Tân Đồ Văn khó chịu ra mặt khi có sự xuất hiện của Lạc Châu Sa, nhất là khi cô ta còn đang ngồi sát cạnh cậu. Tử Hoa từ đầu đến cuối đều bỉnh thản vô cùng, cậu đâu có biết được là Tân Đồ Văn đứng ngoài và nghe toàn bộ sự việc đâu.
“Em có nấu chút đồ ăn, anh nghỉ ngơi rồi ăn chút đi”
“Cứ để đấy rồi về trông 2 đứa nhỏ đi” Lạc Châu Sa ánh mắt toàn là sự thất vọng. Cô ta biết dù có làm như nào thì Tân Đồ Văn cũng sẽ không thay đổi quyết định nên ánh mắt đặt lên vị thư ký vẫn ngây thơ “chôm” kẹo trên bàn.
Tử Hoa bị ánh mắt nhìn mà sợ hãi giật nảy mình. Cậu không dám ngẩng lên nhìn Lạc Châu Sa, cậu không muốn bị vị Tân Tổng cao cao tại thượng sa thải vì liếc mắt đưa tích với vợ hắn đâu.
[Độ hảo cảm của Tân Đồ Văn: 25]
“Thôi được rồi cứ ở đây đi tí nữa sẽ có người đưa em đến chỗ hai đứa nhỏ”
“Vâng, chồng” Không chỉ Tân Đồ Văn mà Tử Hoa cũng giật mình vì sự táo bạo của Lạc Châu Sa. Cô ta còn kiễng chân lên hôn môi với Tân Đồ Văn nữa chứ. Tử Hoa nhìn có hơi ngứa mắt.
Lạc Châu Sa ánh mắt từ đầu đến cuối vẫn không rời cậu, giác quan thứ 6 của phụ nữ đáng sợ thật đấy, dù cậu làm như nào thì cô ta vẫn nghi ngờ, vậy thì cậu muốn chọc tức Lạc Châu Sa một chút xem sao.
Lạc Châu Sa đi ra ngoài lúc nào không hay, theo cốt truyện cẩu huyết thì cô ta sẽ bị mấy ả bánh bèo trong công ty nói là được bao nuôi bla bla, mấy người tranh cãi gay gắt thì Tân Đồ Văn xuất hiện và đánh giấu chủ quyền với Lạc Châu Sa
“Tân Tổng ngài có muốn uống trà không ạ?” Cậu mang tài liệu đặt lên bàn cho hắn. Mông tròn còn cố ý cọ qua người Tân Đồ Văn. Hắn híp mắt mong chờ xem phản ứng tiếp theo của thư ký.
“Không cần, cậu xem mục 3 trong điều khoản đi, sai rồi” Tử Hoa cúi xuống hai mắt chăm chú nhìn vào tài liệu mà không hay biết Tân Đồ Văn nhân lúc đấy ngắm nhìn mông đào căng tròn qua lớp vải của quần âu phục.
[Độ hảo cảm của Tân Đồ Văn: 28]
“Tân Tổng tôi không biết ở đâu hết”
“Chỗ này…” Tử Hoa “vô ý” làm rơi tài liệu xuống đất. Cậu vội vàng cúi xuống nhặt, cùng lúc đấy Lạc Châu Sa trở về. Cô ta bước chân nặng nề di chuyển. Tân Đồ Văn theo phản xạ tự nhiên nhấn đầu cậu xuống gần bàn làm việc, hắn cũng không hiểu vì sao mình lại làm vậy.
Nếu bây giờ cậu đứng dậy thì dù giải thích như nào Lạc Châu Sa vẫn sẽ hiểu lầm, tốt nhất là cứ để như này thì hơn. Tử Hoa nảy ra suy nghĩ táo bạo muốn trêu chọc nam nhân này một chút để xem vị của alpha trội là như nào.
[Độ hảo cảm của Tân Đồ Văn: 35]
Vốn tình dục đã có chút phai nhạt bị câu nói này cọ xát lại tăng vọt lên. Tân Đồ Văn đã dùng sức lực của hai mươi mấy năm mới có thể kiềm chế nổi bản thân không đè người trước mặt ra làm.
Giờ không khí giữa hai người đều trở nên ngượng ngùng, cuối cùng vẫn là Tân Đồ Văn lên tiếng trước
“Tôi muốn cậu làm tình nhân cho tôi”
“Tân Tổng, ngài là người đã có gia đình, như vậy không nên!”
“Vậy ai vừa mới khẩu giao cho người đã có gia đình?” Tử Hoa cứng họng, hắn nói rất đúng nên cậu cãi cũng không có lại được. Cậu hối hận với hành động khi nãy của mình, biết thế cắn đứt cho rồi, tên khốn khiếp.
“Tôi không bán rẻ thân xác”
“Cậu cần gì tôi cũng sẽ đáp ứng hết miễn sao điều đấy đừng quá đáng”
“Cái gì cũng được sao? kể cả một căn biệt thự hay 1 xe ô tô”
“Không chỉ một mà còn có thể mười cái tôi cũng đáp ứng” Tử Hoa thấy tiền thì hai mắt sáng hơn đèn pha, cậu hí hửng đi kiếm giấy để in hợp đồng. Tân Đồ Văn không ngờ tới thư ký lại còn có bộ mặt này.
Tân Đồ Văn sẽ không tiếc bỏ ra bao nhiêu tiền cho cậu, mặc cho cậu đến với hắn vì tiền nhưng sẽ không bị người khác dùng tiền mua lòng trung thành mà phản bôi hắn
Tử Hoa còn chẳng thèm đọc bản hợp đồng mà đã đặt bút kí, Tân Đồ Văn vui vẻ khi mục đích đạt được, con thỏ nhỏ đã tự mình sà vào cái bẫy đầy cám dỗ, không thể nào vùng vẫy thoát ra được.
Tử Hoa cảm thấy nể phục nguyên chủ khi có thể làm thư kí đến tận mấy năm, cậu mới đi theo Tân Đồ Văn gặp khách hàng rồi đến mấy cuộc họp đã mệt muốn chết rồi. Tử Hoa mếu máo uống ngụm sữa nho rồi lại tiếng tục nghiên cứu dự án. Dự án này quan trọng với Tân Gia, nếu không lấy được mảnh đất phía Nam thì khi muốn vận chuyển sẽ phải mất số tiền lớn, thậm chí còn lớn hơn số tiền sản phẩm nữa.
Tân Đồ Văn đang họp cùng mấy cổ đông cấp cao trong phòng, cậu không được phép nghe. Ban đầu Tân Đồ Văn không nói gì nhưng mấy người kia cứ sợ cậu là gián điệp 2 mang nên bảo hắn đuổi cậu đi. Tử Hoa cũng có lòng tự trọng nên cậu tự khắc rời đi trước.
Giờ Tử Hoa đang ngồi bệt xuống đất tay cầm hộp sữa tay ôm mấy tệp tài liệu. Nay cậu nhất định phải đi spa mới được, làn da dạo này khô quá.
“Cậu là ai? Sao lại ở đây” Nam nhân lạ mặt nhìn cậu mỉm cười, bàn tay lớn chìa ra như muốn kéo cậu lên. Tử Hoa ngơ ngác nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đối diện, đẹp quá!
Danh Sách Chương: