Mục lục
Cuồng Huyết Thiên Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Phong mang theo Triệu Yển Nhạn và Triệu Thanh Thanh rời khỏi nơi này, đám hộ vệ sau khi được chữa trị xong thì về cơ bản đã hoàn hảo vô khuyết, chỉ là tạm thời vẫn hôn mê chưa tỉnh lại được, hắn cũng không có ý định giúp đỡ thêm nữa, dù sao thì bét nhất cũng là cường giả cấp Thánh Hoàng, có nằm lăn ra giữa rừng cũng chẳng dễ dàng gặp nguy hiểm được, xung quanh cũng không có khí tức của yêu thú cao giai, phải nói rằng Triệu Yển Nhạn vạch ra lộ tuyến di chuyển này cực kỳ hoàn hảo, vừa tránh được tai mắt người khác mà lại còn ít gặp phải nguy hiểm.

Chỉ là hiện tại Tử Phong đang cực kỳ phiền não, muốn trở về hoàng cung sớm thì buộc hắn phải biến thành siêu phi cơ bay lượn trên bầu trời một lần nữa, lưng cõng Triệu Thanh Thanh, còn trong ngực thì ôm lấy Triệu Yển Nhạn. Ngoại trừ việc đụng chạm cơ thể với hai nữ nhân ra thì chuyện này cũng không có gì là vấn đề lắm, nhưng khiến Tử Phong đau đầu đó là Triệu Yển Nhạn.

Nha đầu này tu vi chỉ vỏn vẹn Tướng cấp nhị phẩm, không thể tự thân phi hành, hơn nữa tu vi để đấy cũng chỉ cho đẹp, chứ bình thường nàng chẳng bao giờ phải trải qua cảm giác chiến đấu, lúc này được Tử Phong ôm lấy rồi bay với vận tốc khủng khiếp ở trên bầu trời, nàng vô cùng hưng phấn mà hò hét loạn cả lên, tay chân quơ qua lại lung tung, mấy lần đập cả vào mặt hắn, không khiến Tử Phong cảm thấy khó chịu mới là lạ.

Trong khi đó thì Triệu Thanh Thanh lại không để ý nhiều như thế, nàng lúc này đang trầm tư suy nghĩ. Vừa rồi khi vừa mới khởi hành, ở trên cao mới có cơ hội nhìn rõ hơn, nàng rõ ràng trông thấy cái vực thẳm bị chém ra bởi một kiếm kia nó khủng bố đến mức độ nào. Đường bay trở về hoàng cung vừa vặn song song với cái khe vực vừa được chém ra kia, Triệu Thanh Thanh tốt xấu gì cũng là một võ giả Tôn cấp đỉnh phong, cảm nhận về không gian và thời gian cực kỳ linh mẫn.

Một vạn sáu ngàn dặm, đó là chiều dài của cái vực thẳm không đáy kia! Khi vừa mới tính toán ra được con số đó, Triệu Thanh Thanh không khỏi rùng mình, trong lòng cuồn cuộn dậy sóng, không phải mười sáu dặm, cũng không phải một ngàn sáu trăm dặm, mà là trọn vẹn một vạn sáu ngàn dặm! Chỉ một đường kiếm quang mà có thể chém ra một cái vực sâu không thấy đáy dài đến một vạn sáu ngàn dặm, đây rốt cuộc là cái thực lực kinh thế hãi tục nào vậy.

Triệu Thanh Thanh biết rằng sự mạnh mẽ của cường giả cao tầng không nằm ở việc chiêu thức có sức phá hoại ra sao, mà nằm ở chỗ có thể trảm sát được địch nhân của mình, nhưng cái sức công phá này cũng vượt quá mức tưởng tượng của nàng. Thánh Giai một chưởng có thể vỗ bẹp một quả núi, Thiên Tôn đại lão dùng một ngón tay cũng có thể nghiền nát cả cái kinh thành, Linh Đế cường giả thì lại càng không cần phải bàn, nhưng một đường kiếm quang dài đến một vạn sáu ngàn dặm, đây không phải là chuyện mà con người có thể làm ra.

Nghĩ đến đây, Triệu Thanh Thanh không tự chủ được mà hít sâu một ngụm lương khí, lão tổ tông Long Trường Sinh đã nói rằng ở trong cảnh giới Thiên Tôn số người có thể chính diện giao thủ với Nguyệt tiền bối chỉ đếm trên đầu ngón tay xác thực không có chút gì phóng đại, Nguyệt tiền bối có thể chém ra một kiếm này mà vẫn khí định thần nhàn, không hề có vẻ gì như là bị mất sức, đồng nghĩa với việc ngài ấy có thể tung ra kiếm thứ hai, thứ ba thậm chí nhiều hơn nữa cũng không biết chừng, uy lực kinh khủng như thế này ai mà đỡ được, có lẽ chỉ có siêu cấp cường giả Linh Đế mới đủ phân lượng a.

Hơn nữa Triệu Thanh Thanh cũng không hoàn toàn nắm rõ thực lực chân chính của Nguyệt tiền bối, nàng thật sự không thể biết được liệu chiêu thức hủy thiên diệt địa đó có là cực hạn của ngài ấy hay không, nếu Nguyệt tiền bối còn chiêu thức nào khác lợi hại hơn thì sao?

Suy nghĩ đến đây, Triệu Thanh Thanh chợt cười khổ, thà rằng mọi thứ cứ rõ ràng như là lão tổ tông Long Trường Sinh thì còn đỡ, nàng đại khái có thể biết được lão tổ tông đó có giới hạn năng lực ra sao, nhưng vị tiền bối này thì dường như là một cái thâm uyên vô cùng vô tận, khi ngươi tưởng rằng đó đã là cực hạn thì hắn lại tiếp tục đi xa hơn nữa.

Còn một điều khiến Triệu Thanh Thanh phải suy nghĩ nữa, đó là vừa rồi khi Nguyệt tiền bối nói rằng đã chữa thương cho đám hộ vệ Triệu gia kia xong, đối với chuyện này thì nàng tuy hơi ngạc nhiên nhưng cũng không để tâm lắm, bí thuật trong thiên hạ nhiều vô số kể, tuy rằng loại bí thuật có thể trực tiếp khôi phục thương thế cho cả Thánh Quân cường giả thì nàng chưa từng nghe qua, nhưng chưa chắc đã không có.

Điểm khiến nàng phải chú ý đó là quang cảnh xung quanh sau khi Nguyệt tiền bối chữa thương, vốn không gian trong bán kính mấy trăm mét đã bị khí kình quét qua sạch trơn đến cả một mảnh đá vụn cũng không còn chứ đừng nói đến là cây cối hoa cỏ, thế nhưng mà chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi có vài giây kể từ lúc nàng nhắm mắt lại theo lệnh của Nguyệt tiền bối, đến khi mở mắt ra thì đã thấy khắp nơi cây cối xanh tươi um tùm, thảm cỏ bên dưới mọc cao quá đầu gối, xem ra còn xanh tốt hơn cả lúc ban đầu.

Khung cảnh đó không hề có chút nào kỳ lạ, thậm chí nó còn tự nhiên tới mức trong một thoáng khiến nàng quên mất ở đây vốn từ đầu không hề có một nhánh cây ngọn cỏ nào nguyên vẹn cả, nhưng tất cả mọi thứ thay đổi chỉ trong vòng có vài giây ngắn ngủi, dù có nhổ cây ở chỗ khác đem đến đây cắm xuống cũng không thể nào làm được như thế.

Thần tích như vậy khiến Triệu Thanh Thanh vốn đã đánh giá Tử Phong cao ngất ngưởng thì nay lại càng đưa hắn lên cao hơn nữa, là cái loại bí thuật nào không những có thể chữa thương cho võ giả cao giai, mầ còn trong tích tắc biến một bãi đất trống thành cả một cánh rừng tươi tốt trong nháy mắt như thế. Phải biết rằng kể cả Mộc thuộc tính Lĩnh Vực cũng không làm được như vậy, tuy một số Mộc chi Lĩnh Vực có thể khiến cây cối nở rộ, nhưng khi thu hồi Lĩnh Vực thì những cây cối đó sẽ tiêu biến theo, chứ không thực sự tồn tại như thế này.

------------------------------

Cũng như lúc rời đi, khi Tử Phong mang theo hai nữ nhân một lớn một nhỏ quay trở về hoàng cung thì không một ai phát hiện ra, Triệu Yển Nhạn còn ngạc nhiên một trận, tự hỏi tại sao ba người từ trên trời hạ xuống giữa hoàng cung như chốn không người mà lại không có ai phát hiện ra, tỷ tỷ Triệu Thanh Thanh của nàng thì lúc này đã chính thức chết lặng, ngày hôm nay đối với nàng đã đủ sốc rồi, giờ trước mặt nàng có xuất hiện một con lợn biết bay thì nàng cũng không nhíu mày đến nửa phần.

Tử Phong lúc này cũng có chút mệt mỏi, lấy thực lực hiện tại của hắn chém ra một kiếm kia cũng có cảm giác ăn không tiêu, dù không đến mức kiệt sức nằm một chỗ như cái xác chết nhưng cảm giác đuối sức thì vẫn có, vừa về đến nơi liền ngay lập tức hạ lệnh trục khách, đá luôn hai tỷ muội kia ra ngoài, nghiễm nhiên coi nơi này giống như hậu hoa viên nhà mình.

Triệu Yển Nhạn và Triệu Thanh Thanh cũng không muốn ở lại đây lâu, mặc dù có rất nhiều điều muốn nói với Tử Phong nhưng hiện tại không phải là lúc, cả hai liền thuận thế rời khỏi chỗ ở của hắn sau đó cùng nhau đến một nơi. Sự tồn tại của Triệu Yển Nhạn với tư cách là một quân sư cho Triệu Thanh Thanh không có mấy người biết đến, nhưng vẫn có một nhân vật quan trọng nắm rõ bí mật này trong tay, đó là Long Trường Sinh.

Nếu suy nghĩ lại thì cũng hợp lí, Long Trường Sinh chính là đại thụ chống lưng cho Triệu Thanh Thanh, lẽ dĩ nhiên hắn phải biết đến năng lực của Triệu Yển Nhạn. Sự việc diễn ra ngày hôm nay nói lớn thì lớn mà nói nhỏ thì nhỏ, nhưng gì thì gì vẫn phải báo cáo lại cho Long Trường Sinh, hai nàng không thể tự mình làm chủ được, bất kể là thực lực của Nguyệt tiền bối hay là việc Thái Diễn Thánh Địa muốn cướp đồ vật trong tay bọn họ, đều là những việc vượt quá sự kiểm soát của hai nàng.

Long Trường Sinh đang rảnh rỗi không có gì làm ở trong động thiên phúc địa của riêng mình, đột nhiên thấy hai tỷ muội Triệu Thanh Thanh vội vàng xông vào, hắn không khỏi có chút thắc mắc, vừa mới qua được mấy ngày mà nha đầu này đã lại quay trở lại đây, hơn nữa còn mang theo cả muội muội thiên tài kia của mình, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ cái tên Nguyệt gì gì đó kia gây ra họa lớn à.

“Hai tiểu nha đầu các ngươi….”

Long Trường Sinh còn chưa nói hết câu thì Triệu Thanh Thanh đã cắt lời của hắn

“Lão tổ tông, có chuyện xảy ra rồi, Nguyệt tiền bối hắn…..”

“Bình tĩnh, có phải cái tên Nguyệt kia lại giở trò đúng không, lần này là làm sao, chẳng lẽ hắn ta phản bội ngươi? Nếu là thế thì để ta ra ngoài thư giãn gân cốt một tí, mới được có vài ngày đã lòi cái đuôi chuột ra ngoài rồi.” Long Trường Sinh trong lòng à lên một tiếng, xem ra hắn đã đoán đúng, thật sự là có việc liên quan đến cái tên kỳ quái kia.

Cơ mà hắn còn chưa tự đắc được bao lâu thì đã thấy hai tỷ muội Triệu gia trước mặt đang dùng một ánh mắt cổ quái nhìn mình, trên mặt ghi rõ dòng chữ: “Ngài đang nói cái quái gì vậy?”.

“Ủa, không phải à, hay là tên kia không biết sống chết chọc đến cường địch nên bị giết rồi? Không đúng, nếu là vậy thì ta cũng phải cảm nhận được chút động tĩnh chứ.” Long Trường Sinh lảm nhảm nói.

“Lão tổ, ta biết ngài ở trong này rất tịch mịch, nhưng cũng đừng vì thế mà nói nhảm a.” Triệu Yển Nhạn nheo mắt nhìn Long Trường Sinh, giọng điệu không chút kính nể cất lên.

Long Trường Sinh cũng không vì thái độ của Triệu Yển Nhạn mà cảm thấy phật lòng, xác thực là hắn ở mãi trong này chỉ có một mình nên buồn chán đến chết đi được, tiểu nha đầu này vô cùng đáng yêu lanh lợi lại còn không bao giờ ra vẻ nịnh nọt hắn giống như những người khác nên hắn rất ưa thích, thái độ của nàng có chút bất kính đối với hắn cũng chẳng là vấn đề gì to tát, đó là chuyện thường như cơm bữa a.

“Nha đầu ngươi nói linh tinh cái gì vậy, ta đây chỉ là suy đoán mà thôi, rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra, đầu đuôi ra sao đem khúc giữa kể ra xem nào.” Long Trường Sinh ném luôn cái bộ mặt tiền bối của mình qua một bên, thậm chí còn mở miệng ra nói đùa.

“Lão tổ tông, xin hãy nghiêm túc đi ạ, chuyện này nếu không xử lí gọn gàng thì rất có thể sẽ lớn chuyện đấy.” Triệu Thanh Thanh không được ưu ái như Triệu Yển Nhạn, nàng cũng không có tâm tính để vui đùa, trầm giọng nói.

Long Trường Sinh lúc này cũng trở nên nghiêm túc, hất đầu ra hiệu cho Triệu Thanh Thanh kể lại mọi thứ. Từ đầu đến cuối hắn chỉ im lặng mà nghe, không có bất kỳ biểu hiện gì, từ Triệu Yển Nhạn tham gia đấu giá hội của Vạn Bảo Lâu, rồi đến việc bị Thái Diễn Thánh Địa tập kích, hắn đều không chút phản ứng, chỉ đến khi nghe Triệu Thanh Thanh miêu tả lại một kiếm kinh thiên kia của Tử Phong, sắc mặt của hắn mới biến đổi.

“Khoan đã, ngươi nói rằng, hắn chỉ chém ra đúng một kiếm? Thế lão già đến từ Thánh Địa kia có tu vi ra sao? Đem trận chiến lúc đó kể lại một lần nữa, thật chi tiết vào, đừng để bỏ sót điểm nhỏ nào!” Long Trường Sinh vội vàng nói.

Triệu Thanh Thanh ăn ngay nói thật một lần nữa nhắc lại, không quên đem theo cả cảm nhận cá nhân của mình nói ra. Long Trường Sinh nghe xong liền trầm ngâm, một hồi lâu sau mới lên tiếng

“Tên trưởng lão Thánh Địa kia đã dùng đến cả Thiên Tôn Pháp Tướng mà vẫn bị một kiếm bổ chết ư? Chuyện nực cười gì thế này….”

“Lão tổ, Thiên Tôn Pháp Tướng là cái gì, sao ngài lại nói chuyện đó nực cười?” Triệu Yển Nhạn không hiểu hỏi.

“Nha đầu ngươi biết cường giả Thiên Tôn khác với cường giả Thánh Giai ở chỗ nào hay không?” Long Trường Sinh lườm Triệu Yển Nhạn, hỏi ngược lại một câu.

Triệu Thanh Thanh và Triệu Yển Nhạn quay sang nhìn nhau sau đó đồng thời cùng lắc đầu, thiên phú tu luyện của cả hai đều không tồi, nhưng tinh lực phần lớn không đặt vào trong vấn đề tu luyện, cả hai chỉ biết đến đặc điểm của Thánh Giai chính là không gian pháp tắc và Lĩnh Vực mà thôi, còn đối với cấp bậc Thiên Tôn thì không có thực sự hiểu rõ, chỉ đơn thuần cho rằng bọn họ mạnh hơn Thánh Giai rất nhiều mà thôi.

“Cường giả Thánh Giai ngộ ra không gian pháp tắc, sau đó dùng chính không gian chi lực đó kết hợp với lĩnh ngộ của bản thân mà tạo ra Lĩnh Vực, bản chất của Lĩnh Vực là một không gian nơi mà chủ nhân của nó kiểm soát mọi thứ, kể cả pháp tắc chi lực ở bên trong, đó là chuyện bình thường ai cũng biết, chỉ cần đọc nhiều thư tịch một chút là có thể nắm rõ.

Nhưng có một điều mà những thư tịch đó bỏ sót, đó là pháp tắc chi lực ở trong Lĩnh Vực của cường giả Thánh Giai không thật sự là lực lượng của bản thân võ giả đó. Nói một cách dễ hiểu thì đó chỉ là Thánh Giai võ giả sử dụng một phương pháp đặc thù đả động đến thiên địa pháp tắc, khiến pháp tắc chi lực đó tạm thời nghe theo mệnh lệnh của bản thân, nên nhớ đó chỉ là tạm thời. Lĩnh Vực chỉ là tên gọi hoa mỹ một chút mà thôi, chứ Lĩnh Vực thật sự thì chỉ có thần linh chân chính mới tạo ra được, thứ mà Thánh Giai sử dụng chỉ là Ngụy Vực mà thôi.

Thiên Tôn cường giả so với Thánh Quân đỉnh phong thì khác nhau một trời một vực, đó không chỉ là sự biến đổi về lượng mà còn là sự thuế biến về chất. Đạt tới tầng thứ Thiên Tôn có nghĩa là pháp tắc chi lực mà võ giả đó lĩnh ngộ ra đã nhận được sự công nhận của thiên địa, lúc đó bọn họ mới chân chính gọi là nắm giữ pháp tắc chi lực của bản thân.

Thánh Giai sử dụng pháp tắc chi lực nhưng cũng chỉ là mặt hàng vay mượn không thuộc về bản thân, nhưng pháp tắc chi lực của Thiên Tôn hoàn toàn thuộc về bản thân võ giả đó. Không những thế, bởi vì pháp tắc của Thiên Tôn đã được thiên địa công nhận, võ giả đó còn có thể tiến thêm một bước, vừa sử dụng pháp tắc chi lực của bản thân, vừa điều động lực lượng của thiên địa, đây không phải phép tính đơn giản một cộng một bằng hai, mà là một bội số khổng lồ.

Ví dụ trực quan nhất đó là pháp tắc chi lực trong tay của Thánh Giai chỉ như là ngươi đi mượn tạm một kiện binh khí của người khác để sử dụng, cho dù có thuận tay đến mức nào thì nó cũng không phải là của ngươi, không thể phát huy sức mạnh chân chính của nó được. Bốn tầng thứ của Thánh Giai chính là biểu hiện của sự lĩnh ngộ của võ giả đối với pháp tắc chi lực, Thánh Giả chỉ đơn giản là chạm đến một chút da lông, Thánh Quân thì cũng chỉ có thể tiến xa hơn một chút mà thôi. Thánh Giai phải phân ra các tầng thứ nhỏ hơn như vậy chính là để tạo ra các bước đệm nhỏ để tiến đến cảnh giới Thiên Tôn.

Trong khi đó thì Thiên Tôn cường giả mới thực sự là hiểu rõ pháp tắc chi lực trong lòng bàn tay, không cần phải vay mượn từ nơi khác mà tự thân có thể tạo ra và sử dụng lực lượng của pháp tắc. Nếu Thánh Giai có Lĩnh Vực, thì Thiên Tôn có Thiên Tôn Pháp Tướng, đấy chính là pháp tắc chi lực của bản thân cường giả Thiên Tôn tạo thành, vô cùng tinh túy, so với cái mặt hàng rách nát vay mượn như Lĩnh Vực của Thánh Giai thì mạnh hơn hàng trăm hàng ngàn lần.

Hơn nữa bởi vì mỗi một Thiên Tôn đều đạt được sự công nhận của thiên địa, trừ khi ngươi là cường giả Linh Đế hay Bán Thần, muốn đối phó với Thiên Tôn Pháp Tướng thì chỉ có một Thiên Tôn Pháp Tướng khác, không có ngoại lệ! Vậy nên ta mới phải hỏi lại ngươi một lần nữa, có chắc chắn rằng tên kia chỉ dùng một kiếm đã trực tiếp mài chết tên trưởng lão Thánh Địa kia không?”

Long Trường Sinh thao thao bất tuyệt nói một tràng dài khiến hai tỷ muội Triệu gia phải choáng váng, hai người lúc này mới hiểu được ảo diệu bên trong cảnh giới Thiên Tôn, như vậy thì bảo sao Thiên Tôn cường giả lại mạnh mẽ đến như vậy, Thánh Giai hoàn toàn không có tư cách để so sánh.

“Ta nói chính là sự thật, Nguyệt tiền bối chỉ dùng một kiếm đã giết chết lão già Thánh Địa kia, tuy rằng như lời ngài nói thì muốn đối phó với lão phải cần đến Thiên Tôn Pháp Tướng, ta cũng không biết Nguyệt tiền bối đã làm cách nào, nhưng đấy là sự thật, không thể nhầm lẫn được.” Triệu Thanh Thanh khẳng định nói.

“Đó mới là điều mà ta muốn nhấn mạnh đó, chỉ có một trường hợp duy nhất mà không cần dùng đến Thiên Tôn Pháp Tướng cũng có thể giết chết tên trưởng lão Thánh Địa kia, đó là thực lực chênh lệch giữa hai bên giống như trời với đất vậy, chẳng hạn nếu như người động thủ là ta thì chỉ cần lật một bàn tay cũng có thể ép chết mười bảy mười tám tên Thiên Tôn như vậy.” Long Trường Sinh nói.

“Ta không thấy có vấn đề gì mà phải ngạc nhiên cả, điều đó chỉ chứng tỏ rằng Nguyệt tiền bối có thực lực rất mạnh thôi mà.” Triệu Yển Nhạn vẫn không hiểu ý của Long Trường Sinh.

“Trời ạ, ta không biết phải nói gì với hai nha đầu ngu ngốc các ngươi nữa, bình thường bọn ngươi thông minh nhanh trí lắm cơ mà, sao lúc này lại lú lẫn hết cả như thế này. Ban nãy ta đã nói như thế nào, trừ khi ngươi là cường giả Linh Đế hoặc Bán Thần, nếu muốn đối phó với Thiên Tôn Pháp Tướng thì chỉ có thể là một Thiên Tôn Pháp Tướng khác!! Ta lấy ví dụ chính bản thân ta chỉ cần dùng một bàn tay cũng có thể diệt được tên trưởng lão Thánh Địa ấy chính là bởi vì ta là một đầu Thiên Long Thập giai, có cần ta phải nói rằng yêu thú Thập giai tương đương với tầng thứ nào của võ giả nhân loại hay không??” Long Trường Sinh có cảm giác vô lực không biết phải nói sao, hắn cho hai tỷ muội trước mặt mỗi người một cái cốc đầu đau điếng, miệng gần như gầm lên.

“Kể cả như lão tổ nói thì cũng có gì to tát đâu, điều đó chỉ có thể chứng tỏ rằng Nguyệt tiền bối đã vượt qua cảnh giới Thiên Tôn thôi.” Triệu Thanh Thanh cảm giác ngày hôm nay lão tổ Long Trường Sinh có chút gì đó không đúng, cảm xúc lúc trước cũng có phần thất thường sáng mưa chiều nắng trưa bóng râm tối lại có gió mùa, nhưng cũng không đến mức nổi bão lên như thế này a.

“Thế vượt qua Thiên Tôn thì sẽ là gì?”

“Sau Thiên Tôn thì tiếp theo chỉ còn lại hai đại cảnh giới, Linh Đế và Bán Thần.....a!!” Triệu Yển Nhạn vô thức trả lời, sau đó dường như nàng đã nhận ra điểm gì đó mấu chốt, miệng không nhịn được mà hô lên một tiếng.

Long Trường Sinh nhìn gương mặt vẫn còn ngơ ngác của Triệu Thanh Thanh mà không khỏi thở dài, có chút rèn sắt không thành thép mà nói

“Ngươi đúng là có dã tâm cũng có trí tuệ, tuy thực lực hơi kém nhưng đó không phải là vấn đề trọng điểm, chỉ là khả năng tư duy vượt ra khỏi khuôn khổ vẫn còn kém so với muội muội của ngươi. Triệu Yển Nhạn, thay ta giải thích cho tỷ tỷ của mình đi, ta lười không muốn nói nữa rồi.”

Triệu Yển Nhạn gật đầu một cái sau đó quay sang Triệu Thanh Thanh, miệng hỏi

“Tỷ tỷ, hiện nay địa vị của tỷ là gì?”

“Nữ hoàng đương nhiệm của Thiên Hành đế quốc.” Triệu Thanh Thanh không hiểu ý của Triệu Yển Nhạn là gì nhưng vẫn thành thật trả lời.

“Triệu gia chúng ta có mạnh không?”

“Triệu gia chúng ta so với Tam Đại Thánh Địa thì vẫn có chút thua kém, nhưng luận nội tình cùng với truyền thừa thì tuyệt đối không thua bất kỳ thế lực đỉnh cấp chân chính nào cả.”

“Câu hỏi tiếp theo, địa vị của một Linh Đế cường giả ở trong Thánh Địa như thế nào?” Triệu Yển Nhạn tiếp tục nói.

“Cường giả Linh Đế nói chung đều có địa vị dưới một người trên vạn người, chỉ thua những vị tiền bối cấp bậc Bán Thần mà thôi.......khoan đã!!” Triệu Thanh Thanh vừa mới nói xong, tròng mắt không khỏi co rút, đột nhiên hô lên.

“Tỷ tỷ cuối cùng cũng nhận ra rồi chứ, Nguyệt tiền bối không cần dùng đến Thiên Tôn Pháp Tướng cũng có thể dễ dàng bổ chết một Thiên Tôn cường giả, như lời lão tổ tông đã nói thì làm được vậy chỉ có thể là cường giả Linh Đế hoặc Bán Thần, trước mắt chúng ta không biết tu vi chân chính của Nguyệt tiền bối là gì, nhưng cứ lấy hạn mức thấp nhất có thể là Linh Đế để tính toán nhé. Vừa rồi trên đường đi tới đây, tỷ tỷ đã nói sơ với ta về thân phận và mục đích của Nguyệt tiền bối, vị tiền bối đó lúc này đang làm thủ hạ của tỷ đúng không?

Khoan hãy nói đến việc tỷ tỷ có thực sự coi Nguyệt tiền bối là thuộc hạ của mình hay không, tỷ thử nghĩ xem, một Linh Đế siêu cấp cường giả, bất kể là địa vị hay thực lực đều thuộc hàng ngũ đỉnh cao của toàn bộ đại lục, vì cớ gì lại cam tâm tình nguyện trở thành thuộc hạ của tỷ, hơn nữa lại âm thầm ẩn nấp không hề muốn xuất hiện như thế? Muội nói thế này tỷ đừng có mất lòng, một Linh Đế cường giả, dù có là lão tổ tông ra mặt muốn thu làm tùy tùng người ta còn chưa chắc đã nguyện ý chứ đừng nói trở thành thuộc hạ của một nữ nhân chỉ có tu vi Tôn cấp đến an toàn của tự thân mình còn chưa bảo đảm được như tỷ.”

Long Trường Sinh ở một bên vừa nghe Triệu Yển Nhạn nói vừa gật gù ra vẻ hài lòng, chỉ là nghe đến gần cuối thì không khỏi trợn mắt lên nhìn nàng, giải thích thì giải thích, còn lôi cả ta vào làm cái gì?

“Tỷ từng nói rằng Nguyệt tiền bối là dạng người thế ngoại cao nhân coi tiền tài quyền lực như cỏ rác, điều này ta tin, cường giả như vậy đã sớm không coi những thứ tầm thường như vậy ra cái gì, nhưng ta dám đảm bảo rằng ngài ấy tìm đến tỷ chắc chắn là có mục đích.” Triệu Yển Nhạn phân tích nói.

“Nhưng mà Nguyệt tiền bối từ lúc tới đây đã giúp ta rất nhiều...” Triệu Thanh Thanh lắc đầu nói.

“Như vậy thì lại càng bất thường, cổ nhân có câu vô công bất thụ lộc, Nguyệt tiền bối giúp tỷ tỷ nhiều chuyện như thế mà không yêu cầu một sự hồi đáp nào, tỷ cũng đừng nói mấy cái điều kiện mà tiền bối nói ra lúc trước chính là cái giá phải trả của chúng ta, mấy chuyện cỏn con đó thì chỉ cần có thể giữ chân được một Thiên Tôn cường giả, dù ngài ấy có không lên tiếng đòi hỏi thì chúng ta cũng tự động làm, thậm chí còn không cần phải yêu cầu ngài ấy hoàn trả lại thứ gì.” Triệu Yển Nhạn không chút lưu tình cắt lời của Triệu Thanh Thanh, nhìn bộ dáng hai người lúc này thật khó mà nói ai mới là người lớn hơn.

“Cần phải nói thêm một điều nữa, Triệu Thanh Thanh, tình cảnh ngày hôm đó ta và hắn gặp nhau ngươi đã nhìn thấy rồi, nói có chút mất mặt chứ giao phong khí thế ngày hôm đó, ta hoàn toàn rơi vào thế hạ phong không thể nào ngóc đầu lên được, nếu không phải cuối cùng hắn đưa ra cho ta mấy bậc thang để bước xuống thì có lẽ hôm đó ta đã động thủ cước rồi. Không nói đến vấn đề ai thắng ai thua, ngươi chắc hẳn có thể nhận ra sự tự tin của hắn, ở giữa khu vực hạch tâm của Triệu gia, trước mặt là một Thập giai Thiên Long mà vẫn khí định thần nhàn, thậm chí còn không chút sợ hãi mà tỏa ra khí thế uy hiếp rõ ràng.

Như những gì ngươi kể về hắn, ta thấy được rằng người này tuyệt đối không phải kẻ ngu, vậy sao lại làm ra hành động ngu xuẩn như vậy? Câu trả lời chỉ có thể đó là hắn không sợ, hắn hoàn toàn không hề băn khoăn về việc phải chiến đấu, kể cả đối thủ có là một đầu Thiên Long Thập giai như ta thì hắn vẫn nắm chắc bất bại! Tu vi của ngươi còn yếu, hơn nữa ngày hôm đó không bị hắn ta thực sự nhắm vào nên ngươi không biết, khí tức của hắn mặc dù có chút nhỏ yếu, nhưng lại có thể khiến ta cảm thấy nguy hiểm cực độ.

Ngươi không nghe nhầm đâu, khí thế của hắn khiến một Thiên Long cao quý như ta cảm thấy e ngại! Ta rất tự tin vào năng lực của bản thân, tuy rằng không nói khả năng ẩn thân của mình là đệ nhất thiên hạ, nhưng nếu ta không muốn thì đừng mong một kẻ nào từ Linh Đế trở xuống có thể phát hiện ra hành tung của ta. Vậy mà ngày hôm đó hắn không những phát giác ra sự tồn tại của ta khi đang ẩn thân, mà hắn còn không thèm nhìn đã có thể nhận ra bản thể Thiên Long của ta, nếu không có thực lực thì khó có thể làm được. Khí thế thì có thể làm giả, nhưng bản lĩnh cùng với thực lực luôn đi đôi với nhau, lúc trước ta đoán hắn ta ở trong cảnh giới Thiên Tôn rất khó có đối thủ xem ra đã quá coi thường hắn, với trình độ này thì bét nhất hắn cũng phải là cường giả Linh Đế, thậm chí không phải Linh Đế thông thường, rất có thể là Lục Tọa Linh Đế trở lên.”

Long Trường Sinh ở một bên bổ sung thêm cho lời nói của Triệu Yển Nhạn, trong lòng hắn lặng lẽ bổ sung thêm một câu nói, một kiếm chém ra dài một van sáu ngàn dặm a, con mẹ nó đến cả ta cũng chưa chắc đã làm được vậy, cũng may hôm đó hắn ta tự động nhượng bộ nhường cho ta mấy bậc thang, nếu thật sự động thủ thì chưa chắc mình đã thắng được, mạng thì có lẽ không mất nhưng mặt mũi thì mất hết a.

Trong khi đó thì Triệu Yển Nhạn nghe vậy mà giật mình, còn có cố sự như vậy ư? Vốn trong lòng nàng đã đánh giá Nguyệt tiền bối kia vô cùng cao, nhưng mà có thể khiến lão tổ tông Long Trường Sinh phải e ngại, vậy thì người này không khỏi quá khủng khiếp rồi, một cường giả như vậy sao lại có thể trở thành thuộc hạ của tỷ tỷ mình cơ chứ, chẳng lẽ ngài ấy coi trọng tỷ tỷ?

Nghĩ đến đây Triệu Yển Nhạn không khỏi buồn cười, tỷ tỷ của mình cũng xinh đẹp thật, nhưng cũng không đến mức khiến một cường giả gần như ngang hàng với lão tổ Long Trường Sinh phải để mắt đến, cường giả như vậy muốn loại nữ nhân nào mà chả được, cần gì phải hạ mình đi theo tỷ tỷ mình làm gì. Triệu Thanh Thanh cũng đồng dạng lâm vào trầm tư, nàng cảm thấy trong chuyện này quả nhiên có gì đó kì lạ, bình thường nàng vẫn cực kỳ thông minh nhanh trí, nhưng chẳng hiểu sao khi đứng trước mặt Nguyệt tiền bối thì lại có phần lú lẫn, chỉ cần là chuyện liên quan đến hắn thì nàng chỉ có một chút nghi ngờ xong lại nhanh chóng bỏ qua, quá mức kỳ lạ rồi.

Nếu Tử Phong mà biết được biểu hiện liều mạng của mình ngày hôm đó khiến cho cả ba người nghi thần nghi quỷ một trận, thậm chí Long Trường Sinh còn trực tiếp “thăng cấp” cho hắn lên ngang hàng với chính mình thì chắc hắn sẽ trực tiếp ngất xỉu vì sốc mất. Đôi khi mọi chuyện chẳng có gì là phức tạp, nhưng những người có trí tuệ tương đối tốt lại cứ hay phức tạp hóa vấn đề lên, cuối cùng chỉ là một sợi to nhỏ nay lại biến thành một đống sợi rối tinh rối mù, hoàn toàn không thể tìm được đường ra, xem ra câu nói của Tử Phong cũng có vài phần đạo lý, người thông minh ắt sẽ bị thông minh hại



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
TT
Trọng Trần22 Tháng chín, 2022 02:51
Nhanh nhanh ra thêm đi tác giả ơi. Ra ít quá đọc không đã
VT
Vũ Thủy04 Tháng chín, 2022 05:14
Cho main tăng tu vi quẩy cho nó đã nào tác giả ơi
ĐXT
Đậu xanh tác giả25 Tháng tám, 2022 15:18
Hơi lâu chưa lên tu vi rồi tác cho main vào linh đế cho nó sung
LDH
Lê Dương Hoàng An16 Tháng tám, 2022 07:47
truyện hay vãi, ngày nào cũng hóng nè tác ơiiiiiiiiiiiiiiiiii
LDH
Lê Dương Hoàng An03 Tháng tám, 2022 15:31
tui thấy lâu quá chưa ra tưởng drop luôn rồi chứ tui ngày nào cũng hóng :)))
HN
Hiệp Nguyễn01 Tháng tám, 2022 14:16
Tác có việc thôi ông nên ko ra chap thường được.vừa ra 2 chap mới kìa.
LDH
Lê Dương Hoàng An30 Tháng bảy, 2022 16:59
ra đi 1 siêu phẩm T_T
LDH
Lê Dương Hoàng An22 Tháng năm, 2022 03:57
Chắc drop luôn r :))
MT
minh trần19 Tháng năm, 2022 15:14
Ad ra chương mới đi
MT
minh trần19 Tháng năm, 2022 15:14
Ad ra chương mới đi
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
TT
Tuấn Trần26 Tháng hai, 2022 14:35
1 tháng chắc tác ra dc 5 chương quá. Đọc vầy ngóng đến lúc xuống lỗ chắc đến đại kết cục
NHD
Nguyễn Hữu Danh20 Tháng hai, 2022 15:17
lâu có chap quá tác giả ơi
KG
Kẹo Gp09 Tháng một, 2022 13:33
Hay mà lâu có chap quá
H
hangsong31 Tháng mười hai, 2021 01:44
Bộ này thấy cũng hay! Logic truyện tác giả có quyền đưa ra theo dòng ý tưởng của bản thân người viết. Trí tưởng tượng của người viết phong phú và có những chuyển biến câu truyện khá hay ++++
*☠
*•.¸♡√ũ ☠❦29 Tháng mười hai, 2021 08:56
Mới đọc 90c nhưng thấy nv9 đáng ra phải chết rất nhiều lần rồi, nhưng mỗi khi thoát khỏi cái chết toàn ảo vãi, mấy đứa muốn giết nv9 toàn lão tổ sống rất lâu mà 1 nữa nít ranh cũng ko giải quyết dc. Mà nv9 yếu nhưng hay thể hiện + vượt cả 2 đại cấp ko giết dc nv9 thế tụi kia tu kiểu gì vậy? Logic bộ này theo ko dc nên bỏ
BT
Buông Tay11 Tháng mười hai, 2021 08:07
Hóng quá hóng quá nghiệ mất r
BT
Buông Tay10 Tháng mười hai, 2021 11:21
Mong ad ra truyện liên tục hóng quá
VQ
Việt Quý03 Tháng mười hai, 2021 15:57
Chán, truyện viết liền một mạch ít cách xuống dòng đọc mỏi cả mắt, chán nên chỉ đọc lướt
VQ
Việt Quý03 Tháng mười hai, 2021 15:57
Chán, truyện viết liền một mạch ít cách xuống dòng đọc mỏi cả mắt, chán nên chỉ đọc lướt
BÌNH LUẬN FACEBOOK