Lục Tang Bắc là một người cực kỳ tẻ nhạt.
Hắn sinh ra ở một gia đình truyền thống, từ nhỏ đã sống trong bầu không khí học thuật, tiếp thu chính là giáo dục chính thống, ngay cả sở thích sau giờ học cũng đều là chơi cờ vây, vẽ tranh, rất là vô vị. Hồi còn nhỏ liền dưỡng ra tính tình nội liễm.
Có lẽ là trời sinh tính tình đạm bạc, hắn không có kì phản nghịch, cũng không có mong muốn đồ vật gì đặc biệt, trưởng bối sắp xếp như thế nào hắn liền làm như thế đó, theo khuôn phép cũ, từ lúc đi học đến công việc, kết hôn đến sinh con.
Bất quá cũng từng xảy ra một sự cố, gần lúc hắn kết hôn nửa tháng, vị hôn thê đột nhiên hủy hôn, dù có nói thế nào đều không muốn lấy chồng, việc này tại lúc đó huyên náo hơi khó coi, bị trêu chọc nói bóng nói gió không ít. Nhưng cô gái kia vẫn kiên trì không lấy chồng, quay đầu thu thập hành lý rời khỏi nhà, ngay sau đó mẹ lại làm chủ, cho hắn cưới một cô gái khác tâm duyệt hắn đã lâu.
Lục Tang Bắc bình thản tiếp nhận quyết định này, đối với hắn mà nói, lấy ai cũng không có gì khác nhau, hắn đối với nửa kia thái độ chính là có cũng được mà không có cũng được.
Cho nên hắn và Trình Mẫn Tư tình cảm cũng không thân thiết, thay vì gọi là vợ chồng, không bằng nói là bạn cùng phòng, càng khỏi nói sau khi hắn kết hôn lập tức bị cấp trên điều động công tác ngay lập tức, quanh năm trằn trọc bị chuyển đi các tỉnh khác, xa vợ con, mãi đến tận mấy năm nay mới được chuyển trở về.
Nhiều năm nay vẫn như vậy, sinh hoạt của hắn nhạt nhẽo như chén nước sôi, sạch sẽ trong suốt, vô sắc vô vị.
Tuy nhiên, những điều này đều là trước khi gặp Lâm Tăng Nguyệt.
Ngày đó là ngày sinh nhật con gái Lục Văn của hắn, hắn nhờ người mua quà sinh nhật, sau khi tan làm hắn lái xe tới ngôi nhà gần trường đại học của Lục Văn.
Chỗ bất động sản đó là của hồi môn trong tương lai của hắn dành cho con gái, Lục Văn lúc đó rất vui vẻ, tự mình tìm đội ngũ trang trí, vào lúc trước khi vào đại học liền dọn nhà xong xuôi, không hề ở trong kí túc xá một ngày nào.
Khi hắn đến đó nhìn, mới biết là tại sao.
Lục Văn nuôi không ít loài bò sát trong nhà, nào là nhện, bò cạp, còn có rắn.
Chẳng trách không ở ký túc xá, lại không nói điều kiện không cho phép, loại sủng vật này không giống chó mèo, đại đa số người không sợ là tốt lắm rồi, yêu thích lại chẳng phải nói.
Tuy nhiên hắn cũng không phản đối sở thích riêng của con gái, hắn mặc dù không dành nhiều ấm áp cho Lục Văn trong thời kì trưởng thành, nhưng mà bất luận là kinh tế hay là sinh hoạt, đều cho cô bé đầy đủ sự ủng hộ và tự do.--------Lục Văn đang nghịch điện thoại di động, nhìn thấy hắn liền hơi kinh ngạc, chào đón hỏi: "
Ba! Ba tới rồi?""
Sinh nhật vui vẻ, Văn Văn" Người đàn ông móc túi lấy ra lễ vật, đưa cho cô.
Lục Văn mở hộp ra, phát hiện chính là chiếc vòng tay mà cô luôn ao ước, cô cao hứng đeo vào cổ tay, giơ lên trước mặt hắn, làm nũng nói: "
Ba, đẹp mắt không?"
Hắn gật gật đầu: "
Rất đẹp."
Lục Văn càng nhìn càng vui, nghiêm túc cùng ba ba nói cảm ơn, nói xong liền mời hắn ở lại ăn bánh ngọt, giới thiệu hắn cho bạn học của chính mình làm quen.
Cởi áo khoác ra, Lục Tang Bắc bên trong mặc một cái áo sơ mi tơ lụa màu xanh nhạt, trên tay đeo vòng tay được làm bằng đàn hương, với khí thế ôn hòa nhã nhặn, hơn nữa còn có một thân khí chất lãnh đạo trời phú, một đám thanh niên đối mặt hắn có chút câu nệ, lễ phép chào hỏi xong, bầu không khí liền rơi vào im lặng.
Có người nhỏ giọng hỏi Lục Văn: "
Lâm Tăng Nguyệt chưa đến sao?"
Lục Văn đột nhiên nhớ tới cái gì đó, vỗ ót một cái, nhìn xung quanh một cái, rồi cầm điện thoại lên gọi, hướng hắn nói: "
Ba, ba trước tiên chờ con một chút, con đi gọi điện thoại."
Lục Tang Bắc ung dung thong thả gật gật đầu: "
Con gọi đi, ba đi hút điếu thuốc."
Sau khi hắn đi xuống lầu, đám nam sinh nữ sinh mới thở phào nhẹ nhõm, có nữ sinh điên cuồng lay động Lục Văn: "
Văn Văn ba cậu cũng quá đẹp trai đi? Nhìn thật là trẻ nha."
Lục Văn không để ý tới những lời này, vội vội vàng vàng nói: "
Mình thiếu chút nữa đã quên rồi, một hồi Tăng Nguyệt đến thì làm sao bây giờ, ba mình còn không biết mình đang yêu đương đâu!"
Có nam sinh nói tiếp: "Ôi chao? Tăng Nguyệt đã tới nha, mới vừa lúc nãy mình còn nhìn thấy cậu ấy lấy thức ăn xuống dưới lầu cho rắn ăn."
Lục Văn rút điện thoại ra, phát hiện điện thoại di động ở trong khe hở trên ghế sô pha sau lưng mình.
Mấy người hai mặt nhìn nhau: "
Cha vợ đột nhiên tập kích, Tăng Nguyệt lần này thảm..."-------------Lục Tang Bắc nghiện thuốc lá, hắn đi xuống cầu thang mới vừa rút điếu thuốc ra, bỗng nhiên nghe thấy âm thanh trong trẻo của thiếu niên chậm rãi nói: "
Vị tiên sinh này, không nên ở chỗ này hút thuốc nha, động vật nhỏ rất sợ khói đấy."
Dưới ánh đèn lờ mờ, một người thiếu niên từ trong phòng đi ra, cậu ấy tựa hồ mới vừa tắm xong, trần trụi nửa người trên. Lục Tang Bắc chú ý tới bên dưới xương sườn, xăm lên một đám hoa mân côi (hoa hồng)xinh đẹp.Đám hoa mân côi đỏ nở rộ trên làn da trắng sáng, cứ như một bức tranh sơn dầu tao nhã với tông màu Morandi.
Mãi đến khi thiếu niên đến gần, hắn mới nhìn rõ cái gọi là động vật nhỏ là cái gì.
____________________________________________________________________khi nào có tg mình sẽ beta lại nhaNếu có lỗi gì khuyến khích comment để mình sửa lỗi ạ
Danh Sách Chương: