• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khang Áp ban và Triệu Quan gia đều cảm thấy mình đang nắm quyền kiểm soát, nhưng thật không biết rằng hai người họ lại nực cười như chim sẻ mổ nhau.

Khang Áp ban âm thầm tự đắc trong lòng, vì hắn tự cho rằng tất cả những trát tử này đều đã được sàng lọc kỹ lưỡng trong ngày, nhìn từ nội dung tất cả đều là người mình, tiến cử ai cũng không việc gì. Tuy nhiên, hắn lại không biết rằng, những hành vi cử chỉ này của mình, ngay từ đầu đã bị Dương Nghi Trung khai báo đầy đủ với Triệu Quan gia.

Về phần Triệu Quan gia của chúng ta, chớ thấy dáng vẻ anh minh thần võ, thực ra nguyên nhân cơ bản không phải là hắn có trí tuệ, mà là hắn ngay từ đầu đã không trông chờ vào những trát tử này, sự đắc ý của hắn chỉ đến từ thắng lợi ngày hôm qua vẫn chưa tiêu tan mà thôi.

Nói trắng ra, tên này dù sao cũng còn trẻ, nhịn nhiều ngày trước đó, mới thắng được nửa hiệp, vui giận liền hiện ra mặt.

Đơn giản hơn chỉ có bốn chữ đắc ý quên hình.

Mà về chuyện của phu nhân và những cung nhân gì đó, chỉ là thái độ chủ nghĩa nhân văn lợi dụng hoàn cảnh của một con người hiện đại có quan điểm sống bình thường dưới sự bùng phát của lòng tin.

Còn chuyện tấu chương của Lã Hảo Vấn và Trương Tuấn kia, càng buồn cười hơn.

Kể ra, Triệu Quan gia của chúng ta sở dĩ chú ý đến tấu chương của hai người này, người trước là do có tên đẹp và chức quan cũng cao (Tư Chính điện học sĩ vừa từ chức Thượng thư hữu thừa), đặc biệt là vì trí nhớ máy móc của cơ thể Triệu Cửu vẫn còn, có thể hiểu được văn tự bên trong, có thể xem hiểu chữ viết bên trong, cho nên nhìn lướt qua cũng thấy chữ viết của người ta cực đẹp, ngữ khí cũng ôn hòa, thế nên tự nhiên chú ý tới; còn người sau thì bởi vì Triệu Quan gia có trình độ lịch sử tương đối thấp, mới nhìn đã coi vị Ngự sử này thành nhân vật nổi tiếng khác trong thời đại này là Trương Tuấn, Trương Thái úy... Chỉ là Trương thái úy người ta hiện đã bốn mươi tuổi, hơn nữa từ sớm đã là Ngự doanh hậu quân Thống chế, danh vọng to lớn trong quân, bao gồm cả Dương Nghi Trung, Ngự tiền Ban trực có ba phần đến từ dưới trướng Trương Thái úy, mà hiện nay vẫn còn ở bên ngoài trừ phiến loạn vẫn chưa về hắn cũng biết, cho nên Triệu Quan gia xem hồi lâu làm sao còn không hiểu mình đã nhận nhầm người, phạm phải hồ đồ?

Trở lại trước mắt, Triệu Quan gia dù ngu ngốc đến đâu cũng biết, nếu những tấu chương này đã có thể giao đến trước mặt, vậy thì không thể nào mong đợi những người dâng sớ này sẽ có lập trường tích cực nào.

Ngẫm nghĩ cũng phải.

Trước hết, những người ở hành tại này đều là người chạy trốn vong quốc địa đạo, điều kiện khó khăn tồn tại một cách khách quan, nhiều người quả thực chán nản không có ý định chiến đấu; Thứ đến, trong cuộc đấu tranh trước đây ở Nam Kinh, trong quá trình vốn dĩ đã có ý tiến hành thanh trừng đối với phe chủ chiến.

Trong trường hợp này, cho dù thực sự có phe chủ chiến, sợ rằng cũng cần thời gian để xua tan nghi ngờ của bọn họ thì mới ngoi đầu lên?

Nhưng bất kể thế nào, những ngày cuối tháng tám, khi sắc trời dần sáng lên, ngoại trừ hành động trấn an lòng người đần độn ngày hôm sau ra khỏi giếng khi đó, Triệu Cửu đã đến thời đại này khoảng hơn một tuần, lần đầu tiên dùng thân phận Triệu Quan gia tiếp kiến hai vị trọng thần ở hành tại, đến cùng coi như phá bỏ tường rào năm người trước đó.

Hai bên gặp nhau ở hậu điện, Khang Lữ và Dương Nghi Trung theo hầu, hành lễ hoàn thành, vấn an kết thúc, không có bất ngờ gì. Sau đó tất nhiên là Lã Hảo Vấn dùng thân phận Tư Chính điện học sĩ và từng làm Binh bộ Thượng thư cùng tư lịch Thượng thư hữu thừa vấn đối trước, thế nhưng lại bắt đầu bằng một số lời thoại lung tung lộn xộn.

Phải biết rằng, lời này có vẻ nhàm chán, nhưng thực sự cần thiết.

Bởi vì từ khi Triệu Quan gia rơi xuống giếng vẫn luôn lấy danh dưỡng thương ít khi tiếp xúc với ngoại thần, mà lần này đột nhiên yêu cầu văn võ hành tại dâng sớ nghị luận phòng ngự Trung Nguyên, càng là mơ hồ thừa nhận tin đồn Quan gia bị chấn thương đầu quên mất một số sự việc đã trải qua. Vì vậy, Lã Hảo Vấn chuyến này nghiễm nhiên có nhiệm vụ chính trị là thay mặt các ngoại thần quan sát tình trạng thể chất của Quan gia. Triệu Quan gia cần tiếp xúc ngoại thần để nắm quyền trở lại, mà ngoại thần nói thế nào cũng phải xác minh đại khái tính hợp pháp của vị thiên tử này.

Trong thế cục hiện tại, dù sao cũng không thể thật sự trông cậy vào một mình Tống Huệ Đế, phải không? Đương nhiên, nếu thật sự biến thành Tống Huệ Đế, nói không cùng cũng không có cách.

Nhưng cũng may, Triệu Quan gia ăn nói lưu loát, tư thế điềm tĩnh, song phương trò chuyện, người khác trong hậu điện tạm không nhắc, Lã học sĩ ngược lại hoàn toàn yên tâm - vị Quan gia này quả thực không ngốc!

Mà lúc này, Triệu Cửu cũng vừa biết một số nội tình về Lã Hảo Vấn, như là “Đạo học” của người này không phải là đạo của cung Minh Đạo, mà là đạo của đạo học Nho gia nổi danh đỉnh đỉnh trong lịch sử. Hơn nữa, Lã Hảo Vấn xuất thân danh môn, huyền thúc tổ Lã Mông Chính, tằng tổ phụ Lã Di Giản và tổ phụ Lã Công Trứ đều là Tể tướng.

Đồng thời, Triệu Cửu cũng hiểu tại sao Khang Lữ yên tâm tiến cử người này tới gặp mình. Đó là vì người này trước đó xin từ chức Thượng thư hữu thừa (Tể tướng phó thự), chính vì Lý Cương đả kích bố trí đại thần lưu vong Đông Kinh ngay giữa triều đình — Người này ngày đó từng tham gia ngụy triều của Trương Bang Xương ở Biện Lương, Đông Kinh, nhưng cũng là người đầu tiên khuyên Trương Bang Xương trả lại hoàng vị.

Nhưng hiển nhiên, vị đạo học tiên sinh này khác xa với đạo học tiên sinh trong ấn tượng của Triệu Cửu. Con người ông ta tao nhã lịch sự, hỏi gì đáp nấy, không nhân cơ hội công kích Lý Cương cũng không nhiều lời màu mè, chính trị của Uông nhị nhân. Chỉ là như lời văn trong tấu chương của ông ta, nhẹ nhàng khuyên Triệu Cửu làm mọi việc trong khả năng của mình.

Qua đó, Triệu Cửu cũng biết thêm được ít nhiều một số ẩn tình.

"Trẫm thấy trong tấu chương của nhiều người đều nói rằng phương bắc không binh, Hà Bắc và Trung Nguyên quả thật không binh sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK