Sáng sớm hôm sau, Lâm Tăng Nguyệt vẫn còn buồn ngủ mà từ trên giường ngồi dậy, phát hiện gian phòng chỉ có một mình cậu, hơn nữa hai bên đùi trong đều đau nhức khó chịu, thật giống như một đêm quan hệ vậy, cậu từ phòng vệ sinh đi ra, nhìn thấy trong phòng bếp chính có bóng lưng của người đàn ông đang bận bịu lo bữa sáng, cậu một bên ngáp một bên hỏi: "
Tiểu Đà ăn chưa?"
Hắn không quay đầu lại: "Đang ăn ."
Con rắn vua đen đang ở trong hộp ăn trứng chim cút, căn bản không rảnh xem chủ nhân của nó mà liếc mắt một cái, người đàn ông bưng tới một đĩa ravioli*: "Ăn sáng đi."(*) Ravioli: là một loại mì ống có nhân được bao bọc trong bột mì ống mỏng. Thường ăn kèm trong nước dùng hoặc với nước sốt, chúng có nguồn gốc là món ăn truyền thống trong ẩm thực Ý. Ravioli thường có hình vuông, mặc dù cũng có các dạng khác, như hình tròn và hình bán nguyệt.
Lâm Tăng Nguyệt ăn cực nhanh, hôm nay mặc dù là cuối tuần, thế nhưng cậu và bạn bè hẹ cùng nhau ra ngoài, cậu giống như lơ đãng nói: "
Tí nữa con muốn đi ra ngoài, buổi tối không trở về."
Lục Tang Bắc không hỏi cậu đi đâu, cũng không có hỏi cậu đi cùng ai, mà là hỏi cậu: "
Tiền đủ không?"
Thiếu niên động tác ăn cơm dừng lại một chút, tức giận nói: "Đủ!"
Nhìn con trai bộ dáng kia, hắn cười nhạt, bạn bè, đồng nghiệp xung quanh hắn hầu hết đều là những người trung tuổi đã lên chức bố mẹ, họ thường tán gẫu trong văn phòng và nói rằng con cái họ quanh năm luôn đòi tiền, quan tâm nhiều hơn một câu con cái đều không vui, Lục Tang Bắc nghĩ thầm, con mình cùng người khác chính tương phản đấy, làm bộ không quan tâm cậu, cậu lại như cái bánh bao tức giận phông má lên.
Bất quá hắn đã biết Lâm Tăng Nguyệt tham gia chính là buổi tụ tập câu lạc bộ, cũng không phải cả đêm không về, chỉ là tiến hành tương đối trễ, địa điểm cũng là ở gần trường, chỉ cần có thể bảo đảm an toàn, hắn sẽ không hạn chế hoạt động xã giao bình thường của cậu.
Người đàn ông rót cho cậu một cốc sữa bò: "
Nhanh ăn đi, một tí nữa ba cũng ra ngoài, buổi tối cũng không trở lại."
Lâm Tăng Nguyệt nghe vậy, kinh ngạc nhìn hắn, hiển nhiên là không nghĩ tới lại bị thông báo ngược lại, hỏi: "
Ba muốn đi đâu?""Đi thành phố lân cận để học tập.""
Ngày mai trở về?"
Hắn mơ hồ nói: "
Không, không sai biệt lắm đến hai ba ngày đi."
Lâm Tăng Nguyệt cau mày: "
Hai ngày hay là ba ngày?""
Không nhất định, cũng có thể là bốn, năm ngày, xem bên kia an bài." Hắn sờ sờ đầu cậu, "Ở nhà một mình sợ sao?"
Lâm Tăng Nguyệt lấy tay hắn ra khỏi đầu: "
Sợ cái gì? Con bao nhiêu tuổi rồi chứ?"
Lục Tang Bắc không lên tiếng, cơm nước xong cầm chén đũa bỏ vào máy rửa bát, bắt đầu chỉnh lý đi công tác hành lý, hắn đem quần áo đầy đủ bỏ vào túi, lại giả bộ một chút, động tác rất chậm, nhưng lại đều đâu vào đấy, Lâm Tăng Nguyệt liền ở bên cạnh ôm cánh tay nhìn, như xem cuộc vui, mặt ngoài dường như là không để ý, mơ hồ đối với vở kịch của mình có chút bất mãn.
Mãi đến tận hắn khép lại va li, người đàn ông đứng ở cửa, ánh mắt nhìn chung quanh trong nhà một vòng, cũng không lập tức lên đường, hắn đang chờ một câu chào tạm biệt.
Khi số giây trong đầu hắn đếm ngược đạt đến con số một, hắn đè xuống chốt cửa, quả nhiên, có người ngồi không yên.
Lâm Tăng Nguyệt đế giày cọ xát với sàn nhà, đột nhiên đi tới, cười, hai con mắt rủ xuống rồi lại giương lên, trong đó giống như đang chứa nước, lại nhẫn nại, đụng đến đầu quả tim người khác, cậu ân cần đề nghị: "
Con cảm thấy được ba vẫn là về sớm một chút đi."
Hắn dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn cậu, Lâm Tăng Nguyệt liền bổ sung: "
Hiện giờ Tiểu Đà rất yêu thích ba, nó đã không thể rời bỏ ba được, mỗi ngày đều chờ ba đút chuột nhỏ cho nó."
Hắn không tiếp lời, cố ý vươn tay trái ra nhìn đồng hồ đeo tay một cái, "
Thời gian không sai biệt lắm, ba phải đi đây.""
Ai, ba đứng lại!" Lâm Tăng Nguyệt vội vàng gọi lại hắn, ngăn ở trước người hắn, giơ tay giúp nam người đàn ông sửa lại một chút ca-ra-vat, ôn thanh lời nói nhỏ nhẹ : "
Này ca-ra-vat của ba bị lệch rồi kìa... Thắt như thế nào... Ở trong gương không nhìn thấy sao? Con giúp ba thắt lại... nếu không đi ra ngoài ba đều ảnh hưởng bộ mặt thành phố..."
Cậu đem ca-ra-vat người đàn ông kéo ở lòng bàn tay, quấn quấn mấy vòng ở trên bàn tay, ca-ra-vat màu xanh đậm tràn đấy khí tức cấm dục này bị cậu lôi kéo giống như dắt dây thừng, đem Lục Tang Bắc từ cửa dắt đến phòng ngủ, quăng ở trên giường.
Lâm Tăng Nguyệt trên mặt mang theo ý cười, khẽ hất đuôi lông mày, nói ra câu có thể nói là đại nghịch bất đạo, cậu duỗi ra một ngón tay chọc chọc cằm người đàn ông: "
Ba xem ba nha, ca-ra-vat này làm sao bị ba thắt như dây dắt chó vậy? Chó ngoan, ba là con chó ngoan sao? Nào, 'gâu' một tiếng nghe chút."
Thiếu niên ranh mãnh cười, trên mặt viết rõ hai chữ 'thiếu thao'.
Hầu kết người đàn ông bị cậu đùa, tầng tầng nuốt nước miếng một cái, trong cơ thể hắn có cái gì tại ong ong lên, chấn động đến mức hai chân hắn ngứa ngáy, bụng dưới nóng lên, chỉ còn vài phút trước khi khởi hành, tài xế đang ở ngoài cửa chờ, quần tây của hắn bị đẩy phồng lên như một căn lều nhỏ, và bức tường luân lý đạo đức giữa hai người đã bị Lâm Tăng Nguyệt phá hoại chỉ còn dư lại một chút.
Danh Sách Chương: