• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sống Thử​





Phần 8


Cả người tôi lúc này cảm tưởng như chẳng còn chút sức lực nào nữa lảo đảo lùi về phía sau, tựa lưng vào bức mà ngửa mặt nhìn lên trần nhà bằng đôi mắt ngây dại.
Cuộc sống của tôi những ngày qua chỉ xoay vòng trong việc kiếm tiền rồi lại trả nợ, đi làm rồi lại tiếp khách.
Nhiều khi nghĩ hận Đạt, hắn ta làm sao lại có thể khốn nạn đẩy tôi đến con đường này nhưng nghĩ lại cũng chẳng thể trách hắn mà vì bản thân tôi quá ngu ngốc.
Mới hôm qua bố tôi gọi điện thông báo về tình trạng của mẹ, bác sĩ nói bệnh của bà chưa có chiều hướng suy giảm.
Nghe giọng của ông phiền não tôi cũng thấy đau lòng, muốn thu xếp lấy 1 ngày về quê thăm mẹ nhưng đống nợ bất đắc dĩ phải ôm trói chân tôi lại đây.
Giá như tôi có chút kinh tế, tôi sẽ đưa bà lên thành phố điều trị nhưng không biết điều đấy bao giờ mới thực hiện được.
Trong đầu tôi lúc này chỉ tồn tại duy nhất 1 chữ “tiền”, tôi cần tiền và tôi phải kiếm tiền, bằng mọi giá trong đêm nay nhất định phải có được 40 triệu.
Khi tôi vừa định bấm số gọi chị Ly, thì bóng người bước đến che khuất cả ánh sáng cùng 1 giọng nói lạnh nhạt vang lên:
– Loại rẻ tiền chỉ 500k 1 đêm, nhưng tôi đẩy cô lên gái làng chơi trả cô 5 triệu 1 đêm là giá hời. Tôi sẽ cho cô ứng đủ 40 triệu, về sau chỉ cần tôi có nhu cầu thì cô phải đến cho đến khi nào trả đủ số tiền.
Tôi nghe vậy liền nhìn lên người trước mặt, Duy vẫn với nét mặt lạnh nhạt nhìn tôi, đôi mắt nhận ra có phần khinh bỉ.
Cảm thấy bản thân bị lời nói của Duy sỉ nhục, tôi có chút bực tức nhìn anh nói:
– Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ hạ giá bản thân mình.
Duy nghe vậy lại nhìn tôi bật cười 1 cái:
– Tôi đang giúp cô tỉnh táo lại đấy. Cô có biết giá 40 triệu đối tượng phải nằm ở tầm cỡ nào không?
Duy nói không sai, nhưng tôi chỉ là không hiểu nếu Duy đồng ý trả 40 triệu, tại sao nhất định phải kéo dài mối quan hệ này?
Tôi bây giờ cũng chẳng có nhiều thời gian để suy nghĩ và đắn đo, tôi chỉ cần biết hết đêm nay tôi phải có được số tiền ấy để trả cho Tuấn gấu.
Tôi nhìn người đàn ông trước mặt, lần nào cũng vậy, chỉ đơn ddgiản với áo sơmi trắng cùng quần âu nhưng trông anh ta lại khá bảnh bao và chín chắn, chỉ là anh ta cũng như bao kẻ đàn ông khác, cũng chẳng tốt đẹp gì đâu.
Tôi hít 1 hơi thật sâu rồi thở mạnh ra nhìn Duy nói:
– Số phòng?
Duy nghe vậy hình như chân mày có khẽ nhíu lại nhìn tôi nhưng rồi cũng lạnh nhạt quay người rời đi, không nói 1 lời nào.
Tôi thấy vật cũng chỉ im lặng đi theo anh ta vào trong thang máy rồi hướng thẳng đến 1 căn phòng ở tầng cao hơn.
Cánh cửa mở ra, tôi vừa bước vào trong căn phòng chỉ 1 màu tối đen, Duy liền đóng cửa lại, cũng không cần bật điện liền ghì chặt lấy tôi mà cúi xuống hôn.
Có lẽ Duy đã uống khá nhiều, mùi rượu nồng nặc sộc thẳng vào khoang mũi khiến tôi cảm thấy khó chịu mà né tránh.
Ai ngờ Duy vì thế có phần tức giận kéo mạnh tay tôi đi về phía giường rồi quăng lên.
Trong không gian tối đen không nhìn rõ được mọi thứ xung quanh nhưng tôi vẫn thấy rõ được ánh mắt cuồng nhiệt của Duy.
Lần này không như lần trước, anh ở trên giường mang 1 chút tức giận trút lên người tôi. Đến cả từng cái hôn cũng cảm thấy đã dùng lực rất mạnh.
Từng khấc da thịt trên người tôi chỗ nào Duy chạm vào cũng đều thấy đau.
Tôi không dám kêu la, chỉ biết cắn răng mà chịu đựng, bởi người đàn ông này, anh ta đang giúp tôi thoát khỏi cái cảnh lăn lưng đi làm để trả nợ.
Đêm hôm đấy là 1 đêm dài khủng khiếp, tôi chưa bao giờ phải liên tục nhìn ra phía cửa sổ đợi trời sáng như vậy.
Cho tới khi cả người Duy mệt mỏi nằm gục xuống bên cạnh, tôi mới có thể chợp mắt được.
Buổi sáng, tiếng chuông điện thoại vang lên làm tôi tỉnh giấc, đôi mắt còn ngái ngủ không muốn mở nhưng bên tai vẫn nghe được giọng của Duy đang nói chuyện với ai đấy:
– Dậy chưa?
– ….
– Ra ngân hàng rút cho tôi 40 triệu đem đến khách sạn Phượng Hoàng, ngay bây giờ luôn.
– ….
– Được rồi!
Cuộc nói chuyện kết thúc tôi chỉ nghe được vỏn vẹn mấy câu của Duy thì cũng ngồi dậy.
Không nhắc gì đến chuyện tiền bạc, tôi chỉ im lặng nhặt lại quần áo cùng túi xách rồi đi vào nhà vệ sinh tắm rửa.
Mẹ nó, cả người lúc này chỗ nào cũng mỏi nhừ, lại còn thêm vài vết thâm do Duy để lại. Tôi phải dùng kem trang điểm để cố gắng lấp đi nó.
Xong xuôi, quay trở ra, thấy Duy đã ăn mặc chỉnh tề ngồi ở ghế, anh thấy tôi cũng liền nói:
– Hôm nay ngày nghỉ, ngân hàng không làm việc, tôi không thể rút được tiền mặt. Cô đưa số tài khoản, tôi sẽ chuyển tiền vào.
Tôi nghe vậy liền hốt hoảng, không phải vì tôi sợ Duy gạt mà vì tôi cần tiền mặt để đưa cho Tuấn gấu vào đúng 10h, mà bây giờ đã gần đến 10h rồi, chỉ cần trễ 1 phút với tên đấy thì không biết được hắn ta sẽ làm gì. Ngày nghỉ ngân hàng không làm việc, Duy không rút được tiền chẳng nhẽ tôi rút được sao?
– Không được, tôi cần tiền mặt ngay bây giờ.
Duy nghe tôi nói vậy chắc cũng có chút tự ái, giọng nói đã có phần khó chịu:
– Cô sợ tôi lừa cô?
– Tôi không có ý đó nhưng tôi thật sự cần tiền ngay bây giờ.
– Tôi sẽ chuyển vào tài khoản cho cô, tiền nằm trong đấy, cô muốn rút lúc nào đó là việc của cô.
– Nhưng tôi muốn lấy ngay bây giờ. Anh bảo tôi phải ra cây rút 5 triệu 1 sao? Hơn nữa, cuối tuần chắc gì anh chuyển khoản đã vào được luôn.
Tôi vừa nói xong thì chuông điện thoại của tôi vang lên, vội vàng lấy ra nhìn cái tên được lưu trên màn hình mà trở nên căng thẳng rồi bắt máy:
– Sao rồi? Mày có biết mấy giờ rồi không?
– Anh đợi chút, giờ em qua luôn.
– Mẹ mày, nhanh lên.
Tôi còn chưa kịp nói gì thì đầu bên kia đã tắt máy.
Có lẽ Duy nhìn thấy nét mặt của tôi có chút lo sợ nên cũng đứng dậy đi lại phía tôi nói:
– Được rồi, đi cùng tôi, tôi sẽ đưa tiền mặt cho cô.
Nói rồi Duy cũng trở ra ngoài, tôi đành lẽo đẽo theo sau.
Chúng tôi trả phòng rồi đi thẳng ra xe của Duy ngồi vào.
Tôi cũng không cần biết Duy đưa tôi đi đâu, tâm trí lúc này chỉ nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại đang cầm trên tay.
Còn mấy phút nữa là đến giờ hẹn với Tuấn gấu, tôi không lo sợ hắn ta làm gì tôi, tôi chỉ lo bố mẹ ở quê biết chuyện, ông bà đã khổ lắm rồi.
Thấy Duy cứ đi mãi không đến điểm dừng nên tôi quay sang anh hỏi:
– Anh đưa tôi đi đâu?
– Nhà tôi.
Tôi nghe vậy lại giật mình:
– Nhà anh? Đến nhà anh làm gì?
– Tôi không đem theo nhiều tiền mặt như thế ở trên người, chuyển khoản cô không đồng ý, muốn lấy tiền mặt thì phải về nhà tôi.
Tôi nhìn anh có chút e ngại nói:
– Nhà anh có ai không?
– Bố mẹ tôi. Cô không cần phải lo, tôi cũng không để cô vào nhà, cứ ngồi trên xe là được.
Nghe vậy tôi lại khẽ cười giễu mình 1 cái, tôi đúng là đang lo xa quá rồi, 1 người như anh ta làm sao lại có thể để 1 đứa con gái rẻ tiền như tôi vào nhà được.
Không gian đang đi vào im lặng thì chuông điện thoại tôi lại vang lên.
Nhìn cái tên trên màn hình lại khiến tôi ngột ngạt không dám bắt máy, mà liền quay sang Duy hỏi tiếp:
– Còn lâu nữa không?
– Sắp đến rồi.
Tôi nghe vậy cũng không nói gì nữa nhưng cũng không dám nghe điện thoại.
Có lẽ Duy quay sang thấy vậy nên lên tiếng:
– Nghe điện thoại đi, không thì tắt cái chuông đi.
Tôi luống cuống vừa định tắt âm lượng thì cuộc gọi tắt, ngay sau đó Tuấn gấu lại gọi tiếp 1 lần nữa.
Còn chưa kịp làm gì thì Duy lại giật lấy chiếc điện thoại trên tay tôi rồi bắt máy:
– Tuấn à?
– …..
– Anh Duy đây.
– ….
– Anh Duy bên ngân hàng dầu khí.
– ….
– Lát nữa sẽ có người cầm tiền qua, không phải lo đâu.
– ….
– Ừ, được rồi. Để anh xem hôm nào không bận, anh báo. Thế nhé.
Dứt lời Duy cũng tắt máy luôn rồi đưa điện thoại cho tôi.
– Anh quen Tuấn gấu sao?
– Biết qua.
Tôi nghe vậy cũng không nói gì nữa. Biết qua mà anh chỉ cần nói 1 câu mà tên đấy liền nghe theo được sao.
Chiếc xe dừng lại trước 1 căn biệt thự khá to, Duy nhìn tôi rồi nói:
– Ngồi ở đây, đợi tôi ra.
Tôi gật đầu 1 cái thì Duy định mở cửa bước xuống nhưng nghĩ ngợi gì đấy lại quay đầu hỏi tôi, nét mặt lại có phần nghiêm nghị:
– Hôm qua nếu là 1 người khác cô cũng đồng ý lên giường?
Câu hỏi của Duy làm tôi sững người, có 1 chút khó hiểu nhưng vẫn nhìn anh mà trả lời:
– Tôi cần tiền.
Duy nghe vậy nét mặt cũng trở nên thay đổi, anh lạnh nhạt xuống xe đóng mạnh cửa lại rồi đi vào trong.
Tồi ngồi ở đấy đầu óc lại trở nên mơ hồ, không hiểu tại sao Duy lại hỏi như vậy và tại sao anh liền thay đổi thái độ khi tôi trả lời.
Một lúc sau, tôi thấy Duy đi ra, bên cạnh còn có 1 cô gái, nếu tôi nhớ không nhầm đã thấy cô gái này đi cùng Duy đến Hải Sản Phố 1 lần rồi thì phải.
Không hiểu sao lúc này trong lòng lại cảm thấy căng thẳng, nếu cô gái đấy là người yêu của Duy vậy chẳng phải tôi xuất hiện ở đây là không hợp lý sao?
Lúc này, Duy đi lại phía tôi mở cửa, tôi không để tâm đến chỉ nhìn về phí cô gái đứng sau Duy mà cô ấy hình như cũng nhận ra tôi thì phải nên mới khẽ nheo mắt lại.
Duy lấy trong túi quần ra 1 tập tiền 500k đưa cho tôi rồi nói:
– Tôi có việc phải đi, cô xuống bắt taxi về đi.
Tôi nghe vậy lại ngây người nhưng rất nhanh cũng vội vàng cầm lấy tiền rồi bước xuống xe.
Tôi và cô gái ấy đứng cạnh nhau, tôi lo sợ không dám nhìn nhưng có vẻ cô gái kia không nghi ngờ gì thì phải.
Duy quay người đi sang bên kia ngồi vào xe, cô gái ấy cũng lướt qua tôi ngồi vào đóng cửa lại.
Trước khi bọn họ rời đi, cô gái ấy hình như là cố tình hạ cửa kính xuống, nói chuyện với Duy nhưng lại muốn để tôi nghe thì phải:
– Duy, anh nên bọc lại chiếc ghế này đi, bẩn rồi đấy.
Duy không trả lời gì chỉ lái xe rời đi mà tôi đứng đấy mới thấm dần câu nói của cô ta.
Cảm giác có chút nhục nhã nhưng vẫn phải cố gạt đi, tôi đi ra bắt 1 chiếc taxi ngồi vào rồi đi thẳng đến chỗ của Tuấn gấu.
Đây đúng là chả khác gì 1 cái ổ của chúng, lúc nào cũng có vài tên trông ngáo ngơ tụ tập ở đây.
Thấy tôi đi vào là nhìn chằm chằm rồi trêu ghẹo:
– Đi đâu đấy em?
– Anh Tuấn có nhà không ạ?
1 tên đầu tóc nhuộm vàng kè, người gầy rộc ra, phì phèo điếu thuốc đi lại chỗ tôi cười cợt nói:
– Có gì cứ nói với bọn anh cũng được.
Tôi thấy vậy có chút sợ lùi lại phía sau rồi nói:
– Em đến trả tiền cho anh Tuấn.
– Trả tiền hả…(tên đấy nhìn tôi từ trên xuốnb dưới rồi quay lại nói với 1 tên khác)…vào gọi anh Tuấn bảo có người đến trả tiền.
Nói rồi hắn ta vứt điều thuốc ra phía ngoài rồi tiến sát lại người tôi hỏi:
– Em có người yêu chưa?
Tôi nghe vậy lại lo sợ nên nói:
– Em có rồi.
– Có rồi à? Có rồi thì bỏ mẹ nó đi yêu anh này.
Hắn ta vừa nói xong thì mấy tên khác liền cười to lên làm tôi thêm sợ.
May lúc này Tuấn gấu từ trong nhà đi ra nói lớn:
– Mẹ mày, tao hẹn mày 10h mà bây giờ mày mới đến.
Tôi thấy vậy liền lấy trong túi ra tập tiền Duy đưa vớ thêm 1 ít tiền của tôi rồi nhìn Tuấn nói:
– Em gặp chút chuyện, anh thông cảm cho em.
Tuấn đi đến chỗ tôi giật lấy chỗ tiền đó rồi nói:
– Đủ chưa đây?
– 45 triệu, anh đếm lại đi.
Tuấn nghe vậy cũng đứng đấy đếm lại vài lần rồi mới nhìn tôi nói:
– 45 triệu đủ rồi đấy nhưng còn tiền lãi.
Tôi nhìn Tuấn hốt hoảng nói:
– Lãi nào nữa anh, trong giấy em ký nợ 50 triệu, đâu có nói gì đến lãi. Anh hôm qua của bảo em trả đủ 45 triệu thôi mà.
Tuấn lúc này lại hùng hổ nhìn tôi quát lên:
– Ơ đm con này, mày có thấy ai cho vay mà không lời lãi không?
– Nhưng ngay lúc đầu anh đâu có nói em phải trả cả lãi.
– Lúc đầu tao không nói thì bây giờ tao nói. Mà đéo nói nhiều, mày có trẢ hay không, tao thừa thời gian đứng đây trả treo với mày đấy à? Bố mày lại giết chết mẹ mày giờ.
Tôi thấy Tuấn hung hăng quá nên sợ đành phải xuống giọng:
– Nhưng anh không nói trước để em chuẩn bị, bây giờ em phải trả bao nhiêu lãi nữa?
– 10 triệu.
Tôi nghe vậy lại cảm thấy choáng váng, những con số quá lớn đối với tôi, 10 triệu, 20 triệu rồi 40 triệu những ngày qua cứ dồn dập kéo đến, tôi thật không dám tin được bản thân lại có xoay sở được.
Những kẻ như Tuấn gấu không phải dễ qua mặt nhưng hắn xấc xược như vậy thật sự rất quá đáng rồi, nếu lần này trả tiếp liệu có dám chắc sẽ không có khoản nợ khác phát sinh.
Trước mắt, tôi phải rời khỏi được cái ổ của hắn rồi mới có thể tính tiếp được.
– 10 triệu bây giờ em không thể có luôn được, anh cho e khất lấy vài ngày rồi em trả.
– Mẹ mày, mày còn giả vờ à? 45 triệu trong 1 đêm mày còn xoay được, giờ có 10 triệu chắc quốc 1 phát là có ngay. Không thì vào đây tao quốc phát trừ nợ này.
Tôi nghe vậy liền hốt hoảng nói:
– Vậy ngày mai được không? Ngày mai em sẽ đem tiền qua cho anh. Trả đủ 10 triệu.
Tuấn nhăn mặt nhìn tôi 1 lúc rồi nói:
– Đm, đúng ngày mai đem qua cho tao đấy.
Tôi nghe vậy mới thấy nhẹ nhõm liền “vâng” 1 cái rồi vội vàng quay người đi ra vậy 1 chiếc taxi ngồi lên.
Hứa mai vậy thôi tôi còn chưa biết làm cách nào ra được 10 triệu trong đầu lúc này lại nghĩ đến Duy, nếu anh ta có quen biết với Tuấn vậy chắc nhờ anh ta nói vài câu là được nhưng nghĩ lại nhờ vả như vậy chắc gì Duy đã đồng ý giúp.
Mải suy nghĩ cũng về đến đầu ngõ phòng trọ của chị Ly.
Tôi trả tiền rồi mở cửa đi vào, thấy 1 đám người đang đứng tụ tập trước khu trọ liền vội vàng chen vào, những tiếng chửi rủa vang lên:
– Đm con đĩ, mày thích nứng l…, ngủ với chồng tao phải không? Mẹ nó, lột quần nó ra cho tao.
Trước mặt tôi lúc này là 3 người phụ nữ đang xúm lại đánh 1 người, miệng không ngừng chửi bới những câu tục tĩu.
Tôi lúc này mới nhìn kỹ cô gái bị đánh, liền hốt hoảng nois lớn:
– Chị Ly, chị Ly.
Tôi vội vàng chạy đến chỗ họ rồi cố gắng lôi từng người ra:
– Mấy chị ơi, sao lại đánh chị ấy?
1 người phụ nữ trong số đó đấy tôi ra:
– Việc không liên quan đến mày, đừng chờm hớp vào.
Nói rồi chị ta lại lao vào túm tóc chị Ly, người kia thì giữ tay, rồi 1 chị khác lại đang dùng sức lột quần áo của Ly.
Chị Ly không thấy nói gì, chỉ gắng sức giữ chặt đồ của mình, tôi thấy vậy càng thêm sợ lao vào ôm lấy chị:
– Các chị ơi, có chuyện gì từ từ nói. Đừng làm như vậy.
1 người trong số họ thấy vậy liền nhìn tôi nói:
– Nói cái l…, mày là bạn nó à? Còn không tránh ra thì đừng trách bọn tao đánh oan. Đm nó, thích ngủ với chồng tao thì để tao xát ớt vào l… xem nó còn nứng được nữa không?
– Chị ơi, chắc có hiểu lầm gì rồi, các chị từ từ nói chuyện chứ đừng làm như vậy, ở đây mọi người đang nhìn.
– Đéo có hiểu lầm nhé, loại đĩ như nó để l…cho bao nhiêu thằng nhìn rồi thì không xấu hổ đâu. Lấy kéo ra đây, cắt nát hết cho tao.
Lời vừa dứt thì người đi cùng chị ta liền lấy 1 cây kéo trong túi ra, tôi hốt hoảng túm lấy tay chị ấy mà nói;
– Chị ơi, chi Ly không phải như vậy đâu, chắc chị nhầm rồi.
Bọn họ không để tai lời tôi, liền đẩy tôi ra rồi túm lấy tóc của chị Ly, thẳng tay cầm kéo cắt.
Tôi lo sợ lao vào đẩy bọn họ ra, họ thấy vậy cũng kéo tôi vào đánh.
Chị Ly thấy vậy mới vùng vằng đánh trả lại bọ họ:
– Nó không liên quan, đừng có lôi nó vào.
Mấy người kia nghe vậy lại chửi:
– Đm mày, còn thái độ à. Bọn tao không đánh nó là nó tự chui đầu vào nhưng Nó là bạn mày chắc cũng là cùng 1 loại thôi.
Mọi người ở đó không ai vào can ngăn, chỉ đứng nhìn mấy người họ đánh 2 bọn tôi.
Bỗng lúc này 1 người chạy đến kéo họ ra nói:
– Chị Phượng, dừng lại đi. Mọi chuyện là hiểu lầm cẢ thôi.
Người phụ nữ khi nãy nói tôi lúc này quay lại nhìn người vừa đến:
– Kiệt, em đến đây làm gì?
– Chị Phượng, Ly là bạn của em, hôm đấy là bọn em đi ăn cùng nhau, giữa anh Hoàng và Ly không có gì hết. Chị hiểu lầm rồi.
Tôi và Ly nghe vậy mới nhìn lên Kiệt, Kiệt cũng đi lại kéo mấy người kia buông chúng tôi ra.
Người phụ nữ tên Phượng kia lúc này nhìn Kiệt vẫn còn tức giận nói:
– Mày đừng có bao che cho lão đấy. Chị nghĩ mày là anh em tốt với lão nhưng không ngờ mày còn lừa dối chị thông đồng với lão.
– Chị Phượng, thật sự là chị hiểu lầm rồi. Ly là bạn của em, không hề có chút liên quan gì đến anh Hoàng.
– Mày mới đi nước ngoài về thì làm gì mà quen được nó.
– Em đi nước ngoài, chứ có phải ở nước ngoài đâu mà không quen được. Em quen Ly từ lâu rồi, nếu không tại sao phải ra mặt như vậy. Chị cũng biết tính em rồi mà.
– Mày không phải bao biện, nếu nó với lão không có gì thì nó cũng không chịu bị đánh như vậy đâu. Coi như tao cảnh cáo nó 1 lần, nếu còn lần sau nữa sẽ không nhẹ nhàng như này nữa đâu.
Nói rồi chị ta cùng mấy người kia rời đi, Kiệt lúc này đi đến đỡ chúng tôi lên hỏi:
– Có sao không?
Tôi nhìn Kiệt lắc đầu 1 cái rồi quay sang nhìn chị Ly đầu tóc rối bù, chỗ ngắn chỗ dài, mặt mũi bị cào xước xát, quần áo cũng sộc sệch đã bị cắt vài chỗ.
Tôi đỡ lấy chị đi vào trong phòng lại phía giường ngồi xuống rồi hỏi:
– Chị Ly, chuyện sao lại như vậy?
Chị có vẻ mệt mỏi nằm xuống giường, đôi mắt đỏ hoe mà quay lưng về phía tôi:
– Nếu tao bảo tao không biết anh Hoàng có vợ thì mày có tin không?
Tôi nghe vậy lại nhìn chị có chút thương cảm, mặc dù không thể hiểu hết được chị nhưng ít ra tôi biết chị cũng không phải kẻ phá hoại gia đình người khác nhưng trong chuyện này, chị vẫn là kẻ thứ 3.
– Vậy sao chị không nói với bọn họ.
– Mày nghĩ nói mà họ tin à. Cho dù là tao không biết nhưng chuyện này không phải cứ không biết là không có tội. Nếu Hoàng có vợ thì tao chảng phải là con giáp thứ 13 sao? Thế nên nếu tao là bà vk, tao cũng sẽ đánh con ấy như vậy.
– Vậy giờ chị định như nào?
– Còn như nào nữa, chẳng nhẽ tao biết rồi còn qua lại với Hoàng sao? Tao chưa điên.
Tôi nghe chị nói cũng không biết nói gì, tôi không dám chắc nhưng cũng nhận thấy được Ly thật sự có tình cảm với Hoàng, việc này chắc cũng khiến chị cảm thấy tổn thương chút ít nhưng quả thực chỉ có người trong cuộc mới hiểu được chuyện.
Kiệt lúc này cũng chỉ im lặng đứng tựa lưng vào tường nghe bọn tôi nói chuyện, tôi thấy vậy mới nhìn anh hỏi:
– Sao anh biết chuyện mà đến?
Kiệt nghe vậy mới trả lời:
– Là anh Hoàng gọi điện nói anh, anh ấy không tiện ra mặt sợ gây thêm phiền phức. Thấy nói là có con nào cùng làm pg với bọn em nhắn tin cho chị Phượng nói chuyện của Ly với Hoàng nên chị ấy mới biết.
Vừa nói đến đó, chị Ly liền ngồi bật dậy nói:
– Đm, là con Linh. Con khốn nạn ấy rồi cũng có ngày tao đập cho nát mặt.
Tôi nghe vậy mới nhìn sang chị hỏi:
– Con Linh biết chuyện của chị với anh Hoàng sao?
– Tao không biết được, nhưng ngoài nó ra ở công ty tao chả gây thù với ai cả. Với lại nó dạo này cũng cặp với thằng nào cũng có tiền đấy, đm rồi tao sẽ tìm ra tao báo cho vợ thằng đấy đến cào l… nó ra.
Tôi nhìn cẢ người chị đầy vết cào xước, mặc dù không phải ruột thịt nhưng ở nơi này chị là người giúp đỡ tôi nhiều nhất nên thấy chị như vậy tôi cũng tức thay.
Lại là “Linh”, cái tên đấy nhắc đến càng khiến tôi chán ghét, tôi còn chưa bỏ qua chuyện của nó với Đạt, lần này tôi nhất định phải tìm cách trả đủ cho nó.


(Còn nữa)


Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ . Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK