Mục lục
Bảo Bảo, yêu anh chưa?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện được đăng tại Vietwriter.com


Bảo Bảo, yêu anh chưa? - Thật trẻ con quá đi




Trời cũng đã xẩm tối rồi, hiện tại hai người đã về nhà an toàn. Minh Hào đang chú tâm làm thức ăn trong bếp, còn Khánh Tường thì ngồi trên chiếc bàn ăn thưởng thức bim bim và ngắm nhìn Minh Hào.





Ôi cô thích nhất là nhìn Minh Hào nấu ăn, cái góc nghiêng này thiệt là thần thánh quá đi!





- Mặt anh dính gì hả?





Minh Hào khó hiểu nhìn Khánh Tường, bà xã đã nhìn anh một hồi lâu rồi đấy.





- Minh Hào! Anh có biết rằng khi nấu ăn nhìn anh đẹp trai lắm không?





Bạn nhỏ háo sắc nào đó không ngần ngại buông lời khen ngợi đâu, hai mắt còn chớp chớp sáng như sao kia kìa.





Minh Hào khẽ cười, cô nhóc này hôm nay cũng biết nói lời mật ngọt nữa cơ à? Thật khiến cho anh muốn trêu chọc cô thêm một chút





- Vậy là bình thường anh xấu lắm sao?





Khánh Tường suy nghĩ một hồi, còn đưa tay chống cằm như đang suy nghĩ về tương lai của thế giới nữa cơ. Minh Hào lắc đầu rồi quay lại tiếp tục công việc nấu nướng của mình.





- Cũng có thể cho là vậy.





Xoảng!





Một thanh niên vừa bị loại khỏi danh sách những dụng cụ nhà bếp của Khánh Tường, dưới sàn đã vương vãi vài mảnh vỡ của chiếc chén thủy tinh. Rõ ràng đây là cái thứ mà Minh Hào đang dùng để nêm nếm thức ăn, tại sao lại nằm dưới sàn?





Vì bạn nhỏ kia vừa phát ngôn gây sốc chứ sao.





- Ui da!





Minh Hào nhăn nhó vì bị mảnh vỡ đâm khi đang cố gắng dọn dẹp căn bếp, hiện tại trong đầu anh chỉ vương vấn câu nói của Khánh Tường mà thôi, thật không thể ngờ được mà.





- Anh có sao không?





Khánh Tường giật mình trước khung cảnh hỗn độn ấy, nhanh chân chạy lại xem Minh Hào có bị gì không.





Ấy nhưng chưa kịp đụng vào tay Minh Hào thì bạn nhỏ đó đã xoay người qua một bên, không hề có ý định cho Khánh Tường xem vết thương.





- Để em xem vết thương.





Khánh Tường nôn nóng muốn xem vết thương ở tay Minh Hào, nhưng đáng tiếc bạn nhỏ kia lại không chịu hợp tác.





- Anh làm sao vậy?





Minh Hào nhìn khuôn mặt có một chút giận dữ của Khánh Tường rồi thở dài





- Haizzz đúng là hết yêu rồi nên nhìn đâu cũng thấy đối phương xấu xí.





Ủa đệch? Anh ấy đang nói gì vậy? Ai hết yêu? Ai xấu xí? Đây là đang ám chỉ cô sao?





Nhìn bản mặt ngơ ngác của Khánh Tường, Minh Hào lại càng chắc chắn điều mình nói là đúng.





- Anh bị ngu à? Ngồi im để em xem, còn nhúc nhích là ăn đòn





Khánh Tường đen mặt nhìn Minh Hào, sau đó kéo bàn tay đang bị thương ra để băng bó.





Anh yêu của cô đôi khi lại trẻ con? Nhìn bề ngoài là một người lạnh lùng ít nói, cao cao tại thượng mà tâm hồn lại mong manh yếu đuối như thế này cơ à? Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong được.





- Anh! Chuyện hồi sáng có phải là anh cố tình hay không?





Khánh Tường vừa ăn vừa trò chuyện với Minh Hào, đến bây giờ cô vẫn chưa xác định được anh có cố ý hay không?





- Ừ! Anh cố tình không làm đồ ăn sáng cho em, vì nghe nói quán súp mới mở khá ngon nên muốn mua cho em.





Minh Hào thoải mái vừa ăn vừa trả lời những câu hỏi của Khánh Tường





- Em không nói tới đồ ăn, em nói về ly nước cơ.





Minh Hào cũng không ngần ngại trả lời Khánh Tường ngay lập tức





- Sáng sớm không nên dùng trà sữa thay cho bữa sáng, nước cam lại càng không.





- Minh Hào! Anh đang giỡn mặt với em à?





Khánh Tường nổi giận đùng đùng nhìn con người đang thản nhiên ăn uống trước mặt. Hỏi một câu thì lại trả lời một nẻo, vậy cuối cùng anh có nói không hả?





- Không hề.





- Em muốn hỏi về ly nước mà Minh Anh uống phải, anh có gì để nói không?





Nghe Khánh Tường đề cập tới vấn đề này, Minh Hào bỏ chén cơm xuống bàn, chăm chú nhìn về phía Khánh Tường.





- Nếu anh nói là sơ ý thì em có tin không? Lúc đó anh bị chóng mặt nên mới pha một ly nước đường để uống, ai ngờ lại nhầm sang hũ muối. Đúng lúc chuẩn bị đổ đi thì Minh Anh một mực đòi uống. Anh không ngăn cản cậu ta được.





- Anh tưởng em là con ngốc chắc? Với kinh nghiệm của một người nấu ăn giỏi như anh mà lại nhầm lẫn đường với muối hay sao?





Minh Hào:" ..." Chết rồi, sao hôm nay bà xã thông minh đột xuất vậy nhỉ?





- Chả lẽ, anh ghen?





Khánh Tường nhìn Minh Hào bằng ánh mắt thích thú pha chút tinh nghịch của một cô gái nghịch ngợm.





- Vớ vẩn! Ai thèm ghen.





Nói rồi Minh Hào đứng bật dậy đi ra ngoài, bỏ dở bữa cơm đang ăn cùng với Khánh Tường. Tuy ngoài miệng anh không thèm ghen nhưng trước khi ra ngoài Khánh Tường có để ý thấy vành tai của Minh Hào hơi đỏ. Chứng tỏ rằng anh bị cô lật tẩy nên có hơi ái ngại đây mà.





Haizzzz Anh yêu thật là trẻ con quá đi.





--------------





Nhớ like + bỏ phiếu cho Minh nhé <3 Chúc mọi người ngủ ngon.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK