Mục lục
[18+] Nhật Ký Tán Gái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Em đã trơ lại để trả dần nợ nần với các bác đây ạ =]]
-------------------
Thế là ẻm ũng vùng vằng đến bảo em "đi theo tui!"
Rồi em lon ton đi theo ẻm lên trên phòng, vừa lên tới ẻm quay lại mắng như tắt nước vào mặt em
N: A tưởng a là ai hả? Sao lại ép tui dẫn anh đi chơi vậy hả? Tui bận lắm!
EM: Ủa? chắc bạn nhầm rồi, lúc nãy mình đâu có nói là muốn bạn dẫn đi đâu :yoyo13:
N: ANH đừng có mà xạo, lúc nãy đúng là anh ko có nói vậy nhưng rõ ràng anh muốn vậy, anh cố tình làm như ko thèm như thực tế là đang dồn tui vào đường cùng muốn tui dẫn anh đi chơi mà.
EM: Thôi được rồi, bạn không muốn thì thôi mình không nói tới chuyện đó nữa, để mình tự đi, mà mình cũng lớn rồi không cần bạn dẫn đi đâu! - em làm mặt lạnh tỏ vẻ bực bội, ẻm cũng có phần bối rối
EM: Mình nói bạn biết này, lần đó chỉ là vô tình thôi chứ không ai cố ý đâu, ghét mình không giải quyết được gì hết đâu, mình cũng đã xin lỗi rồi, bạn vẫn còn thành kiến thì mình cũng chịu - nói xong em quay lưng đi về phòng không nói thêmcâu nào. :yoyo27:
Từ đó nguyên ngày chẳng thấy ẻm đâu cả. Mẹ ẻm bảo vơi bà em là ẻm đi học cùng đám bạn. Em đi lang thang đây đó xung quanh trung tâm thành phố, đi siêu thị chơi cho biết, dưới thị trấn nhỏ của em còn nghèo nên chẳng biết siêu thì nó ra sao cả. Lần đầu tiên bước vào siêu thị, biết được mùi máy lạnh là như nào, ta nói nó mát kinh khủng, em cứ như muốn ở đấy mãi không muốn về...
Buổi chiều lên bàn ăn, mọi người nói chuyện huyên thuyên, do quán làm ăn buôn bán cũng rất được nên từ sau 6 giờ chiều là khách tới nườm nượp không được nghỉ tay, nên cả quán tranh thủ tắm rửa ăn uống từ 3 giờ chiều đến 5 giờ. Lên bàn ăn, ẻm vẫn không thèm nhìn tới em luôn, :yoyo15:
Mẹ ẻm: Hôm nay con đi đâu chơi chưa V?
EM: Dạ con đi lang thang xung quanh đây thôi ạ, cũng không biết chỗ nào để đi nên con thấy chỗ nào hay hay thì con vào chơi thử thôi ạ
Bà nội: Hôm nay thấy con mua gì lỉnh kỉnh vậy?
EM: Dạ con đi thấy siêu thị, vào xem cho vui, trong đó nhiều đồ quá nội! Con mua vài thứ để mai mốt mang về quê cho mẹ với em
Nội: Mua gì mà nhiều vậy?
EM: Thì con mua bánh kẹo với mấ đồ xài linh tinh thôi hà. À mà nội, trong siêu thị mát ghê nội, máy lạnh ở đó mát quá trời, con vào màko muốn ra luôn, mà siêu thị gì rộng ghê ak, con đi lạc quài! :yoyo26:
Nội: Ừ, siêu thị rộng lắm, không biết đường đi là dễ lạc lắm!
Vừa nói chuyện em vừa gắp thức ăn, để ý xem ẻm có còn không ăn dĩa thức ăn mà anh động vào hay không, vẫn còn các bác ạ, thế là em chờ cho ẻm ăn được gần 2 chén, nghĩ chừng sắp nó rồi thì em quơ hết tất cả các món, ẻm lập tức đặt chén xuống bàn rồi nói
Ngân: ANH có muốn cho tui ăn cơm không vậy?
EM làm mặt ngơ ngác... "Ơ... Chuyện gì vậy?"
N: ANH cố tình gắp hết tất cả các món ăn để cho tui không ăn được phải không?
EM: Ơ, ban nói gì lạ vậy? Thì bao nhiêu món ngon mình muốn ăn thì mình gắp lấy thôi, mình đâu có gắp rồi bỏ lại đâu mà bạn nói vậy
Mẹ ẻm: Mày nói gì kì vậy con? Không lẽ không cho cháu dì út ăn cơm?!
Ngân: Mẹ không biết sao? Hắn biết con không ăn món nào mà hắn động vào nên hắn cố ý ăn hết các món kìa
EM: Ủa? mình có bị gì đâu mà sao lại không ăn chung món ăn mình động vào?
EM giả vờ buồn rồi đặt chén xuống lầm lũi đi vào phòng, mặc cho mọi người gọi em lại, thế là ẻm ăn mắng của mẹ ẻm... Và ẻm cũng bỏ về phòng
-------------------- Kết thúc ngày đầu tiên không vui
Enjoy! babies :big_smile:
@boy3vi
:yoyo12:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK