Mục lục
Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Bắt đầu thôi!" Ái Lệ Ti thương yêu nhìn thoáng quá thiên sứ tâm trong tay Phỉ Lệ, lại không hề nói gì nữa, có lẽ là còn có tâm nguyện gì nhưng lại không muốn nói ra.

Phỉ Lệ im lặng nhìn Ái Lệ Ti. Bởi vì kiếp trước cô cũng là bởi vì yêu mà thương tâm rời đi, nên bộ dạng này của Ái Lệ Ti cô làm sao không hiểu chứ. 'Hỏi thế gian tình là chi? Để cho người ta thề nguyền sống chết' mấy ai có thể nhìn rõ, cuối cùng đau đớn nhất không phải là bản thân sao, yêu sâu nhất thường sẽ thương tổn sâu nhất.

"Được." Phỉ Lệ vẫn là không nói gì. Dù sao cô không biết cái gì nên không có quyền nói.

Bóng dáng của Ái Lệ Ti chậm rãi xuyên qua bóng dáng của Phỉ Lệ, một viên tinh thạch năm cạnh hồng sắc xen lẫn quang mang tử hắc sắc từ chỗ trái tim của Ái Lệ Ti xuất ra. Theo khối tinh thạch này xuất hiện, sắc mặt Ái Lệ Ti từ từ trở nên uể oải, mà bóng dáng cũng từ từ mờ nhạt dần.

"A! Đau quá, Ái Lệ Ti, chuyện gì vậy? Đau quá." Phỉ Lệ không chịu nổi mà kêu lên. Đau quá, giống như gân cốt toàn thân đều vỡ vụn ra từng tấc một, huyết nhục toàn thân như bị kiến cắn xé, cảm giác đau đớn tràn ngập đáy lòng, cho dù Phỉ Lệ tính thêm tuổi ở Địa cầu thì cũng mới là người hơn hai mươi tuổi, loại đau đớn phát ra từ trong lòng này, tuyệt đối người bình thường không thể chịu đựng được.

"Nhất định phải kiên trì, nếu không thì sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Phỉ Lệ nhất định phải kiên trì." Thân thể gần như trong suốt của Ái Lệ Ti dùng thanh âm dịu dàng an ủi Phỉ Lệ.

"Nhưng mà ta đau quá, đau quá huhu." Nước mắt không sao ngăn được chảy xuống như không có kết thúc trên gương mặt Phỉ Lệ, muốn đem toàn bộ ủy khuất của kiếp trước khóc ra hết.

"Ta biết, Phỉ Lệ nhớ rõ lời của ta, khi chưa có lực lượng tuyệt đối không trêu chọc người Ma giới, nếu nhưa sau này gặp được một người có vết bớt Mạn Đà La, nhớ giúp ta chăm sóc hắn." Thanh âm của Ái Lệ Ti càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng mờ nhạt, phảng phất như sắp tiêu tán.

"Ngươi là ai? Ngươi làm gì với Phỉ Lệ?" Đúng lúc này vốn là ở trong Linh giới, Tạp Môn đột nhiên xuất hiện trước mặt Phỉ Lệ, một tay đỡ lấy thân thể nhỏ bé của cô ôm vào lòng mình, lo lắng nhìn Phỉ Lệ không ngừng rơi lệ, đây rốt cuộc là chuyện gì? Chưa từng thấy Phỉ Lệ thế này.

"Ta sắp tiêu tán rồi, chờ sau khi ta tiêu tán, thế giới này cũng sẽ sụp đổ theo, nhớ giúp ta mang cái không gian này đi." Ái Lệ Ti không để ý đến Tạp Môn chất vấn, thời gian của nàng đã không còn nhiều lắm rồi.

Tuy rằng biết là làm như vậy thật mạo hiểm, nhưng nàng lựa chọn tin tưởng Phỉ Lệ. Dù sao người có thể đi vào nơi này, mặc kệ là thân phận thế nào, đã chứng tỏ nàng có thiên phú làm người khác bị thuyết phục.

Truyền thừa của nàng tối đa cũng chỉ làm Phỉ Lệ lâm vào hôn mê, không hề có tác dụng phụ. Huống chi nàng đã thay Phỉ Lệ đả thông các chướng ngại, sau này trên con đường ma pháp, Phỉ Lệ sẽ không còn cái gọi là chướng ngại nữa.

"Này! Ngươi nói cái gì?" Tuy rằng Tạp Môn nghe không hiểu lời Ái Lệ Ti nói, nhưng mà nàng vẫn nhanh chóng thu toàn bộ không gian Mạn Đà La vào trong Linh giới, bởi vì nàng biết cái này nhất định có quan hệ với Phỉ Lệ.

Ngay sau khi Tạp Môn thu xong toàn bộ không gian Mạn Đà La, vốn là lơ lửng ở phía sau Phỉ Lệ, bóng dáng Ái Lệ Ti đã sắp trong suốt hoàn toàn, cuối cùng hóa thành một tia sáng thần tốc bắn về phía Phỉ Lệ đã ngất đi.

Sau đó trên cái trán trơn bóng của Phỉ Lệ hình thành một đóa hoàng kim sắc Mạn Đà La, ở chính giữa vị trí của Mạn Đà La còn có một chút khí hoàng kim sắc chầm chậm uốn lượn bên trong, làm cho khuôn mặt vốn vô cùng xinh đẹp của Phỉ Lệ càng tăng thêm cảm giác quyến rũ vô tận.

Cho dù là Tạp Môn cũng không nhịn được thở dài thật sâu, bây giờ mới chỉ có bốn tuổi đã ra cái dạng này rồi, nếu như chờ đến khi Phỉ Lệ chân chính trưởng thành mà nói thì toàn bộ người trên Phi Long đại lục sẽ vì thế mà điên cuồng! Nữ tử như vậy sinh ra chính là họa thủy. Tạp Môn lại thở dài, vốn tự cho là bộ dạng lớn lên của mình cũng đủ quá đáng rồi, không ngờ trên thế gian này lại còn có nữ nhân đẹp đến không có thiên lý như Phỉ Lệ cùng nữ tử vừa nãy.

"Chăm sóc nàng thật tốt, nàng có thể sẽ vì thế mà lâm vào hôn mê. Nhưng yên tâm đi, không sao cả, chẳng qua là thần lực ta lưu lại cải tạo thân thể của nàng thôi." Cuối cùng, thanh âm thanh lệ của Ái Lệ Ti mang theo mệt mỏi nói cho Tạp Môn, cũng nói Tạp Môn chuyện của Phỉ Lệ.

"Hôn mê, bao lâu?! Ngươi nói đi!" Tạp Môn bất chấp cái gì hình tượng, lớn tiếng chất vấn. Chết tiệt, nếu như Phỉ Lệ vẫn tiếp tục hôn mê như vậy, sau khi gia tộc Đức Cổ Lạp biết còn không lột sống nàng luôn sao! Tạp Môn hoàn toàn quên mất người gia tộc Đức Cổ Lạp từ đầu đã không biết sự tồn tại của nàng.

Theo Ái Lệ Ti tiêu tán, không gian nhanh chóng sụp đổ.

Đợi cho đến khi Tạp Môn phản ứng kịp thì nàng và Phỉ Lệ đã xuất hiện ở một tế đàn, xung quanh đều là phù hiệu vô cùng quỷ dị. Nếu như Phỉ Lệ còn thanh tỉnh, nhất định sẽ nhận ra những phù hiệu này kì thật hoàn toàn giống với phù hiệu ở ma pháp đài bên ngoài hoàng cung, chẳng qua là phù hiệu ở đây còn dày đặc hơn nhiều, hơn nữa cũng thâm ảo hơn.

"Đến đây phải không?" Tạp Môn còn chưa kịp phản ứng thì xung quanh tế đàn đã xuất hiện một đám lão nhân.

"Các người tóc tử sắc hẳn là tộc nhân của Phỉ Lệ?" Tuy Tạp Môn dùng giọng điệu hoài nghi nhưng khẳng định.

"À, nữ hài này có phải tộc nhân gia tộc Đức Cổ Lạp chúng ta hay không?"

"Không sai, nàng chính là Phỉ Lệ Pháp Đức Cổ Lạp. Ta lập tức sẽ tiêu thất, các ngươi thông báo cho người gia tộc Đức Cổ Lạp bên ngoài, nói Phỉ Lệ sẽ lâm vào hôn mê, không biết khi nào mới có thể tỉnh lại, nhưng mà không có nguy hiểm đến tính mạng. Cũng coi như là lịch lãm gia tộc Đức Cổ Lạp các người đi!" Tạp Môn không quay đầu mà vẫn như trước, khẽ vỗ về cái trán bởi vì đau đớn mà hơi nhíu lại của Phỉ Lệ.

"Cẩn tuân ý chỉ!" Trong đôi mắt hỗn độn của lão nhân tóc tử sắc đứng đầu nhanh chóng lóe một tia sáng, sau đó lại biến mất.

"Ừ, thay ta chăm sóc nàng thật tốt." Tạp Môn biết những người này hiểu lầm cái gì. Hẳn là xem nàng là cái nữ nhân tan biến kia, nhưng chỉ cần là vì tốt cho Phỉ Lệ, hiểu lầm cũng không sao cả. Sau khi nói xong lập tức biến mất, ngay khi đám người kia không chú ý đã bị Linh giới hút vào. Đến bây giờ Tạp Môn vẫn không rõ Linh giới rốt cuộc bị cái gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK