• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Hoa trộm vía ăn khá tốt, tuy một mình ở trong bệnh viện hơi đáng sợ nhưng cậu luôn có điện thoại ở bên cạnh. Cẩm Mộ Đào thi thoảng cũng có ghé thăm đưa cho cậu chút trái cây rồi rời đi. Cậu không biết được làm như nào để công lược Cẩm Mộ Đào. Cậu đang mang thai, không thể dùng hình thức tình dụ c để công lược như trước kia. Còn cách duy nhất là bồi dưỡng tình cảm.

Ngoài trời mưa lớn, tiếng sầm khiến cho cậu giật mình. Tử Hoa hơi suy nghĩ rồi bấm gọi cho Cẩm Mộ Đào. Y chắc chắn sẽ không bỏ rơi người đang mang bầu cần sự trợ giúp.

“Có gì không?” Tử Hoa cũng có kinh nghiệm khi làm thư ký cho Tân Đồ Văn, nghe giọng của y thì cậu cũng biết là người này đang tức giận, có thể vì dự án gì rồi. Đúng là mấy tháng ở cạnh Tân Đồ Văn cũng không uổng mà.

“Hức…ngài..có thể..thể đến…A!” Tử Hoa cúp máy rồi nằm chờ người kia đến thôi.Bạch Kim không khỏi cảm thán, kí chủ của nó diễn rất tốt, hoàn toàn có thể nhận giải oscar. Lỡ đâu thế giới sau kí chủ lại xuyên vào diễn viên thì sao.

Cẩm Mộ Đào không nhận được tín hiệu đầu dây bên kia, y cảm thấy có gì đó không ổn. Hai người cũng coi là bạn bè đi, đến xem xét tình hình chắc cũng không sao đâu. Y đứng dậy bỏ lại vị thư ký kia mếu máo với bản hợp đồng bị lỗi cần sửa chữa gấp.

Trời tối, mưa thì ngày càng lớn mà y lại phóng xe với tốc đô cao trong đêm. Cẩm Mộ Đào để xe cho bảo vệ đỗ rồi bản thân chạy nhanh lên phòng bệnh của cậu. Qua lớp chăn cũng có thể thấy thân hình nhỏ bé đang run rẩy trong sợ hãi. Cẩm Mộ Đào thở phào, may là cậu không sao. Y không biết tại sao bản thân mình có cảm xúc kì lạ này nhưng nhanh chóng đã bị y gạt đi

“Tử Hoa, cậu ổn không?” Tử Hoa hé ra nhìn hắn. Cậu như đứa trẻ chạy đến khóc thút thít. Cẩm Mộ Đào muốn gỡ tay của cậu ra nhưng sợ làm đối phương bị thương nên y đành để vậy. Y xoa lưng trấn an cậu, Tử Hoa so với ban này đỡ run hơn một chút nhưng cậu vẫn cứ khóc. Y cũng hiểu vì sao hôm nay cậu lại nũng nịu hơn so với mọi ngày bình thường.

Tử Hoa dụi mặt vào hõm cổ của y. Khoảng cách gần nên y có thể nghe thấy tiếng khóc nhỏ nhỏ củng với tiếng nức nở vang lên ngay cạnh tai.

[Độ hảo cảm của Cẩm Mộ Đào: 32]

“Ngoan, sao khóc thế?”

“Sấm..hức sợ lắm” Cẩm Mộ Đào lau đi nước mắt cho cậu. Nếu không nói thì sẽ chẳng ai tin Tử Hoa đã gần 30, chỉ kém hắn có vài tuổi.

“Có tôi ở đây rồi, ngủ đi” Cẩm Mộ Đào đặt Tử Hoa xuống giường nhưng bàn tay nhỏ vẫn nắm chặt áo y không buông, ánh mắt cậu vẫn còn long lanh ánh nước. Tử Hoa phản đối lắc lắc cái đầu, tay cầm áo càng chặt hơn.

“Đừng đi…ở lại với tôi” Phòng của cậu là vip nên giường cũng rất rộng rãi và thoải mái, hai người hoàn toàn có thể nằm ngủ được. Mặc dù y to con nhưng cậu cũng bé nhỏ, nằm trên giường này chắc chắn không chật.

Cẩm Mộ Đào suy nghĩ bên ngoài mưa to như vậy lại còn chưa có dấu hiếu ngớt, lái xe trở về thì cũng rất nguy hiểm. Với cả cậu còn là omega yếu ớt đang mang thai. Y nghe nói giai đoạn mang thai omega rất yếu và cần alpha bên cạnh. Y toả ra pheromone để cho cậu cảm thấy an toàn hơn. Tử Hoa so với ban này cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Tử Hoa một lúc đã nằm ngủ trong lòng y nhưng hai tay vẫn bám chặt áo không buông. Cẩm Mộ Đào chỉ đành nằm xuống bên cạnh cậu. Chẳng biết ma xui quỷ hờn gì mà y lại ôm cậu lòng. Chỉ là quan tâm giữa bạn bè với nhau thôi…nhỉ? Y cũng không rõ nữa. Ngay từ lần đầu gặp mặt cảm xúc của y đối với cậu không giống so với bao người khác.

[Độ hảo cảm của Cẩm Mộ Đào: 40]

Suốt ngày đêm hảo cảm tăng rất nhiều. Tử Hoa thì ngủ ngon không biết trời đất còn Cẩm Mộ Đào dù như nào cũng không thể chợp mắt được. Cả đêm y nằm suy nghĩ rất nhiều thứ, cũng quyết định được nhiều việc.

Tử Hoa tỉnh dậy thì không còn ai. Cậu có thể cảm nhận được cơ thể mình càng ngày càng yếu đi. Cậu ăn rất nhiều nhưng cân nặng vẫn liên tục giảm chứ không tăng. Bác sĩ cùng y tá cũng lo lắng cho tình trạng cơ thể của cậu. Ngày nào cũng truyền nước với uống thuốc vitamin.

Đây không phải lần đầu họ gặp trường hợp omega mang thai nhưng lại là lần đầu gặp người có cơ thể yếu đến như vậy. Dường như một cơn gió cũng có thể lấy đi mạng của cậu. Mà cậu còn là người của Cẩm Tổng, sao mà họ dám lơ là được.

Tử Hoa vẫn giữ thói quen ngắm bình minh, hồi trước cậu sẽ uống trà nhưng bây giờ thay đấy là sữa. Cậu cũng không có hút thuốc nữa, tạm thời thôi. Vì nó không tốt cho đứa nhỏ trong bụng.

Chỉ còn 1 ngày trước hôn lễ của Tân Đồ Văn. Hotsearch toàn bộ đều là về Tân Đồ Văn. Nhà báo nào cũng phóng đại mọi chuyện. Hôm đấy sẽ có rất nhiều họp báo. Thật ra đối với thế lực của Tân Đồ Văn thì rất ít khả năng xảy ra chuyện gì. Nhưng đó là ít chứ không phải không thể.

Trừ cái tính tệ hại của hắn mà chỉ một mình cậu hiểu rõ ra thì thì còn lại đều toàn vẹn. Kẻ thù nhiều không kể, làm gì có chuyện hắn có thể cưới Lạc Châu Sa trong yên ổn, nhất là khi Tử Hoa cậu còn sống. Nhưng cậu không có thiệp cưới sao có thể vào được nhỉ…vẫn còn cách, chỉ là không biết người kia có chịu hợp tay không mà thôi

Tử Hoa gọi cho Cẩm Mộ Đào. Mấy ngày nay cậu cũng khá rảnh rổi nên nhắn tin cho y suốt. Chắc chắn y là người tốt nên không thể chê cậu phiền được, mà dù thấy phiền cũng sẽ không nói ra vì cậu là thai phụ. Tử Hoa được bước lấn tới, thi thoảng cậu sẽ bảo y mình muốn ăn bánh rồi trái cây. Mấy phút sau sẽ có người mang đến. Tử Hoa cảm thấy mình được hầu hạ giống như một vị vua.

“Tôi có thể nhờ ngài được không?”

“Dù sao tôi cũng coi cậu là em trai nên không cần gọi ngài đâu”

“Vâng…Mộ Đào”

[Độ hảo cảm của Cẩm Mộ Đào: 43]

“Vậy Tử Hoa gọi tôi có gì không?” Sao cậu cảm thấy giọng nói của y dường như trở nên ngọt ngào hơn nhỉ. Chắc là do cậu tưởng tượng thôi chứ hảo cảm mới thấp như này thì sao có thể xảy ra chuyện đó được

“Anh có thể cho tôi đi cùng đến hôn lễ của Tân Tổng được chứ” Sau một hồi im lặng thì Cẩm Mộ Đào cũng đồng ý. Tử Hoa vui vẻ cúp máy rồi ngồi ăn ngũ cốc tiếp, Tân Đồ Văn rất ghét Cẩm Mộ Đào nhưng Lạc Châu Sa lại gửi thiệp mời cho y, đây rõ ràng là cố tình. Lạc Châu Sa thật sự muốn chấm dứt với Cẩm Mộ Đào thì sẽ không làm như thế. Con người ai cũng có lòng tham cả.

Lạc Châu Sa cũng sắp cưới chồng, gia đình ấm êm y cũng không muốn làm phiền. Tình cảm không cần cũng sớm bị y vứt ra sau lưng. Giờ mỗi ngày sau khi làm việc Cẩm Mộ Đào sẽ mua đồ ăn mang đến cho cậu rồi hai người cùng trò chuyện với nhau…như một đôi tri kỉ, chỉ vậy thôi, không hơn không kém



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK