Mục lục
[18+] Nhật Ký Tán Gái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Và năm học mới cũng đến, em lại háo hức trông ngày ấy mau đến gần để được gặp Tr của mình... Và những ngày đầu 2 đứa quấn quýt bên nhau chả muốn rồi, nhưng chỉ được giờ chơi và đầu giờ học, đi về chung được 1 đoạn thôi, dường như vẫn không thể thỏa mãn...
Do lên cấp 3 rồi, lịch học bắt đầu sớm hơn ngày khai giảng nên các đội văn nghệ hoạt động ngoại khóa lại phải tập tành múa hát mừng ngày khai giảng, đồng thời năm nay bắt đầu có học bổng, và em là một trong số 6 hs được nhận hbổng và duy nhất mình em được 2 suất hehe, học giỏi có lợi ghê lắm chứ! Đừng gạch đá em tội nghiệp, thời xưa học cũng chăm ấy mà :baffle:. Rồi hơi bất ngờ, lúc ấy phong trào dùng xe Martin mới bắt đầu nhen nhóm ở quê em vậy mà Tr đã có cho mình 1 chiếc xịn rồi :pudency:. Nhờ hbổng đó nên mẹ cũng đổi đời cho được con Martin màu bạc, Tr màu vàng hehe. Lên lớp 10 rồi thì nữ sinh bắt đầu mặc áo dài, em sắp được ngắm những bón hồng huyền thoại trong bộ áo dài kinh điển rồi. Phải nói Tr của em mặc áo dài thiệt là dễ thương hết biết, và chính lúc đó có rất nhiều nữ sinh từ nhiều trường c2 khác trà trộn vào nên là biết được khá nhiều gái xinh hê hê.
Lúc này bên lớp ẻm, thằng L - cái thằng mà em bảo có ý với Tr của em í - nó chọn chỗ ngồi ác hết sức, chọn ngồi gần Tr của em mí chịu hức hức, nó còn công khai tán tỉnh, nhìn ngắm soi mói Tr như soi hàng không bằng vậy, thật là ức cmn chế mà.
Ngày khai giảng, trường tổ chức cắm trại ngoài trời, và đồng diễn võ thuật, phải nói khí thế ngất trời, các bác cứ tưởng tượng một đội người hùng hậu hồn gần 20 người dứng dàn đội hình kiểu như thập bát La Hán ấy, rồi khi đánh tới đòn có hét "kya!" cả 18 người đồng thanh đồng khí, làm cho hào khí mỗi con người trở nên sung mãn, dưới nhịp điệu bài hát "Khỏe Vì Nước Kiến Thiết Quốc Gia"... Thật đáng nhớ!
Và em lại có dịp dẫn Tr đi ngắm sao ở gò đất huyền thoại, giờ em nhìn gò đất ấy không còn ái nghại như trước nữa, nơi đây sẽ trở thành kỉ niệm đáng nhớ của em, em đã chuẩn bị 15 chiếc đèn lồng rồi, nghĩa là 15 tuổi :sogood:. em thắp mớ đèn lồng lên và rải đều khắp gò đất làm cho nó trở lên lung linh huyền bí như một tấm thảm bay giữa các vì sao, hơn nữa tối trời trở lạnh, có mấy ngọn đèn thắp xung quanh mình làm mình trở nên ấm áp hơn... Và lần đầu tiên em nhận được một nụ hôn chủ động của Tr... Cố ấy hôn thật nồng cháy, khiến em khó kiềm chế được mình và em quyết định... rút lui lần nữa... EM không muốn mình đi quá sớm, nhưng đời ai biết được chữ ngờ các bác nhỉ?
Tr: ANH chê em sao?
EM: Làm gì có chuyện đó em, anh yêu em còn không hết mà
Tr: Vậy sao anh lại không đón nhận em?
EM: ANH chưa muốn mình đi quá sớm như vậy em à, chúng ta chưa sẵn sàng...
Tr: hì hì, em yêu anh!... - Đoạn nói rồi Tr lao vào ôm chầm lấy em và hôn say đắm nhưng tuyệt nhiên không còn đi quá giới hạn...
Năm nay lớp em xuất hiện một bóng hồng mới, em lớp trưởng, dáng người nhỏ nhắn, nhưng vòng 1of ẻm xin lỗi chứ có thể đánh khắp cấp 3 không địch thủ :sexy:, mà nó mềm mại lắm các bác ạ, nhìn đã biết nó mềm rồi! hê hê
Năm nay đánh giải vô địch tỉnh tầm cuối tháng 10, đầu tháng 11, và Tr lại không rảnh đi với em, vì ẻm bận việc về quê ngoại, và em lớp trưởng đi v em... Lớp có 3 bạn tham dự giải vô địch, cũng mang huy chương về cho trường nên là trường ưu ái lắm! Ngày ngày tập luyện, người người tập luyện, quá phê... Trước khi đánh giải, họp phụ huynh, một nỗi sợ hãi và ám ảnh của học sinh các bác nhỉ? Có ai sợ như em không? Mặc dù không bị thầy nói gì nhiều, chỉ có bảo là em hay phá phách lung tung, rồi nhiều chuyện như con gái, vậy mà về nhà bị giũa suốt 3 tháng :sweat:. Mẹ em quá cầu toàn rồi :misdoubt:
Ngày cân kí, định mệnh rút kinh nghiệm éo gì mà giảm dưới 45kg trong khi năm nay ông giám sát cân đo lại dễ tính vậy, có thằng gần 46kg mà ổng vẫn để nó đánh hạng 45kg, khốn nạn thật! Mà cũng éo hiểu sao năm nạy lại có hạng cân 45kg nhỉ? Nản thật, nhưng cũng coi như giúp mình tránh bị thua, nhưng cũng không may cho lắm khi mà có thêm nhiều đối thủ, vòng bóc thăm em không may mắn được vào vòng trong nhưng cũng tránh được 4 trận. Lúc đi thuê chỗ nghỉ, em lại xin thầy trưởng đoàn cho được ở riêng vì em không thoải mái khi ở nhiều người, và tất nhiên em chịu 1 nửa tiền phòng, cũng không nhiều lắm! Rồi chiều đến em rủ nhỏ lớp trường đi chơi, đi riêng thôi, bảo với nó là dẫn mấy chỗ hay ho của TX, lớp trưởng tên D nhé các bác (cuối cùng cũng có người tên khác chữ T bước vào đời em rồi :sogood:) rồi 2 đứa dạo quanh TX, em dẫn em nó đến chỗ chợ hoa, mua tặng em nó 1 bông hoa hồng cùng 1 cái son, lí do vì sao em tặng con các bác biết không?
EM: Tặng D thỏi son nè!
D: Mình còn nhỏ mà, sao dùng được son?
EM: Hmm, V không bảo D hãy dùng nó, mà khi D nhìn vào nó, D sẽ biết môi mình đẹp đến cỡ nào, thậm chí không cần son, môi D vẫn hồng tươi nhìn cực kỳ đẹp! :sogood:
D: Đồ nịn bợ!
EM: Nịn người đẹp cũng nên chứ hê hê
D đánh nhẹ em cái rồi quay lưng đi
EM: Đợi V D ơi, trả tiền cái!
D: Không đợi luôn! Về trước đây!
Và ẻm bỏ em về trước thật các bác ạ, thế éo nào... Về đến nhà trọ mí thấy ẻm ngồi bên quán nước mía bên kia đường, rồi mỉm cười tươi với em
D: Sao V tặng quà cho D vậy? còn tặng hoa nữa chứ :misdoubt:
EM: Tuấn mã gửi anh hùng, hồng phấn tặng giai nhân mà D hê hê
D: Chết bao nhiêu cô rồi V?
EM: Chưa cô nào mới khổ ấy chứ hề hề
D: Cười gian gớm, chả tin...
EM: Không tin thì tí nữa cho D xem thứ này là tin liền
D: Thứ gì vậy? - ảnh mắt ngây ngô vô số tội ẻm nhìn em...
EM: Đi với V thì biết
Nắm tay ẻm đi qua đường vào nhà trọ, bước vào phòng em máy lạnh ù ù
EM: Chết cha, ra ngoài quên tắt máy lạnh hớ hớ, chủ nhà trọ lỗ sặc máu rồi (nói nhà trọ chứ thực ra là nhà nghỉ nhé các thím)
D: Đãng quá mà hihi
EM: D! - nhìn ẻm đắm đuối, V thích D lâu lắm rồi... D biết không?
D không nói gì chỉ cuối gầm mặt xuống, em nhẹ nhàng đưa tay nâng cằm ẻm lên và trao một nụ hôn ngọt ngào, ẻm biết ý nên nhắm mắt lại không phản đối và sức nóng của 2 cơ thể tăng lên cực hạn khi nó trở về trạng thái nguyên thủy nhất, 2 lưỡi tìm nhau như 2 con rắn nước, đầy nước! Bờ môi hồng tựa màu son ấy thật kì diệu! Ấm áp, mềm mại, thơm nồng nàn, hấp dẫn hơn bất kỳ thứ gì em từng nếm thử bằng môi mình... Và không thể kiềm chế, EM đã có kinh nghiệm ếch nhái nên biết rằng mình nên dùng bcs, không vội vàng kẻo mất vui, em kéo tay ẻm đặt lên nơi cần thiết và ẻm hiểu ý hành động thật lưu loát, em cũng không thể chịu thua một cô gái, cũng dùng tay mình khám phá mọi thứ, đôi tòa thiên nhiên cũng thật kì diệu thay, thơm mùi rất chi là tự nhiên, tuy không khác các cô kia là mấy nhưng quả thật nó khiến em áp phê hơn bao giờ hết, có lẽ là mọi nơi em có thể có cảm xúc đều được hoạt động hết công suất nên cảm thấy vậy cũng nên. Nhà nghỉ này cũng chu đáo thật! EM lấy bcs mang vào và hành sự,... Quái lạ... sao dễ dàng hơn nhiều so với mấy cô kia vậy nhỉ??? Và xem chừng ẻm thật hào hứng! Vừa chạm vào mà ẻm đã căng cứng người như chờ đợi một sự tương trợ từ bên ngoài để dẹp yên cảm xúc dâng trào bên trong rồi...
Và đúng là lâu không chiến đầu khiến ngta mất đi phong độ, do cảm xúc quá mãnh liệt mà em đã phải nhả đạn khi mới chừng 15p, đi bus cả đoạn đường dài, tập luyện mấy ngày không ngơi nghỉ, ăn chế độ ép cân, học tập như bình thường, đi cả ngày từ sáng tới trưa mới được ăn 1 bữa cơm thì đố bác nào không đuối ở phút thứ 15 như em đấy! Bác nào nói em ysl em gạch chết luôn nhé :gach::gach:. Và như không phụ sự kỳ vọng của thằng anh, khi em nằm trường người trên ẻm, được 1 lúc thì sự kích thích khiến em trở về với vị trí chiến đấu và em muốn đổi chỗ, em tháo bcs và mang cái mới nhưng ẻm không chịu, ẻm cho phép em đi chân trần trong động, và điều đó thực sự làm em ái ngại... Nhưng ẻm bảo ẻm có thuốc, em cũng an 120 cái tâm, ẻm bảo ẻm cũng bắt đầu thích em?! Quái lạ thay, chưa thực sự thích mà hòa nhịp như đúng rồi vậy, lại còn dễ dàng thế nữa chứ, còn có sẵn thuốc?? Gài em chăng? Thây kệ cmnd, quan tâm cậu em trước, nó lại bắt em chịu đựng áp lực do nó tiếp nhận từ chất bôi trơn tự nhiên của đối tác, và ẻm thực sự tài giỏi trong mắt em, lần đầu tiên trong cuộc đời biết nằm dưới tận hưởng, và nó đã khiến em biết nhiều kinh nghiệm hơn khi ở vị trí này... Thật sảng khoái... 15cm thì cũng không gọi là dài nhưng cũng không phải quá ngắn để khiến đối tác chết mê mệt các bác nhỉ? Vâng! kết quả không ngoài sự mong đợi khi mà ẻm thực sự ăn quả K.O mặc dù em phải sang lần thứ 2, và lần đầu biết thế nào là nhả đạn trong động tối... EM nghĩ Yomost phải mang cảm giác ấy làm slogan của mình mât thôi :sexy::smile:
Hôm sau trận đấu diễn ra với đội hình ra quận hạng cân 45kg đầu tiên và em ở vị trí thứ 6, phải đánh với 2 đứa đội nhà trước thì thiệt là đau lòng nhưng em phải hạ chúng nó thôi... Đúng là giải vô địch tỉnh có khác các bác ạ, lên tuổi này rồi cũng có khá nhiều đối thủ nặng kí mà éo hiểu sao bọn nó to con vậy mà ép xuống còn 45kg được hay nhỉ? Khó chịu thiệt luôn á!
EM cũng an toàn vào được bán kết với rất nhiều chấn thương mặc dù giáp trụ vẫn đầy đủ, chuyện thường thấy ở huyện mà. Trận này không như mong đợi nhưng em vẫn gác được 1 điểm để giành chiến thắng 10-9, do phòng thủ sơ hở vì chấn thương nhưng cũng lao lên tấn công không khoan nhượng vì chiếc HCB (nếu vượt qua bán kết là chắc ăn có trong tay HCB). Rồi chuyện gì đến cũng đến, em đã bị thất bại ở chung kết vì chấn thương quá nhiều, sơ suất khi đấu trận tứ kết đó mà, HCB cho em và phần thưởng chỉ còn có 300k :cry: HCV được tận 500k :cry:.
Nhưng may mắn đã không bỏ em mà đi, nội dung đi quyền em cũng được 1 HCB khác và được thêm 250k, vì phải chia cho thằng đồng đội :sosad:. Hôm đó cả đội xõa cùng nhau luôn, xỉn quắc cần câu... Vậy mà không hiểu sao vẫn có thể làm 2 shot nữa với em D... Thiệt là phục mình quá đi mà, cơ bản là em không bao giờ nhậu say quá mứ đến nỗi không biết gì, khuyên các bác nên tập như vậy đi nhé! Để khỏi làm thằng Điệp hê hê, tránh chuyện bị đổ vỏ oan hehe.
Về thị trấn nhỏ thân thương mà dạ bồn chồn, lúc tỉnh cơn mê mới nghĩ tới Tr, không biết rồi tình cảm bọn em sẽ đi về đâu đây?
D: V nghĩ gì mà trầm tư vậy?
EM: À không có gì, D có mệt hôn?
D: ANH... đang nghĩ về Tr hả?
EM: :oh: sao D biết vậy?
D: đừng gọi em xa lạ vậy... em biết anh đang quen v Tr mà, hôm qua lời anh nói chỉ là muốn có được em thôi đúng không? em không trách đâu, chúng ta tình nguyện mà, anh đã cho em biết cảm giác được nâng niu và trân trọng, cảm ơn anh, em sẽ không đòi hỏi ở anh những gì quá đáng đâu... - Nói rồi ẻm tựa đầu vào vai em ngủ thiếp đi một lát, về đến thị trấn rồi cũng chia tay ai về nhà nấy, trong lòng em vừa thấy nhẹ nhõm cũng thấy thật mâu thuẫn... Tự tát mình mấy cái cho tỉnh...
------------------------- end chap
:pudency::pudency::pudency::pudency::pudency: - xin nói thêm là D lớp trưởng lớn hơn em 2 tuổi nhá các bác, vì lí do gì đó mà ẻm đi học cùng lứa bọn em, vì ngại nên em chả dám gọi D bằng em, mà chỉ gọi tên thôi :(

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK