Lục Tang Bắc tự nhiên là không tin lời này, Lâm Tăng Nguyệt có lý do gì phá hoại bọn họ hôn nhân? Nếu như cậu hi vọng chính mình ly hôn, tội gì như thế mất công tốn sức, chỉ cần nói thẳng là được rồi. Huống hồ, cái xưng hô sỉ nhục kia làm hắn thập phần không khoái, mím chặc môi, nam nhân chỉ bỏ xuống câu nói tiếp theo: "
Lần sau gọi luật sư nói đi."
Hắn phiền muộn mà ra cửa, mỗi một lần cùng nữ nhân tranh cãi ầm ĩ đều thập phần tiêu hao tinh lực của hắn, cãi đi cãi lại căn bản vấn đề cũng không có được giải quyết, quả thực thân tâm đều mệt mỏi.
Hắn nhấc theo hành lý của mình, không thể chờ đợi được nữa đi gặp Lâm Tăng Nguyệt. Càng là thời điểm uể oải bất kham, hắn càng muốn càng muốn ngửi thấy mùi thơm mát lành của cơ thể cậu, trong lồng ngực cảm giác ôm một cái thân thể dẻo dai, đặc biệt làm cho hắn an tâm.
Nhưng hắn vạn vạn không nghĩ tới, lại thấy cảnh này.
Trong khuôn viên trường vào buổi tối, một đám người trẻ tuổi chen chúc làm thành một vòng , ở giữa đứng hai người làm chính, một người là con gái của hắn, một người là chàng trai của hắn.
Chàng trai ôm một bó mân côi lớn, mặt mỉm cười, đôi môi khép mở mấy lần, nói chút gì, cách quá xa hắn nghe không rõ, lại thấy được trên mặt con gái e lệ nụ cười hân hoan, bầu không khí ngượng ngùng nhưng ẩn ý, trong không khí truyền lại tràn ngập ngọt ngào, xung quanh không ngừng có người lấy điện thoại di động chụp ảnh, còn có người ồn ào, "
Hôn đi! Hôn đi!"
Lâm Tăng Nguyệt hơi cúi đầu, hôn vào trên trán Lục Văn.
Ngay lập tức xung quanh vang lên một tràng pháo tay cùng vui vẻ vui cười.
Hắn ngẩng đầu nhìn mặt trăng, một trái tim, mơ màng mà chìm vào đáy biển.
Một vài cô gái cầm sách đi ngang qua hắn, hưng phấn cùng đồng bạn tán gẫu: "
Không phải tỏ tình! Là cầu hôn nha!""
Làm sao để biết là thật hay giả! Cầu hôn? !""
Thật sự! Hai người bọn họ vốn là một đôi ! Nghe đâu nam sinh kia chuẩn bị kỹ càng lâu cho bạn gái cậu ấy ngạc nhiên!""
Trời ạ quá hạnh phúc đi!"
Các nàng hâm mộ trò chuyện bát quái, chạy đi xem trò vui, không cẩn thận đụng vào người Lục Tang Bắc, cô bé nhặt lên sách vở rơi xuống, vội vã xin lỗi: "
Thật xin lỗi chú!"
Nam nhân thân hình cao lớn có chút lay động, tại bóng cây lắc lư bên trong hiện ra đặc biệt cô độc.
Hắn run lập cập móc ra một điếu thuốc, lại không ngậm, rơi trên mặt đất, nam nhân xoay người lại nhặt, cũng quên mất đầu lọc bị dính bụi bẩn, cứ như vậy ngậm lấy rồi lấy ra bật lửa, "
Bốp" một tiếng, ngọn lửa liền không cẩn thận cháy đến tay, tốn nhiều công sức, mới đốt được điếu thuốc này một cách khó khăn.
Hắn hút một hơi thật mạnh, không biết là do khói hay bụi, nồng sặc người, từ cuống họng một đường đau tiến vào bên trong phổi, hắn che miệng, nặng nề ho khan hai tiếng.
Nguyên lai tâm ý bị giày xéo, là cảm giác như vậy.
Lần thứ hai đi đến trường này, là bởi vì có công chuyện.
Lục Tang Bắc mang theo một nhóm giám đốc và phó điều tra viên của khu phát triển đến cuộc họp chủ yếu về việc thúc đẩy sự phát triển của khu phát triển và cải thiện môi trường xung quanh của trường đại học.
Nam nhân ở trong công tác từ trước đến giờ trầm ổn cẩn thận, nhìn xa hiểu rộng khiến người khác phải nhìn theo, đối nhân xử thế đều có quy tắc riêng, danh hiệu "
Người đứng đầu" rất chuẩn xác .
Hắn làm việc tại chỗ, hối thúc phụ trách hướng dẫn tiến hành lắp ráp chuyên sâu, nghiên cứu tại chỗ, phong cách làm việc của hắn khiến người khác có chút không theo kịp. Cho đến lúc người kiểm tra khuôn viên trường đến. sau cuộc họp, mọi người đều được hít thở bầu không khí trong lành.
Nhưng mà cơn giận này vẫn là đề tại cuống họng, Lục Tang Bắc thỉnh thoảng sẽ đặt câu hỏi về các quy định kiểm soát xây dựng trường và giao lưu nước ngoài, điều này khiến nhà trường bối rối, vì sợ câu trả lời không thỏa đáng, sẽ ảnh hưởng đến chính sách hỗ trợ kinh phí trong tương lai.Đoàn người đi trên con đường nhỏ ở ngọn núi phía sau của khuôn viên trường, từng chút một, họ tiến đến phong cảnh đẹp nhất của trường học --------Hồ Tịnh Tâm..
Lục Tang Bắc nhìn nhìn hồ, đi hội thần.
Hồ ở vườn trường từ trước đến giờ là nơi để nói chuyện yêu đương tốt nhất , sóng nước lấp loáng, gió lướt nhẹ qua mặt, thoải mái vừa thích ý, lần trước hắn tới thời điểm là vào ban đêm có chút mát mẻ, hắn hoàn ngồi một hồi ở trên ghế tựa dài, Lâm Tăng Nguyệt ngồi trên đùi hắn còn cố ý dùng mông xoa nắn bộ phận sinh dục của hắn, chờ hắn cứng rồi thiếu niên vừa cười chạy đi, để lại một lão nam nhân một mình lúng túng.
Hắn vừa bực mình vừa buồn cười, đem người nắm bắt trở về đẩy ngã tại trên bãi cỏ, cố ý cách quần đỉnh lộng cậu, lại đưa tay đi chọc nách của cậu, không cẩn thận đụng tới chút gì đo phồng lên sau lưng thiếu niên, Lục Tang Bắc xốc áo cậu lên, thấy được một cái nho nhỏ, áo ngực con gái màu hồng nhạt.
Màu phấn hoa mơ, có viền ren rỗng, điểm xuyết một viên ngọc trai nhỏ giữa hai bên áo vú thật tinh xảo và tinh tế, vừa tinh xảo vừa thanh tú.
Danh Sách Chương: