Mục lục
Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ta có thể sao?" Phú Lực Lai không dám tin nhìn Phỉ Lệ, lúc trước khi nghe Phỉ Lệ mời, hắn cho là Phỉ Lệ chẳng qua là nói đùa, không nghĩ tới sẽ lại lần nữa nhận được lời mời. Có thể đứng ở bên Phỉ Lệ, Phú Lực Lai rất kích động, ngay cả ánh mắt tức giận của Khiết Tây Tạp bên cạnh cũng không để ý.

"Dĩ nhiên, chúng ta đều hoan nghênh tất cả những người có thực lực." Phỉ Lệ bình thản trả lời, Phú Lực Lai rất thông minh về thuật Toán, cộng thêm ma pháp khống chế kinh khủng và ma pháp Hệ thổ xuất sắc, tất cả đều không thể coi thường được.

"Không được, ngươi quên là ta cũng sẽ xây dựng thế lực sao, ngươi không thể gia nhập thế lực của nàng!" Khiết Tây Tạp thần tốc kéo Phú Lực Lai về phía sau mình, cảnh giác nhìn chăm chằm vào nhất cử nhất động của Phỉ Lệ, giống như bảo vệ chim non trước diều hâu, sắc bén chú ý kẻ địch.

"Ngươi, chỉ bằng thực lực của ngươi muốn xây dựng thế lực của riêng mình, ngươi nói giỡn phải không? Bất quá ta ta cũng không để ý ngươi và Phú Lực Lai cùng nhau gia nhập, thực lực của ngươi mặc dù không tốt cho lắm, hơn nữa tựa hồ cũng không có đầu óc, bất quá gương mặt thì không tồi, ta miễn cưỡng có thể chấp nhận ngươi." Phỉ Lệ không để lại dấu vết nhìn Khiết Tây Tạp mấy lần, không chút để ý nói.

Gương mặt xinh đẹp của Khiết Tây Tạp đỏ bừng lên vì tức, cả thân thể không nhịn được bắt đầu run rẩy, Phú Lực Lai phía sau lưng vội vàng vươn tay ôm lấy Khiết Tây Tạp, cắt ngang hành động điên cuồng của Khiết Tây Tạp.

"Chẳng lẽ ta nói không đúng sao? Thích người ta thì cứ nói ra, cố che dấu làm gì? Tiểu quỷ nhát gan." Phỉ Lệ càng thêm ác độc nói. Nói thật, nàng rất thích bộ dáng tức giận của Khiết Tây Tạp, điều này làm cho nàng cảm thấy có thành tựu.

"Phú Lực Lai, ngươi buông tay ra, ta nhất định phải hảo hảo giáo huấn thối nha đầu ngông cuồng này mới đươc!" Khiết Tây Tạp tức giận nhìn chằm chằm Phỉ Lệ, từ nhỏ đến lớn chưa từng có người dám nói với nàng như vậy, lại còn nói nàng là tiểu quỷ nhát gan, chỉ có khuôn mặt dễ nhìn, thực là không thể tha thứ.

"Khiết Tây Tạp, ngươi tỉnh táo lại, chớ kích động." Phú Lực Lai dùng sức nắm chặt Khiết Tây Tạp đang kích động, mọi người phía dưới mang vẻ mặt gặp quỷ nhìn dáng điệu kích động của Khiết Tây Tạp, tò mò không biết Phỉ Lệ nói cái gì mà khiến bộ dáng Khiết Tây Tạp trở nên nóng nảy, kích động như vậy.

"Chiêm Sâm bắt đầu đi! Lợi Nhã chú ý đến Khiết Tây Tạp, nếu nàng dám đánh Chiêm Sâm lại hoặc muốn ra tay ngăn cản, không cần nương tay, trực tiếp đánh ngất xỉu." Phỉ Lệ khiêu khích nói, hoàn toàn không để lửa giận của Khiết Tây Tạp ở trong mắt.

"Dạ." Lợi Nhã nhanh nhẹn trả lời dứt khoát, thân thể lập tức xuất hiện ở bên cạnh Khiết Tây Tạp, bất cứ lúc nào cũng có thể động thủ, hoàn toàn không có để ý đến những người chung quanh. Dù sao trong suy nghĩ của Lợi Nhã, trừ lời của Phỉ Lệ, lời nói của những người khác nàng chưa từng để vào mắt, đây chính là chức trách và sứ mạng duy nhất của nàng.

"Ngươi..." Lời nói của Phỉ Lệ làm Khiết Tây Tạp tức đến ngất xỉu, trực tiếp ngã vào trong ngực Phú Lực Lai.

Phỉ Lệ hướng về phía Lạp Mạc Nhĩ khẽ nhún vai, ý bảo mình vô tội, An Đức Lỗ bị làm cho tức giận đến mức râu ria đều nhếch lên, nhưng cuối cùng vẫn không có nói gì, dù sao cũng chỉ có nha đầu Phỉ Lệ này mới trị được Khiết Tây Tạp, để cho nó va chạm nhiều với Phỉ Lệ cũng có chỗ tốt, đối với vũ kỹ sau này của nó sẽ có trợ giúp.

Chỉ thấy bước chân quỷ mị của Chiêm Sâm nhanh chóng xuyên qua đám người, sau khi Chiêm Sâm đi qua, Lạp Mạc Nhĩ để cho nhóm người đó rời đi trước, bây giờ thì dù là kẻ ngu cũng biết là chuyện lớn xảy ra, nhưng bọn hắn vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì, bất quá đại bộ phận mọi người đều tỉnh táo nhìn bóng dáng quỷ mị của Chiêm Sâm, mà trong đó một ít bộ phận người đã bắt đầu phát run, đỉnh đầu bắt đầu dâng lên màn sương trắng nhàn nhạt, chắc chắn đã làm việc trái với lương tâm, lo lắng bị vạch trần.

Phỉ Lệ hài lòng nhìn cách làm của Chiêm Sâm, không tệ, có thể hiểu được chiến thuật tâm lý, hơn nữa thân thủ nhanh nhẹn quỷ mị, bản lĩnh không tồi, xem ra mình đã thu nhận được một thủ hạ tốt.

" Đứng lại." Thân thể quỷ mị của Chiêm Sâm đột nhiên dừng lại phía sau một nữ học , giọng khàn khàn tản ra hơi thở đòi mạng.

"Tiểu thư, đã tìm được, hung thủ chính là nàng." Chiêm Sâm cung kính nói với Phỉ Lệ, chỉ là một thiếu nữ tương đối bình thường đứng ở trong đám người, khuôn mặt có tàn nhang nhàn nhạt, quần áo mộc mạc, vừa nhìn cũng biết là học sinh bình dân.

"Ngươi chính là hung thủ, rất thú vị." Phỉ Lệ gật đầu nhìn Lạp Mạc Nhĩ, ý bảo những người khác đã có thể rời đi, sau đó tỉ mỉ quan sát nữ học sinh bình dân trước mắt, có gì đó không đúng, nếu thật sự là một học sinh bình dân bình thường, tại sao có thể có bàn tay trắng nõn mềm mịn như thế này, chỉ có các tiểu thư quý tộc mới có thể có, vậy tại sao lại xuất hiện với thân phận bình dân, mà cặp mắt kia tràn đầy thù địch, dường như còn có một tia quen thuộc, giống như nàng đã từng nhìn thấy đôi mắt thù địch này.

"La Toa, đã xảy ra chuyện gì?" Sa La và Phất Lạc Tát không hiểu gì nhìn La Toa bị đám người Phỉ Bỉ bao vây, hung thủ gì đó? Tại sao bọn họ lại tìm La Toa gây sự, bọn họ không phải chỉ là học sinh bình dân bình thường sao? Lúc nào thì đắc tội thủ lĩnh sinh?

"Ngươi tên là La Toa, nói ra nguyên nhân tại sao ngươi ám sát ta, nếu không ta đem ngươi giao cho học viện, vậy sẽ có hậu quả gì thì ngươi so với ta còn rõ ràng hơn."Phỉ Lệ nghiêm túc nhìn cô gái bình dân tên La Toa này về phần hai người Sa La và Phất Lạc Tát, Phỉ Lệ lựa chọn coi thường, dù sao bọn họ cũng không có thiên phú xuất sắc và năng lực gì có thể hấp dẫn Phỉ Lệ.

"Ta không biết ý ngươi nói là gì, ta không biết ngươi, Sa La." La Toa ủy khuất đám người Phỉ Lệ vây quanh mình, thật giống như tiểu động vật bị bắt nạt, trầm mặc nhìn Phỉ Lệ.

"Coi như ngươi là thủ lĩnh sinh thì cũng không có cái quyền giữ La Toa, ta lập tức đi thông báo cho các Lão sư." Ánh mắt sùng bái lúc trước của Sa La thay đổi, phẫn hận nhìn chằm chằm Phỉ Lệ, ý bảo Phất Lạc Tát đi thông báo Lão sư.

"Ta cũng rất tò mò, bất quá ta tin tưởng bản lãnh Chiêm Sâm, kết quả như thế rất tốt không phải sao?" Sát khí Phỉ Lệ chợt lóe rồi biến mất, chẳng lẽ còn có người đứng sau lưng, sẽ là ai? Đức Cổ Trại đã chạy trốn? Không có khả năng, vậy sẽ là người nào?

Chiêm Sâm nghe những lời này của Phỉ Lệ, thân thể cứng lại nhưng khôi phục nhanh chóng, những lời này của Phỉ Lệ cũng đồng nghĩa với mình đã là người của gia tộc Đức Cổ Lạp, Chiêm Sâm và những huynh đệ khác có thể tham gia luyện tập trong quân đoàn áo xanh.

" Cần học viện xuất thủ sao?" Lạp Mạc Nhĩ nhìn Sa La,Phất Lạc Tát gật đầu một cái rồi hỏi. Dù sao an nguy của Phỉ Lệ là đại sự, Lạp Mạc Nhĩ hiểu được cần phải có câu trả lời thích đáng cho gia tộc Đức Cổ Lạp.

" Không cần, ta sẽ tự mình giải quyết, về phần những chuyện khác tự các người ra tay xử lý đi!" Phỉ Lệ không hề nghĩ ngợi trực tiếp cự tuyệt. Đùa sao, bọn họ mà nhúng tay vào mình còn có thể chơi sao? Phỉ Lệ đối với Phỉ Khắc Tư cùng Bảo Địch gật đầu một cái, ý bảo thông báo người của gia tộc hung thủ đã tìm được, kế tiếp chính là thẩm vấn

"Yên tâm, viện trưởng bọn họ đang đến rồi." Phỉ Lệ chỉ chỉ bóng dáng bọn người Lạp Mạc Nhĩ, ung dung nói, cặp mắt nhìn La Toa không rời, cảm giác được La Toa rõ ràng khi nhìn đám người Lạp Mạc Nhĩ, cặp mắt mở to, nét mặt hưng phấn, nàng biết Lạp Mạc Nhĩ, một học sinh mới bình dân có thể biết Lạp Mạc Nhĩ, đây tuyệt đối không thể nào, trừ Học Viện Ma Pháp Phi Long, căn bản sẽ không thể gặp hắn ở chỗ khác, mà coi như ở trong học viện, cũng không nhất định có thể nhìn thấy Lạp Mạc Nhĩ.

"Chính là nàng, 5000 tử tinh tệ, ngươi cho là có khả năng sao? Phỉ Lệ." Lạp Mạc Nhĩ không tin nhìn La Toa. Nhưng khi hắn chạm ánh mắt của La Toa, cảm giác cuồng nhiệt quen thuộc khiến Lạp Mạc Nhĩ hơi nhíu mày.

“Ta cũng rất tò mò, nhưng ta cũng tin tưởng bản lãnh của Chiêm Sâm, kết quả như thế rất tốt không phải sao?" Sát khí của Phỉ Lệ chợt lóe rồi biến mất, chẳng lẽ còn có người đứng sau lưng, sẽ là ai đây? Đức Cổ Trại đã chạy trốn? Không có khả năng, vậy sẽ là người nào?

Chiêm Sâm khi nghe những lời này của Phỉ Lệ thì thân thể cứng lại nhưng nhanh chóng khôi phục lại bộ mặt ban đầu, những lời này của Phỉ Lệ đồng nghĩa với mình đã là người gia tộc Đức Cổ Lạp, Chiếm Sâm và những huynh đệ khác cũng có thể vào luyện tập trong quân đoàn áo xanh.

"Cần học viện xuất thủ sao?" Lạp Mạc Nhĩ nhẹ gật đầu với Sa La, Phất Lạc Tát sau đó hỏi. Dù sao cũng là Phỉ Lệ gặp nguy hiểm, Lạp Mạc Nhĩ cũng phải ột câu trả lời thích đáng đối với gia tộc Đức Cổ Lạp bên kia.

"Không cần, ta sẽ tự mình giải quyết, về phần những chuyện khác ở học viện thì tự các ngươi xử lý đi!" Phỉ Lệ không hề nghĩ ngợi trực tiếp cự tuyệt. Đùa sao, bọn họ mà nhúng tay vào thì nàng còn chơi đùa được sao? Phỉ Lệ gật đầu với Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch, ý bảo thông báo với người của gia tộc đã tìm được hung thủ, kế tiếp chính là thẩm vấn.

"Tùy ngươi."

"Lạp Mạc Nhĩ, ngươi sao có thể thiên vị như vậy, biết rõ đem ta giao cho gia tộc Đức Cổ Lạp thì ta chỉ có một con đường chết, vậy mà ngươi hoàn toàn không để ý đến đoạn nhân tình giữa chúng ta. Tiện nha đầu, ngươi không có chết, sớm biết như vậy ta nên tự mình xuất thủ, phế vật!" Vốn là La Toa đang đứng chính giữa nhưng bóng dáng La Toa lập tức nhanh chóng di động, trong nháy mắt liền chạy ra ngoài, tức giận kêu gào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK