• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước đó ở Cố thị , trong cuộc họp cổ đông , Cố Vỹ dường như rất tức giận , anh ném tập giấy thật mạnh xuống bàn rồi đảo mắt nhìn số người ít ỏi tham dự cuộc họp.

Nếu cứ đà này , những người vẫn còn trụ lại bấy giờ sớm muộn cũng sẽ chọn đường lui an toàn.

Cố Vỹ ngồi mạnh ra ghế đưa tay xoa xoa thái dương , cùng lúc đó cánh cửa phòng hội nghị trực tiếp bị mở ra dưới con mắt ngỡ ngàng của bao nhiêu người , thân ảnh áo đen cao lớn liền xuất hiện , vừa nhìn thấy Mặc Tề Quang , tâm trạng của Cố Vỹ còn trầm đi vài phần , anh xiết răng nói :"Đây không phải là nơi mà anh thích ra vào là được đâu"

Mặc Tề Quang bỏ ngoài tai , anh cùng Mộc Dương tiến thẳng về phía ghế đối diện ghế trụ trì cuộc họp , nhàn nhã vắt chân , tay khoanh trước ngực , vẻ mặt thản nhiên vô cùng nhếch miệng nói với Cố Vỹ cũng như những người có mặt ở đây :"32% cổ phần công ty , tôi có quyền ngồi ở đây rồi chứ?"

Hai đầu lông mày Cố Vỹ chau chặt , bàn tay để ở dưới bàn vô tình siết nắm đấm trong khi những người khác thì bắt đầu chụm lại xì xào bàn tán.

Anh biết bọn họ đang suy nghĩ về vấn đề gì , hiện tại anh chỉ nắm 38% cổ phần , chỉ cần một người phản bội nữa thôi công ty sẽ thực sự rơi vào tay người đó.

...

Mạc Vân Hi và Mặc Tề Quang đã có ý muốn lẩn tránh buổi lễ đóng máy này nhưng đạo diễn lại ra sức mời hai người ở lại , hơn nữa đây là bộ phim đầu tiên mà cô đóng với vai diễn nữ chính , không có mặt chắc hẳn người khác sẽ lại nói cô không coi người khác ra gì.

Thế là Mạc Vân Hi vẫn phải nán lại tham dự , Thẩm Dao đương nhiên có mặt , nhưng thật kì lạ là cô ta lại chỉ xuất hiện một mình. Trong khi mà những người khác vây quanh Mạc Vân Hi nháo nhác , có người còn cười đùa.

"Mạc Vân Hi , cô kí trước cho tôi một chữ kí đi , kẻo sau này nổi tiếng rồi tôi có muốn gặp cũng không được"

Thẩm Dao không cam lòng nhìn Mạc Vân Hi được chú ý hơn mình , Mạc Vân Hi , cô ta mãi mãi chỉ có thể đứng ở phía dưới cô mà thôi!!!

Nhìn bộ váy lung linh mà Mạc Vân Hi đang mặc , cô ta không cam lòng. Nhân lúc thoáng người , Thẩm Dao nhấc ly rượu vu vơ đi về phía cô.

Từ khi thấy Thẩm Dao đi về hướng này , Mạc Vân Hi liếc mắt cũng có thể biết được cô ta sắp sửa bày ra trò gì. Bật cười chế giễu , chẳng phải trò này xưa quá rồi hay sao?

Thẩm Dao đã đến rất gần , cô còn tính nhấc chân đi một chút không ngờ có người khác đột nhiên nhào đến , Lý Tử Thiêm vỗ lấy vai cô muốn nói một câu chúc mừng.

Ly rượu trên tay Thẩm Dao bất chợt giữ không vững , rung lắc rồi đổ ập lên bộ vest màu xanh của Lý Tử Thiêm , khuôn mặt cậu ta thoáng chốc đen lại.

Thẩm Dao cũng không ngờ đến chuyện này , ánh mắt Lý Tử Thiêm khi nhìn cô ta cực kì tức giận , ai cũng biết trước giờ Lý Tử Thiêm là người chẳng cho ai chút mặt mũi , như trong dự đoán , cậu ta quát lên :"Mắt mũi cô để đi đâu vậy?"

Lý Tử Thiêm vạch tà áo đang loang lỗ những thứ chất lỏng màu đỏ khẽ xì một tiếng bất mãn , anh chắc chắn cô ta là đang cố tình.

Ở giữa bữa tiệc cũng có thể gây chuyện , anh cũng không ngại cùng cô ta gây thị phi.

Lý Tử Thiêm giật lấy ly rượu trong tay Mạc Vân Hi nhẹ nhàng đổ lên váy Thẩm Dao trước con mắt ngỡ ngàng của cô ta một cách thản nhiên , cô ta thấy vậy giật mình lùi thật mạnh ra sau để tránh , chẳng ai ngờ lại đúng lúc người phục vụ đi qua , cả hai va chạm vào nhau , những ly rượu khác ở trên tay người phục vụ lũ lượt đổ ập xuống tà váy lụa trắng tinh của Thẩm Dao.

Cô ta hét lên một tiếng , làm cho tất cả mọi người bất giác phải quay lại , Thẩm Dao đỏ hết mặt mũi cuốn hết váy lên tay chật vật bỏ đi.

Những người khác còn không quên cười theo bóng lưng của Thẩm Dao , đáng đời , cái này có nên gọi là gậy ông đập lưng ông rồi hay không?

Có lẽ do hôm nay Cố Vỹ không có mặt , nếu không cô ta chắc chắn sẽ làm lớn chuyện ở đây.

Mạc Vân Hi rời mắt khỏi Thẩm Dao , quay sang nhìn Lý Tử Thiêm đang loay hoay với vết bẩn ở trên áo , cũng chằng hỏi han cậu ta được một câu , vừa mở miệng ra đã hỏi :"Tử Thiêm , cậu thấy Mặc Tề Quang đâu không?"

Lý Tử Thiêm trước tiên bĩu môi , sau đó liếc mắt nhìn những mảnh vỡ thủy tinh dưới sàn nhà đầy chán ghét , trực tiếp nắm lấy cổ tay Mạc Vân Hi kéo ra chỗ khác rồi mới trả lời :"Còn không cảm ơn ông đây một câu , tôi vừa cứu cô thêm một mạng đấy nhé"

Mạc Vân Hi cười nhạt , nếu cậu ta không ngu ngốc nhảy vào thì đã không ai dính phải mưu kế của cô ta. Dĩ nhiên nếu như cậu ta đã có lòng tốt như vậy thì Mạc Vân Hi vẫn phải niềm nở nói cho cậu ta một câu cảm ơn.

Sau đó cô nghe cậu ta nói :"Mặc Tề Quang à , ban nãy hình như tôi thấy anh ta đi về hướng cửa sau"



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK