“Chán thật! Bị đánh lén!” Chiến Vô Thương nói.
“Ba người các cậu cố gắng lên đi!” Hàn Gia Công Tử ung dung nói, dựa theo suy nghĩ của hắn, lúc này Cố Phi đã đạt được sự tín nhiệm chắc nịch của đối phương, vì để đạt được ấn tượng tốt với hắn, e sẽ cố tiếp xúc gần với hắn trong trận đấu này nhiều hơn.
Khụ, tiếp xúc gần với Cố Phi… Chậc chậc, từ thiên đường rơi xuống địa ngục chính là đơn giản như vậy.
“Chúng tôi đánh làm sao?” Ngự Thiên Thần Minh đặt vấn đề.
“Giống hôm qua thôi, Ngự Thiên Thần Minh từ xa thu hút một phần hỏa lực, Kiếm Quỷ Tiềm Hành áp sát, Thiên Lý thừa cơ xông lên.” Hàn Gia Công Tử có chút hả hê với bố trí của mình.
Ba người này đều theo sự phân bố của Hàn Gia Công Tử mà điều chỉnh hướng đi, không chạm trán với phân đội đánh lén nhỏ của Tứ Hải, lúc này đã cố thụ tại phương hướng bao quanh 20 người trong im lặng.
Ngự Thiên Thần Minh núp sau một sườn núi nhỏ, Kiếm Quỷ ở giữa một vùng đất trũng, Cố Phi thì tiếp cận bọn họ gần nhất, ở trong một rừng cây nhỏ.
“Tôi ra tay nhé?” Ngự Thiên Thần Minh hỏi hai người kia.
“Ra tay!” Kiếm Quỷ và Cố Phi cùng đáp lại.
Một chiêu Thư Kích phóng ra từ sau sườn núi.
Các thành viên của dong binh đoàn Tứ Hải dù là tinh, anh nhưng cũng không chịu nổi Ngự Thiên Thần Minh là tinh anh trong tinh anh. Hơn nữa Ngự Thiên Thần Minh hiểu rõ đám người này lắm, người nào máu ít hay máu nhiều, ai có phòng ngự cao ai phòng ngự thấp cậu ta đều biết. Chọn một người ở trong có lòng tin dễ bắt nạt nhất, phóng ra chiêu Thư Kích, nhân phẩm lại bạo phát xuất hiện trí mạng, giết người tại chỗ trong nháy mắt.
Đây mới thực sự là biết người biết ta.
Mấy người bên Tứ Hải nháy mắt ồ lên, bọn họ cũng biết cung tiễn thủ bên đối địch chính là Ngự Thiên Thần Minh. Giống như Ngự Thiên Thần Minh biết rõ lai lịch của bọn họ vậy, bọn họ cũng hiểu biết đủ với cách điểm, trang bị của Ngự Thiên Thần Minh đấy. Chỉ có điều không ai trong số này biết hai ngày nay Ngự Thiên Thần Minh đã đổi trang bị mới. Một mũi tên giết chết một người, điều này làm bọn họ kinh ngạc không ngớt.
“Chuyện gì xảy ra?” Đảo Ảnh Niên Hoa đang mang theo tiểu đội đánh lén trở về hội họp với đại bộ đội sau khi giải quyết xong ba người bên Hàn Gia Công Tử, trên đường nhận được thông báo của hệ thống nói phe mình ngỏm một người, vội vàng hỏi.
“Một Thư Kích của Ngự Thiên Thần Minh xử đẹp một người!” Có người trả lời.
“Sao có thể!” Đảo Ảnh Niên Hoa cũng giật mình, khi biết Ngự Thiên Thần Minh là một thành viên của Công Tử tinh anh đoàn, hắn đã cố ý nhìn lại thực lực của thằng nhóc xấu xa này một phen. Kỹ thuật rất tốt, nhưng lực công kích làm gì đạt được trình độ cao như vậy chứ!
Bên này còn đang hoảng sợ, Ngự Thiên Thần Minh ở bên kia lại thả ra mấy mũi tên, đáng tiếc trừ Thư Kích ra, sát thương của những đòn công kích khác đều không có sát thương cao giết ngay lập tức được.
Thành viên của dong binh đoàn Tứ Hải không có khả năng dễ dàng trở nên hỗn loạn như đám Vân Tương. Toàn bộ mục sư đều tập trung tình thần chuẩn bị hồi phục, cung tiễn thủ cũng bắn trả, đạo tặc Tiềm Hành rồi lặng lẽ đi đường vòng, chuẩn bị chạy qua đánh lén.
Nhưng Ngự Thiên Thần Minh là người có kinh nghiệm chiến đấu nhường nào? Đôi Mắt Ưng chớp chớp đang đếm nhân số của đối phương rồi! Đột nhiên pháp hiện 19 người biến thành 17 người, mặc dù không biết hai gã đạo tặc là biến mất trong đám đông vào lúc nào, nhưng cũng biết được là đang len lén mò tới bên mình rồi.
Vì vậy hắn lập tức triển khai phương thức đánh du kích, phóng ra một mũi tên rồi nhanh chóng đổi qua chỗ khác, làm cho đối phương khó lòng tiếp cận được mình. Bởi vì là trong thi đấu, Tiềm Hành có hạn chế thời gian, không cần kéo dài lâu đối phương cũng sẽ tự động hiện hình.
Trong khoảng thời gian Ngự Thiên Thần Minh hấp dẫn đa số sự chú ý của đối phương, Kiếm Quỷ cũng đã Tiềm Hành yên lặng tiếp cận sang đó. Phía trước Ngự Thiên Thần Minh công kích liên tục chừa cho hắn phục bút [1], khi điên cuồng tập trung xạ kích người khác, đồng thời cũng thường bắn một mũi tên lên những người bên cạnh, giống như là không cẩn thận bắn lệch một mũi vậy. Lực chú ý của mục sư phe Tứ Hải đều dán chặt trên người Ngự Thiên Thần Minh mãnh liệt xạ kích, nên trong lúc đó có đồng bạn ăn một mũi tên cũng không có làm hắn cảnh giác.
[1] 伏笔 – phục bút: đoạn văn dẫn đầu ý cho đoạn văn sau. điên cuồng tập trung Xạ Kích lại đối phương.
Lúc này Kiếm Quỷ không chút tiếng động lặng lẽ đến gần, đột ngột hiện thân, chuỷ thủ nhắm thẳng mục tiêu chính là gã này!
Mà một chiêu Bối Thứ này của Kiếm Quỷ cố ý thả chậm lại nửa nhịp, không đâm ra trước khi mọi người kinh hô. Nửa nhịp ấy, chính là chuyên lưu lại cho Ngự Thiên Thần Minh.
Ngay khi nhìn thấy Kiếm Quỷ hiện thân, Ngự Thiên Thần Minh lập tức cũng bắn ra môt mũi tên nhanh vọt thẳng về phía người này. Mà chiêu Bối Thứ chậm nửa nhịp kia cũng kịp lúc tung ra, chuỷ thủ cùng mũi tên cuối cùng gần như chẳng phân biệt được trước sau cắm trúng người nọ.
Kỹ thuật của mục sư ấy hiển nhiên chưa cao siêu đến mức có thể nắm bắt chút xíu thời gian sai lệch giữa giờ, lúc Hồi Phục Thuật của hắn vội vàng bay xuống, người nọ đã bị hai người hợp lực xử xong.
Kiếm Quỷ tấn công một chiêu xong lập tức lùi về. Khi mọi người bắt đầu tiến hành bao vây, hắn đã thi triển Tật Hành chạy ra khỏi đám đông. Cung tiễn thủ trong trận địa của dong binh đoàn Tứ Hải vội vàng bắn mấy Truy Tung Tiễn, nhưng với kinh nghiệm phong phú của mình, Kiếm Quỷ đã đổi hướng, đi vòng qua trận hình của đối phương đến một cánh khác.
Lúc nhóm cung tiễn thủ vốn vẫn nhằm vào Ngự Thiên Thần Minh đuổi theo hướng Kiếm Quỷ đã đổi, lập tức phát hiện mũi tên của mình nhắm ngay cái mông của người một nhà hết cả. Chờ bọn họ vội vàng điều chỉnh lấp lỗ hổng mói lộ ra, lại thấy Kiếm Quỷ chạy về phía rừng cây, Cố Phi đang sải bước nhanh vọt ra.
Cố Phi và Kiếm Quỷ chạy ra giáp mặt, hai người đều cảm thấy ngoài ý muốn.
Cố Phi thấy Kiếm Quỷ một kích đắc thủ rồi lui liền, lập tức lao ra từ trong rừng. Hắn lại không nghĩ rằng Kiếm Quỷ cư nhiên sẽ chạy tới hướng bên này. Hiện giờ Kiếm Quỷ đang dẫn ánh mắt của đối thủ, như vậy khiến Cố Phi bại lộ trước thời gian.
Mà Kiếm Quỷ, hắn cũng không nghĩ tới Cố Phi lại là ở trong rừng cây chỗ này mà. Bởi vì Hàn Gia Công Tử ở trong kênh dong binh đoàn phát chỉ lệnh di chuyển vị trí cuối cùng kia, vị trí của Cố Phi không phải là nơi đây. Nếu không phải vậy thì hắn đương nhiên sẽ không chạy tới chỗ khiến bại lộ vị trí của Cố Phi rồi.
Kiếm Quỷ đương nhiên sẽ không biết, mệnh lệnh chuyển vị trí cuối cùng Cố Phi nhận được, là do Hàn Gia Công Tử nhắn riêng cho hắn.
Hàn Gia Công Tử vốn rất quen thuộc với phương thức tác chiến của Kiếm Quỷ, ngay khi chọn chỗ đứng xong cho Kiếm Quỷ, thấy rõ tình hình quân địch, rồi Hàn Gia Công Tử có thể dự kiến đường lui mà Kiếm Quỷ sẽ chọn sau khi đắc thủ một kích. Vì vậy, hắn âm thầm chỉ thị Cố Phi tới tuyến đường này, thiết kế ra một tiết mục vừa lao ra sẽ chạm mặt như vầy.
Chiếu theo bố trí của hắn, nếu như đều giống hệt tất cả điều hắn dự đoán trước, thì Đảo Ảnh Niên Hoa lúc này nhất định đã nói cho mọi người không cần đề phòng pháp sư. Tuy là như thế, Cố Phi đằng đằng sát khí xách kiếm nhào về phía bọn họ mà nói, là người thì cũng sẽ nhận ra được việc này có chút không ổn đi?
Vì vậy, hiện tại xuất hiện một tràng diện đâm đầu nhau như thế này.
Cố Phi vọt ra, nhưng thoạt nhìn càng giống là nhắm vào Kiếm Quỷ.
Trong mắt mọi người của dong binh đoàn Tứ Hải đã được cho biết Cố Phi bị xúi giục, thì nhất định sẽ cảm thấy Cố Phi đang muốn giúp bọn họ bắt Kiếm Quỷ lại. Vì vậy, các chức nghiệp công kích tầm xa như cung tiễn thủ và pháp sư vốn có đủ thời gian để phối hợp công kích hai người này, đều vui vẻ hớn hở dừng tay lại, muốn nhìn xem một màn tự giết lẫn nhau này, thuận tiện thưởng thức thử xem cao thủ mới xuất thế tại Thế giới Song Song so với Kiếm Quỷ trứ danh là cao thủ lâu đời của giới game online thì ai hung hãn hơn ai.
Trước mặt không có công kích, phía sau lại không có tập kích.
Cố Phi và Kiếm Quỷ đều cảm thấy hết sức kì lạ, nhưng lúc này không rảnh suy nghĩ nhiều, hai người tiếp tục chạy đường riêng của mình, nháy mắt đã gặp thoáng qua nhau, Cố Phi cực kì hung hãn tiếp tục cầm kiếm vọt tới chỗ mọi người, bọn họ cùng nhau nhận ra được chuyện không ổn. Nhưng hiện tại e là đã muộn, trong kịch bản của Hàn Gia Công Tử viết lên như vậy, bởi vì…
“Dịch Chuyển Tức Thời, chuyển!” Trong nháy mắt Cố Phi hoàn thành ngâm xướng, lần nữa hiện hình vào giữa trận địa đối phương.
Đừng nói đến chuyện Cố Phi đến đã có chuẩn bị trước, dù cho song phương đột nhiên bị ném vào loại cục diện đột ngột đụng nhau, người tập võ như Cố Phi phản ứng còn nhanh hơn bọn họ không ít đâu.
“Song Viêm Thiểm, thiểm!” Cố Phi hét lớn, một kiếm toàn lực chém ra, có rất ít cơ hội để hắn cần dùng ‘Song Viêm Thiểm’ quay lại 360 độ chém ngang.
Ánh lửa Song Viêm Thiểm từ thân kiếm tung ra, giống một con rồng lửaa lượn quanh người Cố Phi xông ra, tổng cộng có sáu người bị tang mệnh dưới kiếm tại chỗ.
Theo một chiêu “Sớm ba chiều bốn” trong kiếm pháp Cố Gia, bóng kiếm đen nhánh không hề rực rỡ, nhưng lại phóng khoáng chỉ về bốn hướng. Chỉ tính mấy người liên tiếp ăn trúng kiếm, thương tổn mặc dù không cao lắm, nhưng lại khiến đối phương bị đánh đến mức không kịp trở tay.
Ở các cuộc đoàn chiến, Cố Phi rất ít khi chủ động đi tìm ngươi khác phối hợp với mình, đây chính là điều khiếm khuyết của hắn so với những cao thủ như Kiếm Quỷ và cả Ngự Thiên Thần Minh: Ý thức.
Thế nhưng, Cố Phi quá mạnh đã có một tác dụng cực lớn khác, nó có thể chia tách đội hình của đối phương trong một lần hành động. Hắn ra tay liền giết ngay, xuất kiếm tức trúng, sát thương lại biến thái, luôn chém phá người khác thành từng mảnh nhỏ.
Hơn nữa ảnh hưởng tâm lý đối thủ vô cùng nghiêm trọng, dùng thuật ngữ trong game để nói, thì đã tạo thành hiệu quá cứng ngắc tại chỗ với tâm lý của đối phương.
Đoàn thể nhỏ gồm hai mươi người trước mắt phối hợp ăn ý, bởi vì đạp vào tròng của Hàn Gia Công Tử, mà bị Cố Phi sải bước nhanh chạy lấy đà, cất cánh, đáp thẳng vào trong trận hình bọn họ như thế. Đã trúng một kiếm của Cố Phi, cộng thêm tổn thương phải chịu khi Ngự Thiên Thần Minh và Kiếm Quỷ công kích trước đó, lúc này người chết đạt tới con số 8.
Ngự Thiên Thần Minh âm hiểm cay nghiệt thừa cơ hội này phóng tới một Thư Kích, lần thứ hai bắn phát chết luôn một người. Kiếm Quỷ ở bên kia cũng chạy một vòng xong Tật Hành tới, 11 người bị ba người trong ngoài giáp công, nhất thời không biết làm sao.
Cố Phi ở trong trận chém trái bổ phải, trong miệng hắn thường la lên “Song Viêm Thiểm, thiểm!”. Tất cả mọi người đều phát hiện chỉ cần kiếm Cố Phi xẹt qua, bọn họ không ai có thể tránh được. Trong lúc nhất thời đều hoang mang lo sợ, không dám tiến lên chống đỡ. Lẽ ra Song Viêm Thiểm lúc này còn chưa CD xong, ngâm xướng pháp thuật đều thất bại. Nhưng trên người Cố Phi còn có vật phẩm trang sức vật phẩm trang sức bổ sung pháp thuật, tuy là tỷ lệ không cao, nhưng ở dưới tiết tấu Cố Phi xuất thủ cao, thì thoáng chốc lại hiện một lần. Ánh lửa từ pháp thuật bổ sung này rất tương tự với Song Viêm Thiểm, lúc nhất thời mọi người cũng không phân biệt nổi, chỉ coi là một chiêu Song Viêm Thiểm xử sáu người của Cố Phi nhiều lần xuất hiện, muốn tránh còn không kịp nữa là.
Ba đại cao thủ nắm lấy cơ hội, đánh loạn cầu thắng. Không mất bao lâu, đội hình 20 người chỉ còn lại hai gã đạo tặc. Hai đạo tắc ấy cũng có tốc độ vô cùng nổi bật, khiến cho sử dụng Tật Hành chạy ra như bay, ba người đều đuổi không kịp.
Ngự Thiên Thần Minh từ đằng xa chạy tới họp mặt với hai người, trận này giết quá đã, nhưng cũng mơ hồ cảm thấy hình như quá đơn giản rồi. Dong binh đoàn Tứ Hải đều được huấn luyện nghiêm chỉnh, là đoàn đội phối hợp chặt chẽ, làm sao lại dễ dàng bị giết tan như vậy được nhỉ?
Ba người họ vẫn còn chưa biết, hết thảy mọi thứ, đều chỉ là diễn xuất theo kịch bản của Hàn Gia Công Tử.