“Ơ, có loại chuyện này sao?” Hàn Gia Công Tử bày ra dáng điệu trước sau như một đều khiến người thấy liền muốn làm thịt, ung dung thong thả mà nói.
Nếu như Cố Phi không phải một pháp sư lực yếu, ly rượu trong tay tuyệt đối đã vỡ từ lâu.
Cố gắng! Khắc chế! Cố Phi lấy ý chí chiến đấu của Châu Tinh Trì ở trong Vua hài kịch[1] lúc đối mặt biển khơi cuộn trào mãnh liệt để cảnh cáo mình.
“Bất kể như thế nào, bây giờ tình huống cũng không tệ lắm.” Hàn Gia Công Tử nhìn thời gian, “Tế Yêu Vũ một người có thể chống nổi thời gian này?”
“Không thành vấn đề!” Cố Phi gật đầu, “Anh cho là vấn đề thời gian anh nói bọn tôi không có cân nhắc sao? Lấy bản lãnh của Tế Yêu Vũ, ngâm thời gian dài hơn cũng không có vấn đề gì.”
“Bản lãnh? Quyển trục truyền tống cũng coi là bản lãnh à?”
Cố Phi bắt đầu hết nói, yên lặng một hồi lâu sau mới nói: “Ngồi không chờ thời gian dài là rất nhàm chán.”
“Nếu như là Ngự Thiên hoặc là Vô Thương ở đây, nhất định sẽ không cảm thấy nhàm chán.” Hàn Gia Công Tử nói.
Cố Phi suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Hết sức đồng ý.”
Chốc lát yên lặng, Cố Phi rốt cuộc vẫn là không nhịn được hỏi: “Thật sự là anh cố ý tính kế Đối Tửu Đương Ca?”
“Bắt đầu không phải, sau đó mới là.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Tại ban đầu không phải hở?” Cố Phi hỏi.
“Công hội của cậu, trừ anh và Tế Yêu Vũ ra, những người khác hoàn toàn không đáng kể. Mặc dù hai người tốc độ rất nhanh, nhưng Đối Tửu Đương Ca số người đông đảo, hơn nữa bởi vì nhiều người nên thời gian trận đấu này thật lâu, có đầy đủ thời gian dồn không gian bản đồ lại để hai người không có chỗ để trốn được.” Hàn Gia Công Tử nói, “Bất quá khi nhìn đến Tế Yêu Vũ có quyển trục truyền tống, tôi liền thay đổi chủ ý, quyết định trợ giúp các cậu chiến thắng.”
“Hả?”
“Cho nên tôi liền phóng đại tài cán của cậu và Tế Yêu Vũ thêm một chút. Đề nghị công hội sử dụng biện pháp phòng thủ ổn thoả như thế kia. Biện pháp giải quyết, tôi chuẩn bị mười phút cuối cùng sẽ nói cho các cậu biết. Chỉ có điều cậu thật điên rồi, trước giờ kết thúc những nửa tiếng liền giải quyết bằng bạo lực.” Hàn Gia Công Tử mặt không biểu tình.
“Lại là tự tiện quyết định như vậy nữa! Nếu như bọn tôi không thể kiên trì đến mười phút cuối cùng, kế của anh chẳng phải là tốn công uổng sức sao?” Cố Phi nói.
“Bọn bay không thể kiên trì đến mười phút cuối cùng… trách nhiệm này là ở tôi à?” Hàn Gia Công Tử hỏi ngược lại.
Cố Phi bị sặc nước miếng: “Trước đó anh không thể thông báo một tiếng?”
“Tôi không phải nói cho cậu rồi sao? Sự phòng thủ này là hoàn mỹ, thậm chí ngay cả tôi cũng không tìm được địa phương phá giải. Đây chẳng phải là đang nói cho cậu nghe: Ngoan ngoãn đứng ở một bên, đừng làm bất kì loại thử nghiệm gì. Bởi vì đây là phương án hoàn mỹ tôi thiết kế ra.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Xin lỗi nhé! Từ vài từ trong lời nói tự luyến của anh, tôi thật rất khó đào ra hàm ý sâu hơn.” Cố Phi nói.
Hàn Gia Công Tử lắc đầu liên tục: “Cậu nhìn xem cuối cùng cậu dùng biện pháp ngu xuẩn kia, có thể thành công chỉ có thể nói rõ mấy người vận may không tệ mà thôi.”
Cố Phi chỉ có thể đành vậy mà cười khổ.
Hai người ngồi im trong phòng rượu. Cùng nhau chờ trận đấu bên kia kết thúc.
Nửa giờ trôi qua, thông báo của Cố Phi bắt đầu lóe lên. Mở ra vừa xem, là Tế Yêu Vũ: “Người đâu, người đâu, người đâu? Thắng lợi rồi!! Oa ha ha, bà đây quá mạnh mẽ mà!”
Cố Phi cười một tiếng, nhắn lại một tin: “Giỏi!”
Hàn Gia Công Tử bên này chỉ là nhíu mi một chút, đôi mắt mở to, hiển nhiên cũng đang ngồi xem tin nhắn, không lâu liền vung tay mặc kệ: “Ồn ào chết được.”
“Không ai tìm anh gây rối sao?” Cố Phi uống rượu hỏi, hắn hy vọng dường nào có người xông vào làm thịt Hàn Gia Công Tử một chầu đây này! Mặc dù mình cũng có năng lực này, nhưng hai người là quen biết nhau, thật sự không nỡ xé quan hệ mà ra tay.
Hàn Gia Công Tử lắc đầu: “Không biết.” Hắn đã che kênh chat công hội đi rồi.
Cũng không lâu lắm, bên ngoài phòng rượu đột nhiên truyền tới một trận huyên náo, liền nghe một cái giọng nữ rêu rao: “Hôm nay rượu ở đây đều tính cho tôi.”
Reo hò một mảnh, Cố Phi và Hàn Gia Công Tử nhìn nhau một cái. “Tiểu Lôi!” Hai người cùng kêu.
Tiểu Lội vội vàng hiện thân ở trước mặt hai người họ.
“Bên ngoài có phải là có người muốn mời rượu phải không?” Hàn Gia Công Tử hỏi.
Tiểu Lôi gật đầu.
“Rượu đắt tiền nhất tới trước hai bình.” Hàn Gia Công Tử nói.
Tiểu Lôi khẽ mỉm cười. Lui ra ngoài rồi.
“Rượu kia tôi uống qua, thật rất ngon!” Cố Phi đã có chút kích động.
Sắc mặt Hàn Gia Công Tử xám lại: “Có cần tôi nhắc nhớ cậu một chút vụ cậu làm sao uống được nó không hả?”
Cố Phi vội vàng không nói lời nào nữa. Tiểu Lôi bay nhanh mà cầm rượu vào, bởi vì có người mời rượu, mọi người trong quán rượu đều bắt đầu uống thỏa thích tuỳ ý. Bấy giờ Tiểu Lôi vô cùng bận bịu, không kịp nói hơn hai câu, ném xuống rượu liền chạy rồi.
“Chà!” Nhìn bình rượu này, trong mắt Hàn Gia Công Tử lộ ra tia sáng vui sướng hết sức hiếm thấy, thật nhanh rót cho mình một ly.
Cố Phi tuy không thích rượu, nhưng một chai rượu dám ở trong trò chơi ra giá 120 đồng vàng, vậy đúng là rượu ngon khó gặp. Cố Phi căn cứ tinh thần không thể phí của trời, cũng rót cho bản thân một ly đầy.
Bên ngoài bao gian xông vào dĩ nhiên là các cô của Trọng Sinh Tử Tinh. Chiến thắng công hội lớn thứ thành Vân Đoan – Đối Tửu Đương Ca. Kết quả này thật để cho các cô cảm thấy khó mà tin được.
Lúc này hưng phấn vứt bỏ dè đặt vốn có khi bình thường, nhảy cẫng hoan hô ở bên ngoài. Trong quán rượu có những khách nhân khác tò mò nghe ngóng, nghe kết quả này, đương nhiên cũng là kinh ngạc không thôi.
Tế Yêu Vũ một thân một mình trong nữa tiếng cuối cùng ứng phó hơn sáu trăm người có thể nói là công cao cực kỳ to lớn.
Lúc này cô ấy đang ở bên ngoài giải thích mình làm thế nào né tránh hơn sáu trăm người truy kích cấp tốc, Hàn Gia Công Tử nghe xong rất nhanh mang vẻ mặt thư thái, nói với Cố Phi: “Biết cậu tại sao không có lựa chọn thời gian cuối cùng phát động công kích rồi. Té ra là có ý định chừa lại nửa giờ cho Tế Yêu Vũ phát huy, đem công lao lớn nhất giao cho cô ấy chứ gì?”
Cố Phi cười một tiếng, giơ ly rượu lên: “Uống rượu, uống rượu.”
Hàn Gia Công Tử uống một hơi cạn sạch. Vừa than thở: “Rượu này uống một chút cảm giác được lời cũng không có. Hoàn toàn là phần cần hưởng.”
Cố Phi cười cười, bấy giờ ở ngoài tiệm vốn huyên náo vậy mà thanh âm ồn ào dần nhỏ lại. Trong chốc lát thay vào một mảnh yên tĩnh. Bất chợt, Cố Phi nghe thấy giọng nói của Thất Nguyệt: “Thì ra là mấy vị bên Đối Tửu Đương Ca, có chuyện gì sao?”
Gây khó dễ sao? Cố Phi nhíu mày, tay đã thò vào túi cầm lấy chuôi kiếm.
“Đừng căng thẳng.” Hàn Gia Công Tử cười, “Nghịch Lưu Nhi Thượng không phải loại người như vậy.”
Bên ngoài Nghịch Lưu Nhi Thượng cũng đang trả lời: “Vị pháp sư của công hội mấy cô ở đâu, tôi rất hứng thú với cậu ta, muốn làm quen một chút.”
“Anh ta không có ở đây.” Thất Nguyệt trả lời.
“Ồ…” Nghịch Lưu Nhi Thượng cũng tự nhìn quanh, đảo một vòng cả quán rượu, xác thực không có phát hiện Cố Phi, “Có thể nói cho tôi phương thức liên lạc của cậu ta không?”
“Cái này, chờ tôi chuyển lời cho anh ấy, để anh ấy tự quyết định nhé!” Thất Nguyệt trả lời.
“Cám ơn!” Nghịch Lưu Nhi Thượng đáp lại, dẫn người bên Đối Tửu Đương Ca cứ như vậy rời đi rồi.
Mấy cô gái thở phào nhẹ nhõm, mọi người cũng cho là người Đối Tửu Đương Ca thua nên trong lòng thất bất bình, muốn ở ngoài tìm về mặt mũi.
“Nghe mấy lời của Đối Tửu Đương Ca, hình như là có ý chuẩn bị muốn đào người hả?” Các cô bắt đầu xì xào bàn tán.
Mọi người đều là có con mắt tinh đời. Cố Phi mạnh mẽ bao nhiêu, mấy lần công hội chiến là mọi người có thể thấy rõ. Cao thủ như thế đương nhiên là đối tượng các công hội lớn tranh nhau mời chào.
Hắn và Tế Yêu Vũ bất đồng, mặc dù Tế Yêu Vũ cũng là cao thủ trình độ bậc nhất đấy, nhưng tâm tính giống như in với bọn con gái khác, chỉ muốn chơi vui vẻ là được, không có lòng tranh bá xương vương gì, cho nên an thân ở công hội nhỏ cũng không thấy điểm khác thường, bản thân có dong binh đoàn nhưng nói giải tán liền giải tán.
Về phần Cố Phi… người này có suy nghĩ gì thật sự không ai biết được, các cô và hắn thực ra thì cũng không thân. Hơn nữa hắn vào công hội chính là một lần hiểu lầm, cộng thêm việc trước kia đã nói rằng mình sớm muộn gì cũng sẽ rời đi.
Tình cảm của các cô cùng Cố Phi cũng không sâu bao nhiêu, không khi nào để ý hắn là cao thủ hay tay mơ. Chỉ có điều, sống chung lâu như vậy, các cô đã thành thói quen trong công hội có sự tồn tại của một người như vậy. Đột nhiên có một ngày nọ thói quen này xảy ra sự thay đổi, trong lòng luôn cảm thấy có vài phần mất mác.
Bầu không khí trong quán rượu đột nhiên biến thành không vui vẻ như cũ nữa.
Hàn Gia Công Tử cười nhạo: “Không nhìn ra nha, cậu ở trong lòng mấy cô nàng kia vẫn có chút địa vị đấy chứ.”
Cố Phi cười một tiếng, không nói gì. Ở đáy lòng người khác có chút địa vị, đây cũng không phải chuyện xấu.
Cuộc thi PK vòng thứ ba đã xong. Thành Vân Đoan lần nữa xuất hiện ở đầu tiêu đề các bản tin sốt dẻo, nội dung chính là về thông tin Trọng Sinh Tử Tinh đánh bại Đối Tửu Đương Ca.
Vấn đề này bốc lửa khác với cái lần của dong binh đoàn Mục Vân, không phải do một phe tham chiến vạch trần. Người gửi bài viết tuyên bố hắn đã tiến hành phỏng vấn qua cả hai phe dự thi, nhưng ở trên bài viết cơ hồ không hề nhắc tới sự tồn tại một pháp sư là Cố Phi chút nào.
Miêu tả nhấn mạnh, là sự mạnh mẽ của một trong năm kẻ mạnh – Tế Yêu Vũ, cùng với sự tồn tại của đạo cụ quyển trục truyền tống mà thôi.
Tin tức này đối với người chơi tiếp giáp khu vực thành Vân Đoan trở ra không coi là quá lớn, nhưng ở thành Vân Đoan lại lần nữa vén lên làn sóng kinh hoàng.
Đầu tiên là dong binh đoàn Mục Vân 70 người, bây giờ lại là hơn 700 người của Đối Tửu Đương Ca, chiến thuật loại tự bạo sau đó dùng tốc độ nhanh kéo dành thời gian không khỏi quá đáng sợ rồi.
Tất cả các công hội lớn lẫn dong binh đoàn lớn đều thay đổi thái độ đàng hoàng đối mặt với việc nghiên cứu cách phá giải loại chiến thuật này.
“Chẹp, không hổ là Đối Tửu Đương Ca, lần này gây tiếng to hơn việc đánh bại dong binh đoàn Vân Mục nhiều lắm.” Hàn Gia Công Tử hài lòng mà gật gù.
“Là Mục Vân.” Hữu Ca nói.
“Chuyện đã qua, nói nó làm gì nữa? Dong binh đoàn hôm nay thi đấu với chúng ta, sẽ dùng chiến thuật gì, tôi thật mong đợi.” Hàn Gia Công Tử cười lạnh.
Bọn họ mỗi người cầm tài liệu về đối thủ hôm nay mà Hữu Ca chuẩn bị, Cố Phi nhìn lướt qua rồi chợt cười: “Đối thủ hôm nay tuyệt đối sẽ không bị mớ chiến lược vớ vẩn của anh ảnh hưởng.”
“Hửm? Chẳng lẽ có người sẽ nhìn thấu ý đồ của tôi à?” Hàn Gia Công Tử cũng vội vàng cầm lên tình báo mà Hữu Ca sửa sang lại.
Đối thủ vòng thứ tư của Công Tử tinh anh đoàn: Dong binh đoàn Tử Tinh, bậc 1, số người 20. Thành viên trừ Tế Yêu Vũ cấp 41 ra, không còn ai cấp 40 trở lên.
[1] Vua hài kịch (phồn thể: 喜劇之王, Hán Việt: Hỉ kịch chi vương, tiếng Anh: King of Comedy) là một bộ phim Hồng Kông do Châu Tinh Trì và Lý Lực Trì làm đạo diễn và được công chiếu lần đầu năm 1999. Đây là một phim tình cảm hài với dàn diễn viên chính gồm Chu Tinh Trì, Mạc Văn Úy, Trương Bá Chi và Ngô Mẫn Đạt. Nhờ thành công của bộ phim này, Trương Bá Chi đã trở thành một ngôi sao mới của điện ảnh Hồng Kông.