Mục lục
Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thiếu gia." Mộc Luân cung kính nhìn Lạp Mạc Nhĩ, chần chờ một lát vẫn đuổi kịp bước chân của Lạp Mạc Nhĩ, dù sao thiếu nữ đang nằm trong long hắn cũng là củ khoai lang nóng đến phỏng tay, tuy rằng thật sự rất muốn giết chết, nhưng thiếu gia lại cảm thấy nên giữ lại nàng ta, cho nên Mộc Luân không thể không chịu đựng mà chăm sóc thiếu nữ quỷ dị này.

"Làm sao?" Lạp Mạc Nhĩ nhìn bộ dạng Mộc Luân muốn nói lại thôi.

"Nặc Nhi làm sao bây giờ?" Mộc Luân nhìn Nặc Nhi, dáng vẻ không cao hứng lắm hỏi. Mọi người ở quang minh ma pháp Tô Nhật An đều hướng tới hòa bình, nhưng cũng không có nghĩa là tất cả mọi người đều thích phiền toái, hơn nữa sắc đẹp như thế. Loại diễm phúc này tuyệt đối là tra tấn đối với người bảo hộ lâu năm như hắn.

"Bị thương?" Lạp Mạc Nhĩ kinh ngạc hỏi.

Nghe thấy khẩu khí buồn bực của Lạp Mạc Nhĩ, không chỉ có Mộc Luân có dục vọng khát máu, mà ngay cả Mạc Ny Tạp cũng có bộ dáng đồng tình nhìn Nặc Nhi đang hôn mê, còn vọng tưởng chiếm lấy Đầu lĩnh, ngay cả liếc ngươi một cái hắn cũng không thèm, cũng may hắn còn biết ta ở bên cạnh hắn, mà ngươi thế nhưng hắn ngay cả theo bên người hắn cũng không hề biết, thật sự nói là quá buồn cười, hay là không thể nói được gì. Ngươi chả là gì đối với Đầu lĩnh cả.

"Không phải, là hôn mê, nhưng không rõ nguyên nhân." Mộc Luân run rẩy khóe miệng, thiếu gia lại không thèm đếm xỉa gì, rõ ràng lúc Nặc Nhi hôn mê không phải bên cạnh người không phải sao? Chẳng qua lúc đó thiếu gia cứ mải nhìn tiểu thư Phỉ Lệ mà thôi. Nhưng thiếu gia tại sao người lại hỏi như thế cơ chứ.

"Chú ý nàng ta kỹ, một tháng nữa ta sẽ trở lại. Ta giúp Phỉ Lệ giải quyết Tử Linh Chi Khí." Nói xong mang theo Phỉ Lệ bay về phía mật thất, hoàn toàn không để ý đến hai người Mạc Ny Tạp hóa đá, quả nhiên Đầu lĩnh vĩ đại nhất, hoàn toàn không thèm để ý những người khác.

"Mộc Luân ngươi trông nàng ta thì tốt hơn, ta về Tây phố đây, có việc gì thì báo cho ta biết." Lúc Mộc Luân chưa kịp phản ứng thì Mạc Ny Tạp đã biến mất, nàng cũng không muốn ở lại, ai biết lát nữa thiếu nữ Nặc Nhi kia tỉnh lại, sẽ làm chuyện vớ vẩn gì, chuyện lần trước nàng vẫn còn buồn bực, rõ ràng là một tiểu cô nương nhỏ tuổi, vậy mà tâm cơ lại nham hiểm, liên tiếp đều bị nàng tính kế. May mắn Đầu lĩnh không có hảo cảm với nàng, bằng không chuyện sẽ lớn rồi.

"Đừng..." Chờ lúc Mộc Luân thanh tỉnh lại, thì toàn bộ Vân Vụ Sơn Trang đã yên ắng lại, chỉ còn lại có một mình hắn ôm Nặc Nhi đứng ở trước cửa, hoa lê bay lượn ở giữa không trung, vẽ nên một bức tranh hoa lê xinh đẹp.

Trên người Nặc Nhi bất chợt thoáng hiện một chút hơi thở màu đen, rất nhạt, cũng rất nhẹ. ikienthuc.org

Ở thị trường giao dịch ngầm của Tây phố hỗn loạn, trong căn phòng tối có hai người đang đứng, thần sắc hưng phấn nhìn người thiếu nữ đối diện kia. Chỉ là một bóng lưng mơ hồ, nhưng vẫn không ngăn được cuồng nhiệt của bọn họ. Hai người đang đứng là một thiếu nữ quỷ dị và nam tử trung niên. Chính là hai người kinh động toàn bộ Giác Đấu Trường mấy ngày hôm trước, lúc này khí tức màu đen không ngừng bao phủ hai người bọn họ, bao phủ cả căn phòng, nhưng thiếu nữ ngồi đối diện bọn họ không như thế, khí tức hắc ám tóat ra trên người nàng ta làm người ta mụ mị.

"Các ngươi làm tốt lắm, ta rất cao hứng." Một thanh âm kiều mị từ trong miệng thiếu nữ truyền tới, sau khi cắn nuốt rất nhiều khí tức hắc ám, thiếu nữ chậm rãi xoay người, lộ ra một dung nhan hoàn mỹ tinh xảo, là Nặc Nhi. Hơi thở âm u chính là từ trên người thiếu nữ theo bên cạnh Lạp Mạc Nhĩ, hoàn toàn khác với lần trước.

Bây giờ nàng ta hoàn toàn ẩn trong bóng tối, dung nhan cũng có biến hóa, lúc trước còn có một chút hơi thở thánh khiết, nhưng bây giờ lại tràn ngập hương vị sa đọa, hơi thở thâm trầm hắc ám này chỉ có kẻ sống ở trong bóng tối mới có thể có. Hơi thở tử vong, ánh mắt tràn đầy dục vọng cùng tham lam, làn môi khêu gợi không ngừng dụ dỗ người ta muốn hôn mà chà đạp nó.

"Tạ Nặc đại nhân khích lệ, có thể trợ giúp cho ngừời là vinh hạnh của chúng ta." Người thiếu nữ phía dưới kia hưng phấn nói, còn nam tử đứng đối diện lúc nghe những lời Nặc Nhi nói, thân mình liền run lên, chẳng qua lúc nhìn thấy dung của Nặc Nhi, một chút dục vọng lóe lên trong đôi mắt hắn.

Đoạt lấy là phương châm sống của thế giới hắc ám, muốn thì phải đoạt lấy. Đây chính là quy củ của bọn họ, đương nhiên điều kiện tiên quyết là ngươi phải đủ mạnh. Lang Sâm là kẻ lớn lên ở thế giới hắc ám này, sở dĩ có thể đạt được vị trí như hôm nay, là hoàn tòan dựa vào đôi tay của mình, không phải ai cũng có thể nỗ lực được như hắn, cho dù đối mặt tử vong cũng không đổi sắc mặt, nhưng lúc nhìn thấy Nặc Nhi, lại có cảm xúc dao động.

Mị Ma Thâm Uyên. Bốn chữ này lướt qua trong đầu Lang Sâm, Mị Ma Thâm Uyên là Ma tộc cường đại nhất Ma giới, bọn họ không chỉ có thực lực cường đại, mà còn có dung nhan tuyệt sắc. Bình thường bọn họ tranh đoạt tình nô với Ma tộc, đương nhiên tình nô chỉ là hạ đẳng với Mị Ma mà thôi, bởi vì bộ tộc Mị Ma trời sinh diện mạo, cùng với thân thể. Bọn họ sinh tồn đều dựa vào Ma tộc khác, bằng không kết quả của bọn họ chính là diệt tộc. Nhưng là một khi bọn họ trưởng thành thành Mị Ma Thâm Uyên, không còn kẻ nào dám có ý đồ với bọn họ, bởi vì một khi trưởng thành đều có ma lực rất mạnh, ở Ma giới ngoại trừ Ma vương thì bọn họ là kẻ mạnh nhất.

Nhưng mấy ngàn năm nay chưa từng có Mị Ma nào có thể trưởng thành Mị Ma Thâm Uyên, có lẽ là bởi vì những người khác không cho phép, hoặc cũng có thể vì thiên phú của Mị Ma, cho nên Mị Ma vẫn luôn dựa vào chủng tộc khác để sinh tồn, nhưng hôm nay Lang Sâm lại nhìn thấy Nặc đại nhân mà mình luôn tôn kính là Mị Ma Thâm Uyên, điều này khiến hắn kinh hãi cực kỳ, nhưng bọn họ lại có một nhược điểm trí mạng, chính là các nàng đều là nữ nhân, hơn nữa nhất định phải sống chung cùng nam nhân, nếu rời khỏi nam nhân, các nàng lập tức sẽ nhanh chóng già đi, hơn nữa thực lực cũng sẽ theo đó mà giảm xuống.

Nghĩ đến đây Lang Sâm nôn nóng liếm môi dưới của mình, trong lòng có rất nhiều ý niệm lướt qua, nhưng hắn vẫn bảo trì trầm mặc, lấy thực lực Ma Tướng trước mắt của hắn so với Nặc Đại chỉ là Tiểu Sửu, hơn nữa hắn cảm thấy Nặc đại nhân luôn ở chỗ này, hắn chính là lựa chọn tốt nhất. Cho nên hắn không vội, ở Ma giới nếu như có thể kết hợp cùng Ma tộc bề trên, tuyệt đối có lợi với tu luyện của mình, đây cũng chính là vì sao kẻ bên cạnh Mị Ma Thâm Uyên hầu hết đều là cường giả. Bởi vì dục vọng của Mị Ma Thâm Uyên là rất kinh khủng.

Nghe đồn Thâm Uyên Mị Ma là hậu duệ của Ma Thần Đại Nhân, cho nên bọn họ cũng kế thừa dục vọng của Ma Thần, Ma Thần cuồng bạo chỉ có thông qua phương thức phát tiết dục vọng để kìm hãm sự thèm muốn với thức ăn, đối với chiến đấu khát vọng. Nhưng bình thường Ma Thần cũng sẽ trực tiếp ăn bạn giao phối của mình, cũng chính vì thế mà nói Ma Thần rất tàn bạo, đó cũng là lý do hắn giết bạn giao phối của mình.

"Số 3 ngươi làm rất tốt, lần này trở về ta sẽ trực tiếp ban thưởng tên cho ngươi. Có tìm được vị trí cụ thể của phong ấn không?" Hai mắt câu hồn của Nặc Nhi không ngừng đánh giá Lang Sâm, khí lực cường tráng, quả thật không tệ. Vài ngày nay đứng bên cạnh Lạp Mạc Nhĩ, chỉ có thể nhìn không thể ăn, khiến dục vọng của Nặc Nhi bị đè nén đến mức không thể chịu được nữa, nàng sốt ruột muốn tìm nơi phát tiết. Hai mắt càng ngày càng hồng, một mùi hương cấp tốc phát ra trong thân thể Nặc Nhi, đây là mùi hương chỉ có ở Mị Ma, là mùi hương lúc Mị Ma động dục mà phát ra hương vị mê người như vậy. Có thể nói là cực phẩm xuân dược.

"Đa tạ Nặc đại nhân, đã điều tra ra vị trí của phong ấn, hẳn là bên trong ngọn núi của Giác Đấu Trường, nhưng ngọn núi phía Bắc kia là cấm địa, tạm thời tiểu nhân vẫn chưa tìm thấy phương pháp đi vào."

"À! Ở đó sao, ta đã biết. Làm tốt lắm, ngươi đi xuống trước đi!" Giọng nói ngày càng mềm mại, ngay cả không khí cũng tản ra mùi hương khó diễn tả bằng lời làm người ta mê lọan, số 3 không phải kẻ ngu, đương nhiên biết ý tứ của mùi hương này? Có thể được Nặc đại nhân coi trọng, đối với bọn họ là chuyện vinh hạnh cỡ nào, cho nên số 3 khéo léo rời khỏi phòng, kéo Lang Sâm lên phía trên.

"Nặc đại nhân." Lang Sâm vẫn yên lặng đứng, hai tay đã bắt đầu phát run, đồng tử cũng bắt đầu cấp tốc co rút lại, thân thể giống như bị lửa đốt, một cỗ dục vọng mãnh liệt bao phủ khắp ngừời hắn, nhưng hắn biết Nặc đại nhân chưa động, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn đứng.

"Ngươi tên là gì?" Một trận gió nhẹ lướt qua, bóng dáng Nặc Nhi cấp tốc xuất hiện bên người Lang Sâm, hai tay trắng noãn cấp tốc sờ lên thân thể cường tráng của Lang Sâm, mùi hương ngọt ngấy càng nồng đậm trong không khí. Hô hấp Lang Sâm càng ngày càng dồn dập, gân xanh nổi khắp thân hình, bởi vì lúc này hai tay Nặc Nhi đã đụng vào sau lưng hắn, từ từ sờ đi xuống.

"Bẩm Nặc đại nhân, ta là Lang Sâm, thiếu gia thứ ba của gia tộc Ngũ Tư Lạp Địch."

Hành động của Nặc Nhi càng lúc càng nhanh, lúc này y phục trên người Lang Sâm đều hóa thành tro tàn, thân thể cường tráng trần trụi hiện ra trước mắt Nặc Nhi, Nặc Nhi kiều mị liếm môi, thỏa mản gật gật đầu, đối với Mị Ma mà nói, dục vọng là chuyện rất bình thường, Mị Ma không hề có hai chữ trung thành, chỉ có dục vọng cùng giết hại.

"Hóa ra ngươi chính là thiếu gia thứ ba của gia tộc Ngũ Tư Lạp Địch! Nghe nói thiếu gia thứ ba trong gia tộc Ngũ Tư Lạp Địch lợi hại nhất, thậm chí còn là ngừơi kế thừa của Ma vương, tại sao ngươi lại xuất hiện ở đại lục Phi Long." Tuy rằng vẫn hỏi, nhưng động tác của Nặc Nhi cũng không vì thế mà chậm lại.

"Vâng... Đây là Ma... vương... mệnh lệnh. Ân! A..." Lang Sâm hoàn toàn không thể khống chế nổi thân thể của chính mình, không có người nào có thể làm tăng dục vọng của một người nam nhân như Mị Ma, càng không ai có thể hiểu dục vọng sâu trong bọn họ.

"À! Mà thôi, chúng ta làm chuyện khác! Ân ~" một tiếng kêu rên nhè nhẹ, trong phòng vang lên tiếng hít thở ái muội dồn dập, cảm giác hơi thở bị ngừng lại, tình dục ngọt ngấy cùng tiếng hít thở lan khắp căn phòng.

Cuối cùng đều hóa thành hơi thở mê loạn, tiếng ngân nga chậm rãi tiêu tán trong không khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK