Tử Hoa cắn mạnh vào bả vai của Lạp Vô Kỳ. Hắn ăn đau theo phản ứng buông ra. Cậu nhân cơ hội ấy kéo chăn che kín cơ thể, ánh mắt đề phòng nhìn hắn.
Cậu thật sự rất ghê tởm tên này, hắn không phải đối tượng công lược của cậu nên Tử Hoa chẳng hề để tâm đến.
Lạp Vô Kỳ nhìn cậu, ánh mắt nham hiểm mang theo ý cười. Cậu không bao giờ hiểu được tên này đang nghĩ gì nên Tử Hoa rất sợ.
“Cậu biết tôi muốn gì sẽ tìm cách có nó cho bằng được không?” Lạp Vô Kỳ đi tới ngồi xuống giường đối diện cậu. Bàn tay lần mò trong chăn sờ lấy chân cậu.
Tử Hoa tức giận muốn rụt chân lại nhưng bị hắn giữ chặt, cảm giác nhục nhã, uất hận kìm nén lâu khiến Tử Hoa giáng cho hắn cái tát. Đến khi nhận ra mình vừa phạm sai lầm thì lúc ấy đã quá muộn rồi.
Hai mắt Lạp Vô Kỳ đỏ lên, gân trên tay hiện rõ. Hắn rút thắt lưng trói tay cậu lại mặc sự phản kháng của Tử Hoa. Cậu khóc nức nở dãy dụa. Tử Hoa không muốn bản thân mình làm nhục trong chính căn nhà của mình đâu.
“Tên khốn nạn! anh chỉ có thể dùng sức mạnh uy hiếp người khác mà thôi”
“Vậy sao?” Giọng nói hắn cợt nhả, động tác của bàn tay vẫn không ngừng lại. Hai đầu v ú bị trêu đùa đến ***** ****, dư ơng vật xoa nắn qua lớp vải mỏng mà cũng cư ơng cứng.
“Cầu xin đi, lỡ đâu tí nữa tôi sẽ nhẹ nhàng thì sao”
“Tôi không hề yêu anh vậy tại sao anh phải làm như vậy”
“Cậu khác xa với người khác, có gì đó bí ẩn khiến tôi muốn chiếm làm riêng mình” Tử Hoa bị hắn giữ chặt bắt ngồi lên đùi, tư thế này thuận tiện để hắn đùa bỡn hai đầu v ú anh đào. Chẳng đợi Tử Hoa kịp nói gì, cảm giác ấm nóng bao phủ đầu v ú của cậu, Tử Hoa r ên rỉ, cả người vô lực dựa vào Lạp Vô Kỳ.
Tử Hoa như mèo nhỏ thút thít từng tiếng khiến người ta cảm thấy thương xót muốn dỗ dành.
Lạp Vô Kỳ chỉ trêu đùa đến khi cậu bắn chứ không hề vượt quá. Hắn vẫn chờ đợi Tử Hoa cầu xin mình.
“Trao thân cậu cho tôi, chẳng phải cậu là người lợi nhất còn gì?”
“Tôi không cần! Tên ch ó chết” Lạp Vô Kỳ cười khẩy. Động tác dừng lại ném cậu xuống giường. Hắn chỉnh lại quần áo. Cảm giác hắn đang rất tức giận.
“Tôi tin sẽ có ngày cậu phải quỳ xuống cầu xin tôi yêu thương cậu”
Lạp Vô Kỳ rời đi để lại Tử Hoa một mình trên giường, hai tay dù bị gỡ ra rồi nhưng không còn sức lực để có thể làm gì hết. Cậu với điện thoại, cảm giác có chuyện chẳng lành nên Tử Hoa nhắn tin dặn quản lý không kí thêm hợp đồng nào hết, bản thân mình thì khoá tài khoản lại.
Tử Hoa mệt mỏi vác thân mình vào phòng tắm gột rửa đi sự dơ bẩn khi nãy. Cậu soi gương, khi nãy khóc nên giờ mắt sưng hết cả lên rồi. Tử Hoa nghĩ gì lại chụp ảnh. Cậu chỉ chụp từ vai đến cổ mà thôi sau đó đăng lên weibo với tiêu đề “sẽ ổn thôi”.
Tử Hoa tắm rửa rồi chuẩn bị quần áo vào va li. Cậu muốn mai ra sân bay để đi đu lịch đâu đó cho khuây khoả đầu óc. Từ lúc vào thế giới này khiến cậu căng thẳng từ lần này tới lần khác.
Tử Hoa tính gọi cho Bạch Dạ Huân thì có tiếng chuông cửa. Lần này cậu rút được kinh nghiệm nhìn từ vào lỗ nhỏ trên cửa để xem là ai. Khi thấy Bạch Dạ Huân cậu mới thở phào mở cửa.
Anh hớt hải, mồ hôi nhễ nhại cả người. Bạch Dạ Huân lo lắng nhìn xung quanh thấy cậu vẫn ổn thì mới yên tâm thở hắt ra.
Nhưng cho đến khi nhìn vào khuôn mặt thấy hai mắt sưng đỏ lên thì anh nỗi lo trong lòng anh lại trỗi dậy.
“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Dạ Huân, ôm tôi đi” Tử Hoa tìm được điểm tựa, cậu trút bỏ mọi vỏ bọc mạnh mẽ mà khóc lớn lên. Bạch Dạ Huân mím môi đau lòng ôm lấy cậu vỗ về. Lo sợ Tử Hoa mỏi chân nên anh bế cậu ra ghế ngồi.
Tử Hoa vẫn ngồi khóc, Bạch Dạ Huân thì bên cạnh dỗ, tìm cách cho cậu nín.
“Tôi muốn đi đâu đó du lịch, ngày mai anh đi với tôi được không?”
“Được” Bạch Dạ Huân ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong lòng lại gợn sóng. Anh không nghĩ cậu sẽ chủ động rủ mình đi du lịch cùng. Chỉ là chuyện gì xảy ra khiến cậu khóc đến thương tâm như vậy.
Tử Hoa không muốn kể nên anh cũng không có hỏi. Cậu nũng nịu không chịu ngủ làm Bạch Dạ Huân mất công dỗ mới chịu lên giường.
Khi cậu ngủ say rồi anh mới xem tin tức trên điện thoại. Một loạt tin xấu về cậu đứng đầu hotsearch.
Nào là diễn viên mới nổi Tử Hoa ỷ có kim chủ nên bắt nạt đồng nghiệp, diễn viên tuyến 18 Mạc Tử Hoa ngủ với đạo diễn để có được vai diễn, lộ quá khứ Tử Hoa từng đánh đập bạn học, trấn lột, ăn cắp tiền hay là diễn viễn Tử Hoa đi phẫu thuật thẩm mỹ để có nhan sắc như bây giờ.
Anh cũng xem qua bức ảnh trên weibo của cậu, bình luận sạch sẽ vì cậu đã khoá tài khoản nhưng có vài người từng nhận mình là fan bây giờ lại quay ra chửi rủa.
Bạch Dạ Huân không hiểu sao lại có thể đăng nhập vào tài khoản của Tử Hoa, anh xoá toàn bộ mấy bình luận tiêu cực đi. Cũng dặn quản lý tìm cách đẩy tin xuống dưới, đừng để Tử Hoa biết.
Chẳng nói thì Bạch Dạ Huân cũng biết người làm là ai. Chắc hắn uy hiếp Tử Hoa bé nhỏ khiến cậu sợ hãi nên mới khóc như vậy. Không ngờ Lạp tổng lại là người xấu tính như thế. Người làm tổn thương Tử Hoa đều phải chết, không một ai được sống hết.
Lần trước anh đã bỏ qua rồi, lần này thì sẽ không có chuyện đấy nữa đâu.
Giải quyết xong xuôi Bạch Dạ Huân chui vào chăn ôm Tử Hoa chìm vào giấc ngủ.
Danh Sách Chương: