• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hộ bộ nói không có tiền, Ngự doanh nói không có binh, Tể tướng nói không có người, mấy vị học sĩ nói không ngại hơi chậm, Ngự sử… lần lượt vạch tội Lý Cương, thỉnh cầu truy tội? Còn có người đề nghị giết Trương Bang Xương?”

Lại nói, khi mưa dần tạnh, Triệu Cửu xuyên không tới lần đầu tiên nổi đóa đã thành công thoát khỏi sự cô lập của năm vị quan trọng yếu, còn chính thức tiếp xúc với tấu chương của các văn võ hành tại trên diện rộng vào tối ngày thứ hai. Nhưng thế cục lại dường như không có gì thay đổi, như thể tất cả mọi người đều là phe đầu hàng.

Nhưng điều thú vị là Triệu Cửu ngược lại cũng không mấy quan tâm.

"Bẩm Quan gia được biết, đây đều là điều mà lòng người hướng đến!" Khang Lữ đứng bên án kỷ cạnh ngọn đèn vội vàng cúi đầu giải thích, thái độ đã khiêm tốn hơn nhiều so với mấy ngày trước.

“Trương Bang Xương là ai?” Triệu Cửu tò mò hỏi: "Hình như có chút ấn tượng."

Khang Lữ im lặng đến cùng, chỉ có thể tạm thời gác lại "lòng người hướng đến", đưa ra lời giải thích ngắn gọn.

Hóa ra Trương Bang Xương là Tể tướng của Tống Khâm Tông khi trước, đồng thời cũng là Tể tướng hợp cách cuối cùng của triều đại Bắc Tống. Ông chủ yếu làm những việc sau trong thời Tĩnh Khang:

Trước hết, nhận được thụ ý của Tống Khâm Tông, thay thế Lý Cương nắm giữ triều chính, đồng thời xuất thành chủ trì sự nghi xin hàng với người Kim;

Thứ đến, đại khái là nói chuyện dễ nghe, đẹp trai, lại thêm Nguyên soái nước Kim Hoàn Nhan Oát Ly Bất nắm quyền khi đó được cho là một phe thận trọng, nên sau khi gây ra biến Tĩnh Khang, khi quân Kim rút lui, bèn nâng đỡ người này lên ngôi vị hoàng đế, hy vọng phong hắn làm hoàng đế của người Hán, tưởng rằng là chư hầu của nước Kim;

Cuối cùng, người Kim vừa rời đi, Đại Sở Hoàng đế Trương Bang Xương liền mời Mạnh thái hậu (Hoàng hậu của Tống Triết Tông, hai lần bị phế truất), lúc đó là một góa phụ làm đạo sĩ tại nhà trở về, đồng thời lấy danh nghĩa Mạnh thái hậu trả lại ngôi vị thiên tử cho Triệu Cấu thời điểm đó đã chạy đến Nam Kinh (Thương Khâu) quan sát thế cục.

Triệu Cửu chợt hiểu ra, hắn nhớ tới người này, hình như đã từng được nhắc tới trong sử sách, nhưng chỉ nói người này là một kẻ thuộc phe đầu hàng đối địch với Lý Cương năm Tĩnh Khang, chuyện đằng sau thì không đề cập đến. Đương nhiên, Triệu Cửu hiện tại cũng nghĩ như vậy, về phần Khang Lữ không ngừng nói Trương Bang Xương gì đó xưng đế rồi lại trở về gì đó, hắn ngược lại không quá quan tâm... Loại người này, nói hắn yếu hèn không vấn đề, nói hắn không xứng chức cũng không vấn đề, nhưng khi đó từ hoàng đế trở xuống, cả thành Đông Kinh đều đã đầu hàng, đao kề trên cổ nên cũng không tiện nói hắn điều gì, thật sự phải vì chân yếu mà giết người thì sẽ không yên.

Đương nhiên, nhất quyết muốn giết hắn nhất định phải có lý do, một là vì thân là Tể chấp chọn đầu hàng, một là vì đã làm hoàng đế. Nhưng bất luận thế nào, đều phải giết ngay từ đầu, không lý do thì bây giờ lưu đày mấy tháng rồi lại tìm cớ giết, nếu không để những thần tử khác từ Đông Kinh lưu vong đến sẽ nghĩ như thế nào?

“Ngày đó lúc đầu ta không có lời gì để nói với tên tặc tử này sao?” Không biết có phải là trí nhớ cơ bắp hay không, dù sao Triệu Cửu hiện giờ trong miệng ngược lại có thêm một số từ ngữ lung tung lộn xộn.

“Là có.” Khang Lữ thu lại tâm trạng, nghiêm túc đáp: “Lúc Quan qua đăng cơ ngày đó từng hứa sẽ mang lại thái bình phú quý cho hắn, còn ban cho hắn chức vị Thái tể…”

“Vậy sau đó tại sao lại phải lưu đày hắn?” Triệu Cửu càng cảm thấy kỳ quái: "Hơn nữa, mấy ngày nay ta cùng các Ban trực trò chuyện, nói cũng rất nhiều, tại sao không ai nhắc tới tên tặc tử này?"

Khang Lữ cúi đầu không nói gì.

“Đại quan có lời cứ nói thẳng.” Triệu Cửu không khỏi cau mày.

“Không giấu Đại gia.” Có thể do biết cũng không giấu được, Khang Lữ thấp giọng đối đáp, quả thật nói ra vài lời thật: “Lúc đó Trương thị xưng ngụy đế, nhiều người khuyên Đại gia nên trừ khử, nhưng dù vậy, Đại gia niệm tình hắn hoàn trả chính quyền cũng chỉ để hắn đến Đàm Châu an trí. Mãi sau này biết được chuyện giữa hắn và Tĩnh Cung phu nhân... lúc này Đại gia mới tức giận, lập tức bảo bề tôi đừng quên nhắc nhở Đại gia, qua một thời gian, sau khi mọi việc suôn sẻ, nhất định phải phát chỉ ý giết chết Trương Bang Xương."

“Tĩnh Cung phu nhân?” Triệu Quan gia càng ngày càng mơ hồ không rõ.

“Chính là người trong cung Đạo Quân thái thượng hoàng đế.”

Khang Lữ cũng càng ngày càng nhỏ tiếng, dường như sợ thị vệ trước cửa Dương Nghi Trung nghe thấy: "Ngày đó Trương Bang Xương làm ngụy đế, tiến vào nội đình, người Kim đã ban cho hắn Tĩnh Cung phu nhân làm hoàng hậu. Tĩnh Cung phu nhân nhiều lần mang trái cây cho tên tặc tử này không nhắc đến, nghe nói còn từng lén lút gặp nhau, gọi hắn là Đại gia, có một đôi chuyện cẩu thả khó nói. Thậm chí còn đợi đến khi Trương tặc rời khỏi nội đình, Tĩnh Cung phu nhân còn từng nắm cánh tay hắn đưa tiễn, đồng thời lại nói lời chỉ trích thái thượng. Hiện nay, Tĩnh Cung phu nhân đã bị giam tại hành tại, chỉ đợi đến lúc cung khai rõ ràng, trừ luôn một mẻ, chỉ là Quan gia lúc này lại rơi xuống giếng..."

"Thật là hoang đường!" Triệu Cửu vừa mới hiểu ra chuyện gì đột nhiên vỗ bàn lên tiếng, kinh động đến Dương Nghi Trung trong cửa và mấy Ban trực ngoài cửa đều quay đầu lại.

"Xác thực hoang đường!" Khang Lữ vội vàng cúi đầu hùa theo.

"Làm sao có thể vì loại chuyện này mà giết người lung tung chứ?" Triệu Cửu hiển nhiên là tức giận.

Khang Lữ suýt thì cắn đứt đầu lưỡi, hiển nhiên đang cố gắng nuốt một số lời trở vào.

"Nếu giết Trương Bang Xương, mới đầu đã giết dưới danh nghĩa Tể tướng hàng Kim và hoàng vị rồi, người thiên hạ có thể nói gì được? Nhất quyết phải vì loại chuyện này mà thay đổi thái độ và lề lối?" Triệu Cửu phẫn nộ bất bình: “Hơn nữa, hành vi của Tĩnh Cung phu nhân có gì không đúng sao? Dưới thế cục đó, nếu không phải Trương Bang Xương che chở nàng ta, một nữ tử yếu đuối như nàng ta sẽ phải rơi vào kết cục như thế nào? Lẽ nào muốn nàng ta bị người Kim bắt đi mới tính là kết cục tốt sao?! Chỉ trích thái hoàng, yêu lấy Trương Bang Xương mới là chuyện hợp tình hợp lý chứ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK