• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Vân Hi đang ngồi thất thần trên sofa thì cửa phòng bật mở , cô ngước cái đầu nhỏ lên nhìn , bóng người to lớn đột nhiên ập đến rồi xà vào lòng cô.

Đột nhiên có tới hai cái ôm trong cùng một khoảng thời gian , cô có chút khó đối mặt. Cô không biết mình có nên nói chuyện vừa xảy ra ban nãy hay không bởi vì cô biết tính tình Mặc Tề Quang nóng nảy , hơn nữa cô cũng không thiệt hại một chút nào về thể chất.

Mạc Vân Hi nhẹ nhàng vỗ vỗ vào vai anh khẽ lên tiếng , quyết định giấu nhẹm chuyện vừa rồi :"Anh về rồi à.."

Mặc Tề Quang càng vùi sâu hơn , anh chỉ khẽ "ừm" một tiếng.

Cô hỏi thêm một câu , bàn tay vẫn vỗ về nhè nhẹ :"Vậy.. anh có chút tin tức gì về Lý Tử Thiêm hay không?"

Mọi người đều đang mắng chửi cậu ta ở trên mạng , nhất là một người luôn tự cao như cậu ta khi nhìn thấy những thứ đó cô thật sự không biết cậu ta sẽ có cảm xúc như thế nào , điều này làm Mạc Vân Hi vô cùng lo lắng.

Mặc Tề Quang vừa mới trở về chưa được bao lâu , cuối cùng người đầu tiên mà cô nhắc đến lại chỉ có Lý Tử Thiêm.

Anh khó chịu trong lòng nhưng lại không nói , dẫu sao cậu ta cũng đã cứu Mạc Vân Hi một mạng , cứ cho là cô đang muốn trả ơn , Mặc Tề Quang không muốn để cô thấy mình là một con người ích kỷ.

Cuối cùng anh bất đắc dĩ trả lời :"Yên tâm đi , Lý gia sẽ xử lý gọn gàng thôi , không cần chúng ta phải đụng tay"

Nghe vậy Mạc Vân Hi cuối cùng cũng có thể thở phào , thế nhưng mà tin nhắn mà cô đã gửi cho Lý Tử Thiêm cách đây vài tiếng vẫn chưa có phản hồi.

Không biết ngày hôm nay Mặc Tề Quang đã trải qua những gì nhưng trông anh có vẻ mệt mỏi , Mạc Vân Hi để anh nằm xuống sofa rồi ghé sát đầu lại , tay kia ôn tồn vén lọn tóc trên trán anh dịu dàng hỏi :"Anh dùng bữa tối chưa?"

Thường thì Mặc Tề Quang rất thích trêu đùa khi cô hỏi những câu hỏi như thế , nhưng hôm nay cô biết anh mệt , đến nỗi chỉ trả lại một câu :"Anh chưa"

Cô hôn nhẹ lên trán anh một cái khích lệ rồi nhẹ đứng dậy nói :"Em xuống bên dưới mua vài thứ rồi nấu chút gì đó đơn giản cho anh nhé"

...

Mạc Vân Hi thanh toán tiền cho người bán hàng , sau đó xách túi lớn túi nhỏ định đi về.

Lúc cô định đẩy cửa thì có người khác lại đẩy vào , làm cô phải mau chóng né đi , cô nhìn một nhà ba người đang cười đùa vui vẻ bước vào cửa hàng , vô thức xoay người lại dõi theo , trong lòng là một loạt cảm giác quen thuộc , dường như đã gặp qua ở đâu đó rồi.

Mạc Vân Hi lục lọi túi áo lấy điện thoại ra xem , sau đó đưa tin tức ra so sánh với cô bé đang cùng ba và mẹ vui vẻ sắm đồ , đây chẳng phải là cô bé đã tố cáo Lý Tử Thiêm đã có hành vi không đúng với trẻ em đây?

Nhận thấy có điều bất thường , Mạc Vân Hi chẳng nghĩ thêm bất cứ điều gì , cô đi ra phía bên ngoài âm thầm chờ bọn họ trở ra , đồ ăn cô đã mua bị nhẫn tâm bỏ quên , Mạc Vân Hi vẫy nhanh một chiếc taxi leo lên rồi nói với tài xế :"Theo sát chiếc xe phía trước dùm tôi"

Nửa đêm rồi không biết Mạc Vân Hi còn ra ngoài làm gì , Cố Vỹ cảm thấy không an tâm mà khởi động xe đuổi theo.

Chiếc xe đã lăn bánh cũng đâu đó mười lăm phút thì dừng lại. Cô trả nhanh tiền cho tài xế rồi đuổi theo ba cha con đang cùng nhau bước vào nhà.

Ở trên video rõ ràng cô bé đã khóc sướt mướt như thế , Mạc Vân Hi còn nghĩ con bé phải bị trầm cảm hay như thế nào đó thì gia đình này mới làm lớn chuyện như vậy nhưng hoàn toàn ngược lại . Cô quan sát căn nhà phải nói là khá to lớn , nhưng nhìn hai vợ chồng nhà nọ thì dường như không có chút khí chất nào của người có công việc ổn định.

Căn nhà được bao phủ bởi bốn bức tường kín , phía trên được gắn các loại gai chống trộm vô cùng đáng sợ , cô cũng đã tìm hiểu qua ổ khóa , là loại điện tử khá thông minh , trình độ của cô muốn bẻ khóa là điều không thể.

Mạc Vân Hi ngó nghiêng , khu này lại vô cùng vắng vẻ , cô bấm lung tung trên ổ khóa không ngờ một lúc sau đột nhiên màn hình trên đó đen ngòm rồi tự động mở khóa.

Không phải là bị cô bấm cho hư rồi chứ?

Coi như lần này là Mạc Vân Hi gặp may rồi , cô lén lút đẩy cửa bước vào rồi nhẹ nhàng đóng lại như ban đầu , đi đến bên cửa sổ khẽ nhìn vào bên trong , vừa hay đây lại là phòng của cô con gái , cửa sổ không khóa , cô thấy ba cô bé đang đi vào rồi lại giường nơi cô bé đang nằm dường như là chuẩn bị dặn dò gì đó.

Mạc Vân Hi thấy ông ta nên vội núp đi , xui xẻo lại đạp phải cành cây khô phát ra tiếng động khá lớn.

Lần này thì hay ho rồi , cô nghĩ mình chết chắc!

Trong thời khắc quan trọng như vậy , đột nhiên ông ta nhận được chuông điện thoại , vì vậy nên đã quay trở lại để nghe nhưng cuối cùng hình như chỉ là một cú điện thoại quấy rối sau đó ông ta cũng quên béng luôn chuyện có tiếng động lạ.

Ông ta cúp máy rồi đi lại chỗ con gái , cô gái đang nằm trên chiếc giường xa hoa thích thú với những món đồ chơi mới , ông dẹp chúng qua một bên lấy chỗ ngồi rồi vuốt ve tóc cô gái nhỏ bắt đầu cất lời.

Mạc Vân Hi không quên tìm bằng chứng , cô rút điện thoại ra thập thò quay lại.

Ông ta nói :"Tiểu Nhi , con có thích đồ chơi không? con có thích được ăn đồ ăn ngon như vậy nữa không?"

Cô bé vui vẻ gật đầu , dường như vô cùng ngây thơ trả lời :"Dạ có"

Ông ta lại nói :"Vậy con phải làm theo những gì mà ba dặn , ngày mai sẽ lại có người đến hỏi con những câu tương tự , con nhất định phải trả lời như ngày hôm qua cho ba , à còn phải khóc nữa , nếu không chúng ta sẽ không có tiền nữa đâu , con sẽ không có đồ chơi mới , cũng không có đồ ăn ngon , chúng ta sẽ lại trở về cuộc sống nghèo khổ như trước , con có muốn vậy không?"

Cô bé nghe vậy ỉu xìu lắc đầu :"Tiểu Nhi không thích như vậy"

Ông ta có vẻ hài lòng với câu trả lời đó của con mình , sau đó lại nghe con gái nói tiếp :"Nhưng mà nhà mình giàu rồi , anh Tử Thiêm sẽ không đến nữa đúng không ba?"

Ba của đứa nhỏ không ngại nói dối :"Không đúng đâu , chúng ta giàu rồi thì anh ấy mới không cảm thấy khinh thường chúng ta nữa. Khi đó con muốn gặp ai đều có thể"

Đó cũng là lúc Mạc Vân Hi thu lại điện thoại trong sự ngỡ ngàng. Chuyện này đúng là làm cô không tài nào ngờ đến.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK