"Không sai đâu, gia gia bên kia đã nhận được tin tức xác thực, Phỉ Lệ. Pháp. Đức Cổ Lạp đã trở lại phủ công tước Đức Cổ Lạp hôm qua, hơn nữa Đức Cổ Lạp đã sớm thông báo ra ngoài sẽ cử hành bữa tiệc trưởng thành mười lăm tuổi cho Phỉ Lệ vào tháng sau." Cáp Bỉ hưng phấn nói với Mai Áo, chẳng qua khi cặp mắt ở xoẹt qua nữ tử trong ngực Mai Áo, lại toát ra dục vọng nóng rực, bởi vì ngại quan hệ sâu xa với Mai Áo, nên có chút thu lại.
"Vậy các ngươi chuẩn bị động thủ đối với Đức Cổ Lạp trong bữa tiệc ngày đó? Có nắm chắc không?" Mai Áo tà khí nhìn nữ tử trong ngực mình, hai mắt từ đầu đến cuối đều ở dừng ở bộ ngực của nữ tử, tuy nói trong mắt có dục vọng khó nén, nhưng đó lại là dục vọng khát máu giống như là xuyên thấu qua nữ tử này nhìn thấy một người khác.
"Dĩ nhiên, những năm này gia gia đã nắm trọn hầu hết thế lực trong thành Ai Nhĩ, đối phó với Đức Cổ Lạp tuyệt đối không thành vấn đề, chỉ cần diệt trừ được gia tộc Đức Cổ Lạp, đợi đến khi Lạp Nhĩ lên ngôi vị hoàng đế, đến lúc đó trợ giúp ngươi ngồi lên đế vị của đế quốc Phong Hành sẽ rất dễ dàng." Cáp Bỉ hả hê nói, hắn vẫn không có quên sự sỉ nhục năm đó Phỉ Lệ cùng Tây Mông cho hắn, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Phỉ Lệ, tiệc sinh nhật lần này sẽ khiến nàng biến thành của mình là được rồi.
Trong nháy mắt đó hai mắt Cáp Bỉ lóe ra sát khí kinh người, chuyện của chín năm về trước hắn vẫn luôn canh cánh trong lòng, gương mặt mơ hồ của Phỉ Lệ đã sớm mọc rễ trong đầu óc hắn, ngay cả sau này mấy tiểu thiếp đều cũng tương tự với Phỉ Lệ, thật ra thì hắn hết sức tò mò tại sao hoàng tử Mai Áo cũng sẽ thích những nữ tử có dáng dấp giống như Phỉ Lệ, bởi vì ngay trong lúc này đây nữ tử trong ngực hoàng tử Mai Áo cũng có tới ba phần tương tự Phỉ Lệ, tóc thiên hướng về màu tím đen, khó khăn nhất chính là nữ tử kia lại có một đôi mắt cũng gần giống với màu tím, điều này càng khiến cho lửa dục của Cáp Bỉ dâng cao, nhưng ông nội hắn đã dặn dò hắn phải phục vụ tốt Mai Áo, cho nên hắn không thể trực tiếp tranh giành cùng Mai Áo được.
"Vậy ta an tâm rồi, đến lúc đó ta sẽ điều tới ba cường giả Thần cấp từ đế quốc Phong Hành. Tin tưởng đến lúc đó nhất định sẽ thành công. Chỉ là sau khi chuyện thành công ta muốn Phỉ Lệ. Pháp. Đức Cổ Lạp, những thứ khác tùy các ngươi." Mai Áo cúi đầu trêu đùa nữ tử trong ngực mình, gương mặt đó từ sau khi gặp đến giờ vẫn còn như in trong đầu hắn, cho nên dù phải mạo hiểm mất đi tất cả hắn cũng sẽ hợp tác cùng Ni Cổ Lạp Tư, chính là hy vọng có thể có được nàng.
Mặc dù những năm này hắn không ngừng tìm những nữ tử tương tự Phỉ Lệ, nhưng rốt cuộc bọn họ vẫn không phải là nàng, hắn đã sớm trúng loại độc mang tên Phỉ Lệ, vốn cho rằng có thể có được Phỉ Lệ, cho nên hắn không tiếc hy sinh tất cả.
"Cái gì? Hoàng tử Mai Áo muốn Phỉ Lệ, điều này hình như không nằm trong nội dung hiệp nghị của chúng ta?" Cáp Bỉ nắm thật chặt hai tay của mình, hắn thế nào cũng không nghĩ tới mục tiêu của Mai Áo cũng là Phỉ Lệ, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha Phỉ Lệ, cho dù đối phương là hoàng tử Mai Áo cũng thế, khó trách lần đầu tiên hoàng tử Mai Áo nhìn thấy sủng cơ này của hắn, liền cường ngạnh muốn nhào tới, thì ra là hắn và chính mình cũng đều ôm mục đích riêng muốn tranh đoạt Phỉ Lệ.
"Nhưng hiệp nghị giữa chúng ta cũng không có nói là không thể không phải sao? Cáp Bỉ đừng quên bây giờ không phải là ta cầu xin ngươi, mà là các ngươi đang cầu xin ta, cho nên đừng có mặc cả với ta." Mai Áo cường ngạnh nói, khinh bỉ nhìn Cáp Bỉ, thật sự cho là hắn không biết tâm tư riêng của Cáp Bỉ sao? Ánh mắt rõ ràng như vậy, nhưng nếu đã là thứ hắn coi trọng thì hắn tuyệt đối không sẽ chắp tay tặng cho người khác.
Phỉ Lệ chỉ có thể là hắn, Mai Áo ác độc nhìn Cáp Bỉ, một tay si mê vuốt ve khuôn mặt nữ tử trong ngực, nhưng ánh mắt từ đầu đén cuối lại chẳng thèm nhìn nữ tử đó, chỉ là nhẹ nhàng vuốt ve, tựa hồ nguời hắn đang vuốt ve không phải là nữ tử trong ngực mình, mà là xuyên thấu qua qua nữ tử đó để hình dung một nữ tử khác. Sự si mê cuồng nhiệt trên mặt toát ra khiến người ta không rét mà run.
"Chuyện này ta sẽ thương lượng với gia gia một chút, nếu hoàng tử Mai Áo không còn gì nữa, ta đi ra ngoài trước. Hoàng tử Mai Áo cũng có thể hưởng thụ vui vẻ một chút, dù sao đào kép này ta cũng mới mua từ hí viện về, hoàng tử Mai Áo không nên bỏ lỡ." Cáp Bỉ nhanh chóng thu hồi vẻ dữ tợn trên mặt, bây vẫn chưa phải lúc trở mặt với Mai Áo.
Bởi vì thế lực của hoàng tử Mai Áo ở đế quốc Phong Hành vẫn rất mạnh, hơn nữa mẫu thân của hắn là phi tử được dủng ái nhất Phong Hành, cho nên lúc này đắc tội với Mai Áo hiển nhiên cực kỳ không sáng suốt, Cáp Bỉ đã sớm không phải cái kẻ ngu ngốc hay kích động như năm đó nữa rồi. Cáp Bỉ hắn, bây giờ biết được ẩn nhẫn cùng thối lui, cũng khiến cho hắn càng thêm trở nên đáng sợ. Dù Phỉ Lệ lại một lần nữa đứng ở trước mặt Cáp Bỉ, tin tưởng cũng sẽ không thể nhận ra Cáp Bỉ lúc này chính là cùng một người với thiếu niên chỉ biết chơi bời lêu lổng của chín năm trước.
"A! Vậy à? Ta đây cũng phải nếm thử một chút mới được!" Mai Áo nghe xong lời nói của Cáp Bỉ lời, hai mắt nhanh chóng lóe ra ánh sáng chiếm đoạt ánh sáng mà bất kỳ một nam nhân nào cũng đều hiểu rõ, lúc này Mai Áo đã không kịp chờ đợi muốn hung hăng đè nữ tử này xuống phía dưới chà đạp một phen, lúc nghe thấy tin Phỉ Lệ đã biến mất chín năm về trước lại một lần nữa xuất hiện, cỗ dục vọng dứơi hạ thân lại khó có thể đè nén, nếu không phải là cố kỵ Cáp Bỉ vẫn còn ở đó, nói không chừng hắn đã nhào tới, hung hăng xé rách nữ tử trong ngực.
"Vậy ta cũng không quấy rầy hoàng tử Mai Áo hưởng thức, xin từ từ thưởng thức!" Cáp Bỉ làm một tư thế mời, sau liền nhanh chóng lui ra ngoài, lúc vừa đóng cửa phòng, liền nghe được tiếng gào tê tâm liệt phế của nữ tử kia, chỉ là chuyện đó cũng chẳng nằm trong sự quan tâm của hắn.
Tuy nhiên cái đầu đang rủ xuống lại một lần nữa ngẩng lên, nó đã có thêm một sự lạnh lẽo âm hàn, giống như mãng xà ác độc nhất đang để mắt tới con mồi, khiến người ta không rét mà run.
"Hoàng tử Mai Áo thật quá đãng, nữ nhân kia rõ ràng chính là do thiếu gia tìm rất lâu, không phải sao?" Thị vệ bên cạnh bất mãn nói, cả người của Ni Cổ Lạp Tư cũng biết thiếu gia Cáp Bỉ thích nữ tử tóc tím mắt tím, hơn nữa còn thích đến mức lưu luyến si mê.
"Nếu hắn thích thì để cho hắn cũng không có gì là không thể, làm chuyện lớn sẽ phải bỏ qua những thứ nhỏ nhặt. Chỉ là một vật thay thế thôi, gia gia ở đâu rồi?" Cáp Bỉ không thèm để ý nói, chỉ là một vật thay thế mà thôi, nhưng khẩu vị của Mai Áo thật sự quá lớn, vốn cho rằng cái hắn muốn chỉ là một đào kép, nhưng lại không ngờ hắn cũng có hứng thú với Phỉ Lệ, vậy thì ngại rồi, Mai Áo, nếu không phải là ngươi còn hữu dụng, ta thật sự rất muốn cho ngươi đi chết rồi.
"Gia chủ ở thư phòng."
“Ừm! Không cần đi cùng ta, ta đi tìm gia gia." Cáp Bỉ hướng về phía sau lưng thị vệ phất phất tay, sau đó đi về sâu trong viện, khuôn mặt anh tuấn ánh lên tà khí vô pháp che giấu, khiến người ta cỏ cảm giác vô cùng âm trầm quỷ dị, Nhưng lại ngoài ý muốn rất hài hòa.
"Cáp Bỉ cháu tới rồi à, đàm phán với hoàng tử Mai Áo thuận lợi chứ?" Từ lúc Cáp Bỉ bước vào thư phòng, Khẳng Đặc đã buông bút lông trong tay xuống, lẳng lặng nhìn bức sơn đồ giang sơn ở trên bàn, trong mắt lóe ra sự khao khát với quyền lực.
"Chỉ là một kẻ ngu mà thôi, vốn cho là hoàng tử Mai Áo của đế quốc Phong Hành là một nhân vật lợi hại, không nghĩ tới lại khiến cháu rất thất vọng." Cáp Bỉ khi nghe đến hai chư Mai Áo, sát khí mãnh liệt thoáng qua, lão già thành tinh như Khẳng Đặc dĩ nhiên không bỏ qua sát khí nồng đậm thóang qua mắt Cáp Bỉ, hắn rất thất vọng với nhi tử của mình, duy nhất chỉ coi trọng đứa cháu này, không chỉ có thiên phú rất cao, mà ngay cả tâm cơ cũng khiến hắn hết sức hài lòng.
"Mai Áo còn hữu dụng, cháu không thể giết hắn. Tin tưởng cháu cũng hiểu, chỉ là một đào kép thôi mà, nữ nhân nhiều vô số kể. Cáp Bỉ cháu đừng làm ông thất vọng, ông rất kỳ vọng cao vào cháu."Khẳng Đặc làm sao có thể không hiểu lý do vì sao Cáp Bỉ tức giận chứ? Hắn tuyệt đối không cho phép một nữ nhân phá hư tất cả kế hoạch của hắn.
"Gia gia, ông nên biết cháu quan tâm không phải là một đào kép, dã tâm của Mai Áo quá lớn, cháu đã nói rồi, những thứ khác cháu đều có thể không quan tâm, nhưng duy chỉ Phỉ Lệ. Pháp. Đức Cổ Lạp cháu tuyệt đối sẽ không buông tay." Cáp Bỉ chăm chú nhìn gia gia của mình, hắn biết gia gia nhất định có thể hiểu rõ ý tứ của hắn, hơn nữa nhiều năm như vậy gia gia vẫn luôn chấp nhận cách làm của hắn không phải sao?
"Hắn muốn Phỉ Lệ?" Khẳng Đặc tiếp tục quan sát sơn đồ giang sơn trên bàn, hắn hiểu được đứa cháu này của hắn có sự chấp nhất sâu như thế nào đối với Phỉ Lệ, cũng hiểu chỉ cần là chuyện liên quan tới Phỉ Lệ, đứa nhỏ này sẽ trở nên điên cuồng đến cỡ nào, có lẽ năm đó hắn tùy tiện nói lên cái hôn ước đó thật sự là sai lầm rồi, nếu không Cáp Bỉ cũng sẽ không sinh ra chấp niệm mãnh liệt như thế, thậm chí đã đến tình trạng không cách nào thoát khỏi.
"Không sai, gia gia nên biết những thứ khác cháu đều có thể lui bước, duy chỉ có Phỉ Lệ tuyệt đối không được, cho nên. . . . . ." Lời nói còn sót lại Cáp Bỉ không tiếp tục nói hết, hắn biết gia gia sẽ hiểu ý hắn.
"Ông biết rõ nên làm như thế nào, đế quốc Phong Hnàh cũng không phải chỉ có một Tam hoàng tử. Ông sẽ xử lý tốt." Khẳng Đặc gật đầu một cái, đối mặt với sự chấp niệm của Cáp Bỉ hắn chỉ có thể lựa chọn lui bước, hắn tin tưởng Đại Đế Phong Hành vẫn chưa đến mức bởi vì Mai Áo mà đắc tội với mình, phải biết lúc hắn ban đầu hắn lựa chọn hy sinh tất cả thế lực mai phục đế Khải Kỳ là vì để trợ giúp Phong Hành nhất thống cả đại lục Phi Long.
"Cám ơn gia gia!" Cáp Bỉ đứng lên hướng nói với Khẳng Đặc, hắn biết chỉ cần là yêu cầu của hắn gia gia nhất định sẽ đồng ý, điều bây giờ hắn cần phải làm đó chính là nhẫn nại, nhẫn nại đến một ngày Phỉ Lệ thuộc về hắn. Đối với Phỉ Lệ hắn đã tẩu hỏa nhập ma rồi, hắn không có bất kỳ đường lui nào, không phải sao?
"Ừ! Thông báo Đức Tát chuẩn bị sẵn sàng, thời thế rất nhanh sẽ thay đổi thôi." Chỉ hy vọng tất cả như mong muốn, câu cuối cùng này Khẳng Đặc không nói ra, mặc dù hắn ở Khải Kỳ đã mấy chục năm, nhưng mà đối với gia tộc Đức Cổ Lạp hắn vẫn chưa bao giờ nhìn thấu, cho nên chuyện lần này hắn hi vọng sẽ tất cả thuận lợi, dù sao hắn cũng đã mang cả gia tộc Ni Cổ Lạp Tư để đánh cuộc. Tất cả đường lui hắn cũng an bài thỏa đáng, điều cần làm đó chính là chờ đợi. Sau khi Khẳng Đặc nói xong liền từ từ nhắm hai mắt lại, cũng không có thúc giục Cáp Bỉ, chỉ im lặng suy nghĩ.