• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Đọc truyện tương tự được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ


Chương 30: Hâm nhi, ba thật vô dụng
“Thôi, lại gào như nhà có tang. Trị Công lần này rốt cuộc cũng có chút dáng vẻ đàn ông. Nếu như các người đều phủi sạch quan hệ với Giang Hâm, nhà họ Từ cũng sẽ không làm. Cho nên, vì để bảo toàn cho chúng ta, chúng ta chỉ
gạt con qua một bên” Hạ Trị Thu nói rồi hỏi Phương Tuấn: “Phương Tuấn, chúng ta có nên nhốt chúng lại không?”
“Đương nhiên là không. Có bao nhiêu người nhà họ Từ đang nhìn chằm chằm vào bọn họ? Điều duy nhất bà phải làm bây giờ là tuyên bố đuổi bọn họ ra khỏi Giang gia. Từ đó, bọn họ sẽ không liên quan gì đến chúng ta nữa… về phần bọn họ, coi như cho bọn họ một đôi cánh, cũng bay không khỏi Giang gia.”Phương Tuấn nói với Hạ Tri Thu.
Phương gia thực ra đều là vì bản thân, dù sao thì Giang Mộng cũng là thành viên Giang gia, bọn họ cũng sự bị lửa thiêu.
“Nhưng bà ơi, chúng con vô tội.” Giang Hâm vẻ mặt xấu xa nói.
“Giang Hâm, đừng giả vờ là đáng thương nữa, chẳng phải người đàn ông của cô không phải rất trâu bò sao? Muốn để gia đình Từ Văn Sơn quỳ xuống xin lỗi sao? Chúng tôi đã làm hết sức mình với các người, về phần cô vô tội, nói với chúng tôi cũng không ích gì, đi tìm Từ Văn Sơn mà nói… Đừng tìm chúng ta.”
Giang Trị Quốc nói với Giang Hâm.
Giang Hâm còn muốn nói gì nữa, lại bị Thẩm Hạo giữ lại: “Bọn họ đuổi chúng ta đi, chính là tổn thất lớn của bọn họ.”
Nói như vậy, Thẩm Hạo lộ ra ánh mắt lạnh lùng hỏi: “Bà chắc chắn muốn đuổi chúng tôi ra khỏi Giang gia sao? Lần này chúng tôi bị đuổi đi, lần sau mời trở về, không dễ dàng như vậy nữa”
“Đến lúc nào, ngươi còn giả bộ mạnh miệng như vậy … Nhanh lên, không hiểu được tiếng người
sao? Mời các người trở về, vọng tưởng. Từ hôm nay, các người không phải người Giang gia, chúng ta ngày mai sẽ thông báo với các phương tiện truyền thông! Cút đi! Cút đi! “Giang Càn đã im lặng hồi lâu, không biết lấy chổi ở đâu lao tới chỗ bọn họ.
Thẩm Hạo lắc đầu, nhìn Hạ Tri Thu.
Hạ Tri Thu cũng ánh mắt khinh thường nói: “Mời các người trở về? Gia đình vô dụng các người? Chúng ta uống nhầm thuốc rồi mới mời các người trở về.”
Giang Càn và Giang Mộng cầm chổi, đem bốn người họ đuổi ra ngoài …
Giang Hâm vẫn thất thần nhìn nhà tổ của Giang gia.
“Không bao lâu nữa bọn họ sẽ tới cầu xin em trở về.” Thẩm Hạo nhướng mày nói.
Giang Hâm cười khổ nhìn Thẩm Hạo nói: “Đôi khi ngây thơ một chút như anh cũng tốt.”
Giang Trị Công không nói tiếng nào lái xe đến Santana.
Ngô Văn Tú khóc như mất cha mất mẹ.
La hét muốn ly hôn với Giang Trị Công.
Sau khi xe trở về một căn hộ chung cư cũ kỹ, cả nhà lên lầu.
Ngay khi Ngô Văn Tú bước vào nhà, bắt đầu thu dọn đồ đạc, cuối cùng nói với Giang Trị Công: “Giang Trị Công, ngày mai đến Cục tuần tra cắt đứt quan hệ với con gái anh, hoặc đến Cục Dân
Chính để ly hôn với tôi.”
“Sáng mai mở cửa, tôi sẽ đợi cô ở cửa Cục Dân Chính.” Giang Trị Công vốn luôn vô dụng bây giờ lại kiêng cường nói ra.
“ông nhất định cùng con gái của ông cùng chết sao? Được rồi … Được rồi… Cha con ông tình cảm sâu nặng, chờ chết chung đi.” Ngô Văn Tú bực bội thờ ra một hơi, hùng hổ thu dọn đồ đạc rời đi
“Ba, người…”
“Hâm nhi, ba thật vô dụng.
Nhưng là, con là con gái của ba, mặc dù ba không thể bảo vệ con, nhưng cũng có thể chết cùng với con. Đừng khuyên ba … Cuộc đời này của chúng ta quá khó khăn, chết đi cũng nhẹ nhõm hơn.’’Giang Trị Công ủ rũ cầm điều thuốc trở về phòng.
Giang Hâm thở dài một tiếng, ở một góc độ nào đó, cô cũng đồng ý với lời nói của ba mình.
Cuộc sống qua khó khăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK