc hỏi :"Có chuyện gì sao?"

Mặc Tề Quang quay lại lắc đầu không nói gì thêm , nhưng có điều anh chắc chắn rằng thứ ổ khóa đó không thể dễ dàng phá hỏng.

Đúng sự thật là như vậy , khi Mạc Vân Hi rời đi , Cố Vỹ mới từ từ đi ra , sửa lại ổ khóa rồi đặt lại mọi thứ trở về nguyên vẹn như ban đầu. Nếu không sáng ngày mai khi bọn họ phát hiện bị đột nhập sau đó gọi công an đến sẽ rất lớn chuyện.

Cố Vỹ không biết mục đích của Mạc Vân Hi là gì nhưng chỉ cần cô muốn , anh sẽ cố gắng hết sức để giúp cô.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK