Mục lục
Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hai tiểu tử còn chưa dứt sữa như các ngươi, muốn tin tức của đấu thú trường? Nếu ta đoán không sai..., các ngươi hẳn là người mới đúng không?" Một nữ tử xinh đẹp thành thục tùy ý nằm ở trên ghế dựa, y phục lộ liễu, làm hầu hết thân thể nàng đều lộ ra bên ngoài. Hai chân thon dài trắng nõn, phảng phất như là không có lúc nào không hấp dẫn ánh mắt của người khác.

Hai chân khẽ tách ra, thỉnh thoảng còn đung đưa, giống như dụ dỗ mọi người tìm tòi nơi sâu thẳm đó. Đôi môi đỏ mọng hé mở, bắt đầu ái muội liếm láp. Yêu Tinh. Phí La mất tự nhiên trốn ở phía sau Mai Lạc, buồn bực nhìn khuôn mặt của quản sự đang nằm trên ghế, đây rõ ràng là một yêu tinh mà.

Đời này nàng đã gặp qua không ít mỹ nữ, chỉ riêng mẫu thân Đế Á cũng là mỹ nhân khó gặp, huống chi còn có cô cô An Na, càng không nói tới Tạp Môn và Ái Lệ Ti, ai cũng là mỹ nhân tuyệt sắc. Nhưng chưa bao giờ gặp phải nữ tử phong tình lả lướt như vậy, cho dù chỉ là tùy ý nằm ở nơi đó, cũng làm cho người khác không thể bỏ qua được.

Khó trách thiếu nữ vừa nãy lại bối rối và hoảng sợ như vậy, hai tay còn run run, nữ tử như vậy quả thực chính là nam nữ đều ăn sạch!

Mai Lạc so với Phí La lại càng không thể chịu nổi, vào một khắc kia cũng đã ngây ngốc. Hai mắt dại ra nhìn báu vật trước mắt, dung mạo tuy rằng không phải cực kỳ tinh xảo, nhưng chỉ với vẻ quyến rũ và khí chất lẳng lơ kia, sẽ khiến người ta không tự chủ được mà sa vào trong đó.

"Đúng vậy, chúng ta là người mới của năm nay. Ta tên là Phí La, tiểu tử này tên là Mai Lạc." Phí La bất lực trợn trắng mắt, vẫn còn muốn mình đánh cho vài cái nữa hả, định lực của tiểu tử này thật sự là quá kém, chỉ còn thiếu nước miếng chưa chảy xuống nữa thôi.

Bất quá nàng không thể không thừa nhận nữ nhân trước mắt này thật sự rất lợi hại, chẳng lẽ là mị hoặc trời sinh? Nếu không nàng ta chính là người trong Hồ Tộc của Thú Nhân Tộc, bằng không người bình thường tuyệt đối không thể có khả năng làm con người ta mê mẩn như vậy.

Mạc Ny Tạp khiếp sợ nhìn Phí La, tiểu tử này vẫn tỉnh táo. Bởi vì cơ thể đặc biệt của mình, vẫn tăng trưởng theo ma lực, ngược lại hơi thở mỵ hoặc càng thêm mãnh liệt, cho nên người bình thường đều tránh né các nàng ở một bên."Người mới mà cũng dám đến tây phố, lá gan của các ngươi rất lớn."

Con ngươi trong trẻo linh hoạt, thật sự không hề tầm thường. Mạc Ny Tạp thâm sâu nhìn chằm chằm Phí La, tuy rằng thực lực kém một chút, thân thể gầy yếu một chút, nhưng mà cặp mắt kia thật sự không tệ.

"Chúng ta muốn tin tức của đấu thú trường." Phí La vẫn không trả lời vấn đề nhàm chán của Mạc Ny Tạp, hơn nữa nàng không nghĩ rằng chuyện đó có gì mà phải giải thích. Ở Giác Đấu Trường hết thảy đều là dựa vào thực lực, dùng nắm đấm để nói chuyện.

"Người mới cũng dám đến tây phố, thật đúng không biết sợ chết rồi, tiểu đệ đệ." Mạc Ny Tạp giống như không nghe được lời nói của Phí La, tự nhiên nói.

Thong thả đứng lên, đi đến trước mặt Phí La, vươn một bàn tay ra, nháy mắt liền ôm thân hình bé nhỏ của Phí La vào trong ngực, hai tay ái muội sờ mó ở trên người của Phí La, thỉnh thoảng còn phát ra vài tiếng cười không thể hiểu được.

Hiển nhiên là hết sức hài lòng với thân hình của Phí La."Mặc dù hơi nhỏ một chút, chẳng qua cảm giác sờ thật tốt." Mạc Ny Tạp trầm mê sờ thân thể của Phí La, tiếng thán phục bật ra từ đôi môi đỏ mọng mị hoặc.

"Ngươi làm cái gì vậy? Buông Phí La ra, bằng không ta không khách khí!" Mai Lạc chợt giật mình tỉnh lại, thế nhưng lại thấy Mạc Ny Tạp đang ôm chặt Phí La, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười làm cho người ta sởn gai ốc.

"Vô dụng thôi! Tiểu đệ đệ ngươi trốn không thoát đâu. Tốt nhất vẫn nên ngoan ngoãn ở bên cạnh tỷ tỷ đi!" Mạc Ny Tạp thong thả lướt tay qua khuôn mặt bình thường của Phí La, đôi môi đỏ mọng si mê dừng lại ở cặp mắt màu xanh của hắn, hoàn toàn không đem lời nói của Mai Lạc để vào trong mắt. Có lẽ từ đầu cũng không hề để ý tới người này.

Sắc nữ, ngươi cũng dám chiếm tiện nghi của ta, thật sự là chán sống rồi.

Bộ dạng của mình bây giờ cũng không hề xinh đẹp bằng Mai Lạc, Không phải là rõ ràng Mai Lạc xinh đẹp hơn nàng ư? Sắc nữ nhân này lại không phát hiện ra sao, chết tiệt, ôm chặt như vậy làm cái gì! Phí La hung hăng mắng Mạc Ny Tạp, nhưng lại không có cách nào tránh thoát khỏi cái ôm của Mạc Ny Tạp.

"Này! Ngươi có nghe thấy lời nói của ta không! Buông Phí La ra." Mai Lạc đem sát khí toàn thân đẩy lên cao nhất, nếu không phải bởi vì lúc nãy mình thất thần, Phí La cũng sẽ không bị nữ tử kia bắt lấy. Đều là lỗi của hắn, vào lúc quan trọng lại ngẩn người.

"A! Đây không phải là tiểu tử của gia tộc Ban Đức Lộc sao? Làm sao cũng tới Giác Đấu Trường rồi hả? Mấy lão bất tử của Ban Đức Lộc cho ngươi đi sao?" Lực chú ý của Mạc Ny Tạp vẫn như như cũ dừng lại trên người của Phí La, thơm thơm, mìn mịn. Chết tiệt, mùi này thật sự rất dễ ngửi, thật muốn cắn một ngụm. Ừm! Rõ ràng bộ dáng như vậy thì không thể nào có cái vẻ đẹp như vậy được, nhưng tại sao lại có mùi hương dễ ngửi như vậy?

Mạc Ny Tạp ngẩng đầunhìn Mai Lạc, dấu hiệu của gia tộc Ban Đức Lộc thật sự là rất rõ ràng, Nếu Mạc Ny Tạp mà không nhận ra Mai Lạc thì đó mới là chuyện lạ.

"Làm sao ngươi biết ta là người của gia tộc Ban Đức Lộc?" Mai Lạc kinh ngạc nhìn Mạc Ny Ca phía đối diện, tại sao nữ nhân này lại biết thân phận của mình?

"Hừ! Ta làm sao mà không biết thân phận của ngươi, bây giờ nói mục đích các ngươi đến đây đi!" Mạc Ny Tạp vẫn như trước ôm Phí La ở trước ngực, thình thoản còn lè lưỡi liếm liếm mặt của Phí La, còn lộ ra sự thỏa mãn, thật sự là rất đáng đánh đòn.

"Ngươi buông Phí La ra, có nghe không." Mai Lạc nhìn thấy khuôn mặt của Phí La hiện lên biểu tình rất muốn giết người, nhất thời quên truy vấn tại sao Mạc Ny Tạp lại biết thân phận của hắn, hu hu... Thật sự hắn không cố ý, mỗi lần Phí La có nét mặt này, hắn đều sẽ gặp xui xẻo. Hi vọng lần này Phí La sẽ không đổ lỗi cho hắn, thực sự mặc kệ hắn, đều là do nữ nhân điên này không phải sao?

"Không thích." Mạc Ny Tạp nói chắc như đinh đóng cột, nàng không thích buông tay, thật vất vả mới tìm được gối ôm tốt như vậy, vừa thơm lại vừa mịn, thật sự là rất tốt. Cho dù từ đâu đến đây cũng không buông tay.

"Ngươi xác định?" Phí La âm trầm nói, ngẩng đầu nhìn chằm chằm cái sắc nữ đáng sợ này, cũng dám ăn đậu hũ của nàng, không biết nàng ghét nhất bị người khác để lại nước miếng trên mặt mình sao? Cái nữ nhân này lại dám cắn mặt nàng, toàn bộ nước miếng đều lưu lại trên mặt của nàng, nàng thật muốn giết tên sắc nữ này.

Nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nữ nhân này, mặt Phí La âm trầm nhìn Mai Lạc, đều là do tiểu tử ngốc này làm nàng bị sắc nữ này chiếm tiện nghi, cho nên tiểu Lạc Lạc à, lần này ngươi đừng hòng thoát khỏi tội danh này!

Sắc mặt Mai Lạc tái nhợt nhìn Phí La đang thâm trầm, hu hu... Phí La khẳng định rất tức giận, vì sao cái nữ nhân này lại gây phiền phức cho hắn chứ, hơn nữa chuyện lần này thật sự không có quan hệ gì với hắn, vì sao ngay cả hắn Phí La cũng không tha. Hơn nữa tin tức của đấu thú trường vẫn còn chưa hỏi được! Phí La ngươi nhất định phải bình tĩnh! Đừng bởi vì nhất thời xúc động mà làm hỏng đại sự, dù sao cũng chỉ là bị hôn vài cái, nhịn một chút là xong mà. Mai Lạc không dám chắc nhìn Phí La đang tức giận, Phí La như vậy thật sự thật đáng sợ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK