• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người của Mặc Tề Quanh nhanh chóng bao vây nhà hàng , người canh gác bị đánh ngã rạp khắp các lối ra vào.

Nhà hàng này có rất nhiều phòng bao , anh tập trung mọi lực lượng khẩn trương phá cửa từng phòng nhưng đều không thấy người.

Cánh cửa cuối cùng bị Mặc Tề Quang đá văng , nhưng người mà anh nhìn thấy không phải là người mà anh đang cần tìm. Thẩm Dao nghe thấy tiếng động mạnh rời mắt khỏi màn hình máy tính quay đầu lại nhìn Mặc Tề Quang đang hùng hổ xông vào , anh trực tiếp nắm lấy cổ cô ta một cách mạnh bạo nhấc cao lên , các khớp tay hiện lên rõ rệt :"Vân Hi đâu!!"

Thẩm Dao khá bất ngờ khi thấy Mặc Tề Quang nhưng dường như lại không hề lo lắng , cô ta cười cười lảng mắt đi , hít thở không thông nhưng vẫn gượng nói :"Mạc Vân Hi à? Cô ta đang vui vẻ hưởng thụ với món quà của tôi rồi , lần này không phải một mà là hơn năm người , Mặc tổng..để xem đến khi cô ta bị chơi chết rồi anh có còn chấp nhận ở cạnh cô ta nữa không? Nhìn thấy cô gái của mình hưng phấn với người đàn ông khác , không biết cảm giác của anh sẽ thế nào!" nói rồi cô ta bật cười lớn nhưng vì không đủ không khí mà ho lên khù khụ.

Lực cổ tay Mặc Tề Quang càng mạnh hơn , anh gằn lại từng chữ :"Tôi nhắc lại một lần nữa , Vân Hi Đâu!!!"

Thẩm Dao đau đến mức mặt cắt không một giọt máu , cô ta cắn răng nhất quyết không nói , cô ta sống không yên ổn tuyệt đối Mạc Vân Hi cũng không , ngày hôm nay cô ta có chết , Mạc Vân Hi cũng không thể sống.

Mặc Tề Quang liếc mắt vào màn hình máy tính đang chiếu cảnh Mạc Vân Hi bị bao vây bởi ba bốn người đàn ông , anh biết thời gian đang ngày càng cấp bách , tốn thời gian với Thẩm Dao không phải là chuyện nên làm , anh nâng tay một cái ném Thẩm Dao bay ra xa , cả người cô ta đập vào tường rồi dừng lại.

Mặc Tề Quang gõ nhanh mười ngón tay lên bàn phím máy tính , một lúc sau tìm ra định vị của chiếc camera , anh nhấc gót chạy đi.

Người của Mặc Tề Quang nhanh chóng bao vây Thẩm Dao từ tứ phía , cô ta vừa ngẩng đầu lên đã bắt gặp được ánh mắt lạnh lùng của những người này , mỉm cười với khóe môi bật máu.

...

Chiếc quần jean của Mạc Vân Hi rất chắc chắn , bọn chúng không thể xé rách nên chuyển qua kiểu cởi truyền thống.

Tiếng kéo khóa quần như cứa vào da vào thịt cô , tứ chi bị kìm chặt , Mạc Vân Hi vùng vẫy trong vô vọng.

Đám người này cư xử như hòan toàn không biết chuyện gì , có lẽ đã sử dụng quá nhiều thuốc , cuối cùng một trong vài tên lên tiếng :"Càng kháng cự nữa thì càng đau thôi"

Cơ thể của Mạc Vân Hi gần như phơi bày , khi cánh tay những người đó đi qua bất cứ nơi nào trên cơ thể cô đều khiến cô cảm thấy buồn nôn đến phát điên , chiếc áo bra che chắn ngực bị giựt phăng để lại phần gò bông nhô cao lấp ló , Mạc Vân Hi ý thức vội vùng tay ra đưa lên che chắn.

Cảm giác được có bàn tay chạm đến mảnh vải cuối cùng còn xót lại trên người mình , Mạc Vân Hi hét toáng lên , nhân lúc những người kia sơ hở cô lập tức vung chân đạp vào bụng hắn thật mạnh khiến hắn ta ngã sõng xoài.

Tên khác thấy thế túm lấy tóc cô giật ngược lên trợn mắt trợn mũi quát :"Yên đi , đợi bọn ta lần lượt chơi chán cô xong sẽ thả cô đi"

Hắn kéo tay cô đang giữ lấy vòng ngực , Mạc Vân Hi chật vật ngồi dậy cắn vào tay hắn thật mạnh , cô cảm thấy mùi máu tanh tràn ra khắp khoang miệng , tên nọ tức giật hất tay , cả đầu cô bị đập mạnh vào tường , máu bắt đầu rỉ ra chảy ròng xuống nhưng Mạc Vân Hi biết bây giờ không phải là lúc để cô yếu đuối bởi vì đối thủ không phải là một người mà đến bốn người.

Tên vừa bị đá lồm cồm ngồi dậy , hắn ta tức giận túm chặt chân cô kéo lê về phía hắn , Mạc Vân Hi đã mau chóng rút được gim kẹp tóc trên đầu , vừa vung tay vừa hét lên rồi đâm thẳng xuống vai hắn.

Động tác của hắn chỉ bị ngừng lại trong giây lát , máu trên đầu Mạc Vân Hi bắt đầu chảy mạnh hơn , cô cảm thấy choáng váng , nằm phịch ra , hai mắt híp lại dù cô đã cố gắng căng mắt.

Trước khi bầu trời trước mặt sụp xuống , cô lờ mờ nghe thấy tiếng động mạnh ở phía xa , ánh sáng chói lòa đột nhiên xông vào , cô hoàn toàn mất đi ý thức.

Hàng loạt người xông vào , những tên đàn ông trúng thuốc ngay lập tức bị khống chế. Mặc Tề Quang nâng bước chân vội vã chạy đến bên sofa, động tác cởi áo vest thuần thục bọc lên người cô ôm vào lòng , vết máu loang lỗ nổi bật trên chiếc sofa màu kem càng khiến cho ý thức muốn giết người của anh lên cao , anh bế cô ra ngoài , vừa đi vừa ra lệnh cho người của mình :"Đem những người này vào phòng Thẩm Dao khóa kín"



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK