Lâm Hử, học sinh trung học mười tám tuổi, trong khoảng thời gian siêu ngắn đã hoàn toàn thay da đổi thịt, từ một kẻ nghiện internet biến thành con ngoan trò giỏi, còn nhanh chóng trở thành một nhân vật lẫy lừng nổi tiếng khắp trường.
Nhưng bản thân cậu không hề biết những chuyện này. Trước khi xuyên không, cậu cực kỳ sợ giao tiếp, xuyên không xong lại ù ù cạc cạc vớ được danh siêu top ngầu đét thơm ngon vang dội trên cõi mạng.
Hiển nhiên, chủ cũ của thân xác này là một học sinh trung học ngây thơ, vì moi tiền nên đã đồng ý trở thành ông xã của một cậu ấm nhà giàu trên mạng, bắt đầu một mối tình ảo kỳ hạn ba tháng. Không những thế, trong mắt “đối tượng”, cậu còn là một người đàn ông trưởng thành, có giọng nói thu hút + tám múi cơ bụng + sự nghiệp thành công.
Khi đối tượng ở khách sạn năm sao bàn chuyện làm ăn, Lâm Hử một mình loanh quanh ngoài cổng trường, do dự không biết có nên mua Malatang (1) không, vì chủ quán nhiệt tình sẽ nhớ kỹ tên những học sinh thường lui tới.
(1) Malatang: Ma lạt thang là món lẩu đường phố phổ biến tại Trung Quốc có nguồn gốc từ Tứ Xuyên, điểm khác là giống với món lẩu khu vực phía Bắc Trung Quốc hơn.
Khi đối tượng lái siêu xe đi hóng gió, Lâm Hử căng mặt kéo cờ cho đại hội thể dục thể thao tổ chức ở trường.
Khi…
Khi…
Khi…
Không những thế, mỗi đêm đối tượng của cậu còn ra sức làm nũng với một học sinh trung học là cậu: “Anh à, cho xem cơ bụng được không?”
Lâm Hử chỉ đành đỏ mặt chụp hình, không dám để lọt vào khung ảnh một xíu góc áo đồng phục.
Cuối cùng kỳ hạn ba tháng cũng kết thúc, trò chơi sắm vai chấm dứt. Trước đề nghị gặp mặt ngoài đời, Lâm Hử nhẹ nhàng thở ra, yên tâm thực hiện một loạt động tác xóa – chặn – hủy tài khoản, cảm thấy rốt cuộc cũng trả hết nghiệp do chủ cũ tạo ra rồi.
Một ngày nọ, Lâm Hử miễn cưỡng tới quán bar tham dự tiệc sinh nhật của một người bạn học. Khi toàn thân cứng đơ như khúc gỗ, cậu chợt thấy một thanh niên đẹp lồng lộn đứng dưới ánh đèn mờ ở gần đó đang chăm chăm nhìn mình. Nốt ruồi ở khóe mắt đối phương cũng như lạnh đi bởi nụ cười đầy châm chọc.
Lâm Hử chậm rãi cúi đầu, hoảng hốt, cậu nhớ là hai người không ở cùng một thành phố cơ mà?
Một câu giới thiệu vắn tắt:
Hửm… Cho nên là muốn cậu phải chịu trách nhiệm sao?
Chốt hạ:
Tình cảm là phải nghiêm túc vun đắp từ hai phía