Editor: Silver Moon (Vân Anh)
Chú thích: Bạch si nghĩa thông thường là ngu ngốc, ngờ nghệch.
Tóm tắt truyện:
Ta vừa mới bao dưỡng một kẻ ngu ngốc.
Nguyên nhân là bởi vì mẫu thân đại nhân “giá họa”. Trình Thiên Thu không thể không nhận “cục nợ” to đùng Lục Bách Đông này được. Nhìn người trước mắt, bề ngoài là người đàn ông hai mươi lăm tuổi, nhưng hỡi ôi, nội tâm thì chỉ là đứa trẻ năm tuổi.
Vừa nghĩ tới thời gian sau này phải chiếu cố tên tiểu hài mà không tiểu chút nào này, thật tình là lửa từ hai bên lỗ tai hắn không thể không phụt ra …
“Thu Thu, ta muốn đi tiểu.”
“Thu Thu, ta thèm gà chiên.”
“Thu Thu…”
Ô a a a ——
Đau đầu, thật là đau đầu! Vì sao chỉ cần thấy cái bộ dạng cún con bị vứt bỏ cực kỳ ủy khuất của Lục Bách Đông thì bản thân lại áy náy chứ! Bao nhiêu uất nghẹn đều “ngoan ngoãn” nuốt trở xuống rồi đi thực hiện nguyện vọng của y.
Chẳng lẽ hắn cứ phải dính gắt gao một chỗ với tên ngu ngốc này hay sao?