Mục lục
Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Có làm gì đâu!" Mạc Ny Tạp cười khổ trả lời, có lẽ chỉ có luôn luôn kiêu ngạo như vậy mới có thể đứng bên cạnh Đầu lĩnh! Nàng luôn luôn tự hào về dung mạo của mình cũng xấu hổ đến nỗi không ngẩng đầu lên được, đừng nói là người khác, cho dù mình cũng là nữ nhân cũng bị dung mạo của Phỉ Lệ hấp dẫn, cũng khó trách Đầu lĩnh lại ôn nhu chăm sóc nàng ta như vậy.

"A! Thật vậy à? Lát nữa chúng ta đi đấu trường đi! Ta vẫn muốn tham gia lôi đài thi đấu." Phỉ Lệ lười nhác ôm cổ Lạp Mạc Nhĩ, hoàn toàn giống như chưa tỉnh ngủ, về phần Nặc Nhi yểu điệu kia, chẳng có ai chú ý tới nàng, một chút oán hận lướt qua trong mắt Nặc Nhi, chưa từng có người dám bỏ qua sự tồn tại của nàng, chưa từng có. Nhưng ở bên cạnh Lạp Mạc Nhĩ lại cứ liên tục bị nếm mùi nhục nhã, điều này làm cho Nặc Nhi kiêu ngạo rất không cam lòng. Lạp Mạc Nhĩ ngươi dám không để ta để vào trong mắt, vậy cũng đừng trách ta lòng dạ ác độc. Một chút khí tức màu đen chậm rãi từ trong người Nặc Nhi lan ra khắp biển hoa lê.

Bởi vì tia khí đen rất nhạt, cho nên không có ai phát hiện, tuy nhiên ở góc khuất của Tây phố Giác Đấu Trường có hai người xuất hiện đang mừng như điên. Cung kính quỳ trước về phía Vân Vụ Sơn Trang, điên cuồng gần như cuồng nhiệt. Hiển nhiên là một nam tử và một thiếu nữ, chính là hai kẻ đã từng xuất hiện trong căn nhà trống kia. Chẳng qua lúc này người thiếu nữ có vẻ thành thục một chút, dáng người vốn khô quắt chậm rãi hiện ra một chút mùi vị của nữ nhân. Khuôn mặt non nớt có chút yêu nghiệt, một cỗ hơi thở âm lãnh nồng đậm từ trong thân mình tràn ra, mà trung niên nam tử bên kia cũng không chịu yếu thế phóng thích ra ma lực của mình.

Giống như đang truyền đạt tin tức gì đó cùng khu vực giữa Lê Hoa Uyển, sắc mặt vốn cuồng nhiệt từ từ biến mất, hơi thở âm lãnh cũng thu lại, chẳng qua hai cỗ hơi thở âm lãnh khổng lồ vẫn làm các cường giả trong Giác Đấu Trường chú ý, ngoại trừ lão giả trong bộ tộc Phượng Hoàng, thì những người khác cũng không có ý muốn điều tra kỹ làm gì.

Nhưng ở Lê Hoa Uyển lúc Mạc Ny Tạp và Lạp Mạc Nhĩ đều nhận thấy được hai cỗ khí tức này, sắc mặt khẽ biến một chút, chẳng qua lập tức lại khôi phục như ban đầu, Ba Phỉ Lạc và Mộc Luân núp ở một bên gật gật đầu, sau đó bóng dáng Ba Phỉ Lạc cấp tốc biến mất, thẳng hướng đến Tây phố.

Không gian hơi hơi dao động hiển nhiên không thoát khỏi sự phát hiện của Nặc Nhi, một nụ cười quỷ dị xuất hiện trên mặt nàng ta.

"Ngươi cười cái gì? Có chuyện gì buồn cười sao? Nói mọi người cùng nghe một chút." Không biết vì sao lần đầu tiên gặp Nặc Nhi, trong lòng Phỉ Lệ cực kỳ không thoải mái, còn khó chịu hơn rất nhiều so với lúc trước cùng Ma Ti thay đổi làm Ma Pháp Sư Tử Linh.

Lạp Mạc Nhĩ nhận ra Phỉ Lệ đang cáu kỉnh, thi triển một Không Gian Ma Pháp mỏng manh bao trùm hai người, hoàn toàn tách biệt với những người khác, không những Nặc Nhi biến sắc mà ngay cả mặt Mạc Ny Tạp cũng tái đi, chẳng lẽ ngay cả đứng chung một chỗ cũng làm cho ngươi cảm thấy không thoải mái ư? Mạc Ny Tạp đăm chiêu liếc Nặc Nhi một cái, là do nữ nhân này ư? Xem ra cũng không phải là Đầu lĩnh không phòng bị nàng ta a! Chẳng qua không nghĩ rằng hắn sẽ vì Phỉ Lệ mà biểu hiện rõ ràng như thế.

"Ta không cười, là do ngươi nhìn lầm rồi!" Nặc Nhi cẩn thận nuốt nước miếng, dè dặt cẩn trọng lui về sau mấy bước, nàng cũng không ngờ Phỉ Lệ có sự cảnh giác mạnh như vậy, rõ ràng đầu còn đang cúi, mà vẫn có thể nhận ra. Nhưng mà cũng chả sao, chỉ cần bọn họ không tìm được nhược điểm của mình thì sẽ không thể đuổi mình đi được.

"A, vậy à? Mà thôi. Lạp Mạc Nhĩ một lát nữa ngươi đi với ta đi lôi đài thi đấu." Phỉ Lệ suy nghĩ gì đó rồi quét ánh mắt qua Nặc Nhi một chút, không nói gì vậy? Ngược lại còn làm nũng với Lạp Mạc Nhĩ, không biết chờ một chút nữa nếu Mai Lạc nhìn thấy bộ dạng này của mình, có giật mình há mồm đến mức rớt cằm xuống hay không. Phỉ Lệ phúc hắc cười, dù sao lúc đó nàng cũng lấy thân phận nam nhi gặp Mai Lạc.

Nàng đợi không kịp muốn nhìn bộ dạng giật mình của Mai Lạc và La Đốn. Hơn nữa bây giờ bộ dạng này của Mạc Ny Tạp thật sự làm nàng rất thích thú.

"Tại sao muốn đi đến đó?" Lạp Mạc Nhĩ không hiểu nhìn Phỉ Lệ đang hưng phấn, không biết tại sao mới vừa rồi còn cao hứng mà giờ lại không vui nữa rồi, nghĩ mãi mà không ra trong cái đầu nho nhỏ này của nàng chứa cái gì? Tại sao có thể nghĩ ra nhiều ý đồ xấu như vậy.

"Ngươi không biết là đấu trường chơi rất vui ư? Kỳ thực ta muốn đi thú trường, nhưng Mạc Ny Tạp nói thực lực bây giờ của ta còn chưa có khả năng tới thú trướng, cho nên không cho ta đi. Ngươi không biết là chỗ kia rất thú vị sao? Huống hồ bây giờ nếu ta muốn nâng cao kinh nghiệm chiến đấu thực tế, thì chiến đấu mới là cách tốt nhất không phải à?" Hai mắt Phỉ Lệ phát sáng nhìn chằm chằm Lạp Mạc Nhĩ mà nói, nếu như không có kinh nghiệm chiến đấu giỏi, cho dù thực lực có cao vẫn sẽ bị hạn chế. Cho nên Phỉ Lệ quyết định trực tiếp tiến vào chỗ kia, nâng cao thực lực mới là cách đơn giản và hiệu quả nhất.

"Nàng nha! Lúc nào cũng làm ta lo lắng!" Lạp Mạc Nhĩ bất đắc dĩ lắc đầu nhìn Phỉ Lệ, bất quá vẫn đồng ý đi cùng Phỉ Lệ đến hướng đấu trường, mà phía bên kia Khắc La trực tiếp gọi Mộc Luân vào thương nghị đối sách, dù sao đám người kia cũng xuất hiện ở Giác Đấu Trường, nhưng phong ấn cũng không phải dễ dàng mà tìm được, cho nên Lạp Mạc Nhĩ không hề lo lắng.

Ngược lại còn có chút chờ mong, dù sao hắn rất hiếu kỳ lần này ai sẽ đến tìm phong ấn? Đã ngàn năm rồi! Hắn cũng rất mong đợi, thời gian cũng không sai lệch lắm! Đế quốc thú nhân cũng bắt đầu không an phận chuẩn bị động thủ, chẳng qua đế quốc Khải Kỳ có gia tộc Khải Kỳ và gia tộc Đức Cổ Lạp, muốn động tay động chân với đế quốc Khải Kỳ cũng không dễ dàng như vậy. Tuy nhiên nếu có đế quốc Phong Hành nữa..., vậy thì dễ dàng hơn, dù sao thế hệ của đế quốc Phong Hành cũng có nhiều đệ tử xuất sắc, cho nên đế quốc Phong Hành càng ngày càng ỷ thế làm bậy, thực sự cho rằng mình là đế quốc mạnh nhất Đại lục hay sao, cái gọi là kiêu binh tất bại, cho nên tất cả mọi người đang chờ chê cười Phong Hành đế quốc.

*Kiêu binh tất bại: Khinh địch chắc chắn sẽ thất bại

"Tốt! Ta chỉ biết Lạp Mạc Nhĩ tốt nhất với ta. Chẳng qua ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?" Hai mắt Phỉ Lệ nhìn chằm chằm Lạp Mạc Nhĩ, làn da thật quá là đẹp! Thật sự không có thiên lý, Phỉ Lệ dùng sức chà chà trên mặt Lạc Mạc Nhĩ, không ngừng vuốt ve, chỉ là trong ánh mắt lại xuất ra tia sáng tà ác, chỉ thiếu trên trán không có sừng, trên mông không đuôi mà thôi.

"Chuyện gì?" Đột nhiên Lạp Mạc Nhĩ cảm thấy một cỗ hàn khí từ trên người Phỉ Lệ tràn ra, trước kia chỉ cần Phỉ Lệ muốn trêu cợt mình, sẽ xuất hiện loại cảm giác này, Lạp Mạc Nhĩ cẩn thận nhìn Phỉ Lệ, không biết lần này này tiểu ác ma lại muốn chơi cái gì nữa đây?

"Rốt cuộc ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Ta rất muốn biết!" Phỉ Lệ nhẹ nhàng hỏi bên tai Lạp Mạc Nhĩ, chỉ là với bộ mặt quỷ như thế này chỉ biết không có ý tốt.

Mà khi Lạp Mạc Nhĩ nghe thấy câu hỏi của Phỉ Lệ, cả người liền cứng đờ, khuôn mặt tuấn tú vốn ôn hòa, nháy mắt liền xanh mét. Đáng chết ai dám mách bên tai với Phỉ Lệ, nếu không làm sao Phỉ Lệ lại hỏi vấn đề này. Phải biết rằng tuổi của hắn vẫn luôn là bí mật! Ngay cả gia gia của Phỉ Lệ cũng không biết. Những người khác lại càng không thể biết.

"Vấn đề này rất quan trọng sao?" Lạp Mạc Nhĩ cứng nhắc thân thể một lát, rồi tiếp tục đi về hướng đấu trường, chẳng qua hơi thở cũng không bình thản như ban đầu, ngay cả Mạc Ny Tạp cũng phát hiện ra. Đã xảy ra chuyện gì? Đầu lĩnh lúc nào cũng tao nhã, tại sao lại có bộ dáng thở gấp như thế này, hay là Phỉ Lệ đã nói gì đó với hắn? tính tình nhiều chuyện của Mạc Ny Tạp lại một lần nữa trở lại.

"Rất quan tọng! Bởi vì ta rất muốn biết ngươi bao nhiêu tuổi rồi." Nói xong vẫn còn không quên cắn tai Lạp Mạc Nhĩ một cái, lập tức hơi thở Lạp Mạc Nhĩ vốn đang hỗn loạn, giờ lại càng xao động thêm nữa rồi, ngay cả Ba Phỉ Lạc cũng phát hiện. Chẳng qua là hắn giả vờ không phát hiện ra, chắc chắn là tiểu thư Phỉ Lệ đã nói chuyện gì đó mà thiếu gia không chịu nổi, nhất định do nàng ấy làm ra sự tình to gan gì đó, cho nên thiếu gia mới thất thố như vậy.

"Khụ khụ! Chúng ta đến đấu trường rồi, vào đi thôi!" Lạp Mạc Nhĩ trực tiếp lựa chọn lảng tránh câu hỏi của Phỉ Lệ, ai biết cô gái nhỏ này lại muốn chơi cái gì? Hắn tuyệt đối sẽ không nói tuổi của mình cho Phỉ Lệ biết, bằng không còn không biết nàng ấy sẽ trốn hắn đến chỗ nào nữa đâu, đối với tuổi của hắn cho dù là hắn cũng có chút ngượng ngùng mà nói ra. Bí mật này hắn quyết định cho dù chết cũng không thể nói ra được, chờ một chút nữa phải dặn dò kỹ Mộc Luân và Ba Phỉ Lạc mới được. Về phần những người khác chắc chả có ai biết tuổi thật sự của mình đâu! Lạp Mạc Nhĩ bí mật tính toán.

"Tại sao? Ta chỉ là tò mò mà thôi, vì sao không nói cho ta, có phải ngươi có âm mưu gì hay không?" Lạp Mạc Nhĩ càng không nói Phỉ Lệ lại càng cảm thấy kỳ quái, người ở trên đại lục không ai biết thân phận chân thật của Lạp Mạc Nhĩ, hơn nữa bất luận là ai có ý nghĩ muốn mưu sát hắn, nếu không phải là bị gia tộc Cổ Đức ra tay trừ bỏ, thì cũng là thế lực thần bí khác ra tay. Như vậy thân phận thực sự của Lạp Mạc Nhĩ là gì dây? Còn nữa vì sao mình hỏi tuổi hắn thì hắn lại để ý như thế.

Bởi vì hắn chư bao giờ cự tuyệt yêu cầu của nàng, vậy mà lần này hắn lại khẩn trương mà lảng tránh câu hỏi của mình, nhất định có chuyện gì đó khó nói, nghe nói Long tộc trưởng thành có thể đến 5000 tuổi, Lạp Mạc Nhĩ ngươi không phải là người của Long tộc chứ! Nhưng mà không giống lắm, bởi vì nàng không nhận thấy được mùi ma thú trên người Lạp Mạc Nhĩ.

Nhưng tại sao Lạp Mạc Nhĩ lại trốn tránh câu hỏi của mình? Phỉ Lệ như tên trộm nhìn chằm chằm Lạp Mạc Nhĩ, hoàn toàn không nhận ra khuôn mặt tuấn tú của Lạp Mạc Nhĩ đã hồng đến mức muốn nổ tung.

Mà rõ ràng Ba Phỉ Lạc ở phía sau không ngừng né tránh ánh mắt của mình, thật là quái lạ!

Vừa nghĩ tới Lạp Mạc Nhĩ là người trong Long tộc, Phỉ Lệ không nhịn được rùng mình một cái, nghĩ đến về sau phải gọi hắn là đại thúc Lạp Mạc Nhĩ thì sắc mặt của Phỉ Lệ liền chán chường.

Khi đám người Phỉ Lệ xuất hiện, toàn bộ đấu trường đều yên tĩnh. Bất luận là mặt nạ màu đen làm nổi bật lên khí chất phiêu dật của Lạp Mạc Nhĩ, hay là dung nhan yêu diễm họa quốc của Phỉ Lệ, đừng nói chi là còn có mấy người khác, chỉ riêng hai người Phỉ Lệ cũng đủ làm mọi người há hốc mồm rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK