---------------
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, 2 cô gái dựng em dậy và thay phiên nhau người cởi áo người cởi quần rồi đẩy em vào wc, cho em đánh răng rửa mặt xong đâu vào đấy cả rồi lôi em ra giường và chăm sóc "cẩn thận vô cùng", em tưởng là trễ giờ thi đấu, ai ngờ mới chỉ 5 rưỡi sáng đã dựng em dậy rồi . VSCN xong, 2 cô thay phiên nhau làm "sinh hoạt buổi sáng" cho em, nhưng khỏe hơn nhiều, em cứ nằm yên đó mà hưởng thụ, 2 cô gái mỗi người một nhiệm vụ, em nằm yên chờ 2 cô thay phiên nhau ra vào, ở tư thế này chúng ta có thể thấy mọi thứ, kích thích vô cùng các bác ạ, nhưng do mình không được làm chủ cuộc chơi nên tgian hạnh phúc cũng kéo dài hẳn, rồi cuối cùng thì N là người gia tốc mạnh hơn, rồi em cũng ra trong người N, rồi nằm đó cho 2 cô gái chăm sóc. D bảo sợ em mất sức tí nữa không đánh nổi. Rồi em đi tắm, tắm xong ra thấy 3 phần ăn sáng đầy dinh dưỡng có sẵn, có lẽ mới gọi lên chăng? Em cũng chẳng quan tâm, đánh chén no bụng tí còn có sức mà chiến. Bữa ăn sáng ngoài 3 món kia còn có 2 món chính khác là 2 bông hồng đang nude phục vụ em ăn Bất ngờ này đến bất ngờ khác, em hỏi rõ
Em: 2 em nói anh biết đi, rốt cuộc là 2 em dang tính chuyện gì vậy? định hành anh đến chết sao?
D: Đúng vậy! Phải cho anh chừa cái tật tham lam, cho anh ngán tận cổ, cho anh sợ để không còn rước cô nào về được nữa hehe
N: Anh ăn đi, còn đi thi nữa kìa, hôm nay không được HCV là 2 em sẽ bỏ anh không thương tiếc mà đi theo người khác đó hihi
Em: Em cứ giỡn hoài, anh thua trận thì sao lại phải phạt anh bị mất người yêu chứ?
N: Tại anh yếu chứ sao hihi
D: Ừ, anh yếu vậy thì sao lo nổi cho 3 người con gái? Cả sức vóc phục vụ còn hong có lấy đâu sức kiếm tiền nuôi cả 3 cô hihi
Em: Thôi anh chịu thua 2 em rồi, anh sẽ cố gắng hết sức, được chưa?!
D: Em giỡn thôi, anh cố gắng lên ha, anh của em là vô địch mà hihi
Em: Cũng coi như em còn có nhân tính haha
N: Thôi ăn đi anh, há miệng ra nà...aaaa..... ùm...
Em: Em đừng làm z có được hôn? anh đâu phải con nít, thôi 2 em cũng ăn đi, lo đút anh ăn không hà, nhanh lên, 2 em còn tắm rửa để đi xem anh đấu nữa
N: Anh nghĩ bọn em còn sức mà đi xem anh đấu sao?
Em: Sao vậy?
D: Hồi tối anh hành bọn em ghê quá, sáng ra còn phục vụ anh, giờ mệt muốn chết nè
Em: Xời, tối qua toàn anh phục vụ bọn em chứ có ai phục vụ anh đâu, còn sáng này á? chia nhau ra mà mệt sao? Vậy mà chê sức anh yếu nữa hả? phải gấp 12 lần 2 em đó hehe
N: Thôi, biết anh giỏi rồi, bọn em xuống sau nha, anh xuống xem lịch thi đấu trước đi đã, tầm 8h bọn em ăn sáng xong r xuống luôn
Em: Ok, không xuống là anh tét mông 2 em mãn năm luôn ak hehe
D: Dâm tặc!
Em: Vậy mới có người thích plè....
Rồi em vác xác lê xuống sân đấu, niềm vui và bất ngờ còn lâng lâng làm em không có tí tinh thần thi đấu
"Ừ, con nhỏ đó ngon ghê m, nghe đâu bên đội của thị trấn XZY"
"Ừ, không biết có btrai chưa ta? nhìn háng nó rộng vậy chắc là xong rồi, kiểu này dễ xơi lắm nè"
"Mày làm như mày rành lắm vậy! Tao biết tên nó nè!"
"Tên gì mày?"
"Con nhỏ cao tên N, con nhỏ lùn tên D"
"Ồ, giỏi vậy? biết cả tên ngta rồi cơ à? có xin số chưa? haha"
"Cần gì số, tí nữa tao hẹn ẻm đi chơi luôn, tối nay quất nè hehe"
"Dễ lắm sao mà mày nói chắc thế?"
"Nhìn em D ngon lành lắm con! Zú nó bự tổ chảng, mặc áo rộng cổ đi cà tưng cà tưng, nhìn mà muốn hết sức mày"
"Tao thì thích em N hơn m! Tướng cao ráo, háng lại rộng, sướng phải biết"
Vâng! đấy là đoạn hội thoại em nghe được từ bọn đốn mạc của đội bạn, nhìn tướng chúng nó cũng tầm lớp 11 trở lên, nhưng không biết chừng có khi chung hạng cân với mình. Một lát sau gặp chúng nó ở bảng lịch thi đấu, em cũng đã biết được đối thủ của mình, nội dung đối kháng là một đứa đội khác, còn nội dung đồng đội thì có hai thằng lúc nãy nói chuyện vô cùng nham nhở trong đám ôn dịch kia, vậy là có cơ hội trả thù rồi, dám nói về 2 bông hoa của em như thế, em cho chúng nó treo chân, quyết tâm làm vậy, bước vào trận đối kháng đồng đội với sức chến đấu đã được buff mana 150%, tuy là được đánh với 1 thằng trong đó thôi, còn thằng to con kia thì đánh với đồng đội em, tiếc thay, đồng đội em đã thua, còn 2 trận của em, và một anh bạn nữa, cuối cùng, may mắn không từ bỏ bọn em, khi em cho thằng cờ hó ăn hành 7-2 thì cũng tiễn nó lên đường bằng một cú K.O trọn điểm 10-2, trận cuối thua nhưng vẫn thắng được tỉ số 18-17 vì trận cuối địch ăn trọn 5-0 bằng một cú K.O, xét tổng thể thì em vẫn ăn bọn nó 1đ và đi tiếp vào vòng trong.
Số phận nghiệt ngã, vào vòng trong, lại gặp một tên khác trong nhóm chó má ban nãy, lại là trận đấu với em, tất nhiên em đã bất chấp chấn thương cũ mới, bất chấp tất cả cho nó một cú "Hổ Vĩ" vào bụng và mang về chiến thắng cho toàn đội và giành được HCV. Trận đối kháng cá nhân nội dụng 45kg và 50kg cũng diễn ra, em thi đấu 2 nội dung luôn các bác ạ, hơn thua nhau 5kg không là cái đinh rỉ gì cả, nhưng có một điều đáng ngại là trận 50kg em gặp một tên trong đội năng khiếu, định mệnh nhà nó, biết ngay là kiểu gì cũng gặp bọn trâu bò đó mà.
Và như đã an bài, hạng cân 45kg em thắng K.O 3 trận trong tổng số 8 trận, giành HCV, còn hạng cân 50kg, nhìn dáng thằng đối thủ ở trận tứ kết là đã không muốn đánh nữa rồi, nó không to nhưng nhìn da đen như dân châu Phi, có vẻ trâu bò và lì đòn, quan sát nó đánh mấy trận rồi, em thật quan ngại về độ trâu của nó khi 2 bên va chạm với nhau, rồi em bắt đầu dính chấn thương nặng hơn và xuống sức khi không cẩn thận để giao chiêu trượt và ăn một cú đá chẻ trúng vai, nhờ Salonpas, giúp em giảm đau nhanh chóng, rồi trở lại với trận đấu, may mắn không bỏ em mà đi khi đối phương sơ hở và nắm bắt lấy 1 giây ấy, em đã trả lại cho nó một đòn y vậy, nhưng hơn được cái đòn kéo theo sau, đá áp vào má trái của nó bằng chân thuận, rất có lực! Rất thấm! Và em đã mang về chiến thắng tuy không ăn K.O nhưng gác được nó 2 điểm, tỉ số 8-6, em chỉ việc câu giờ cho đến hết hiệp 3, sau 20 giây tiểu xảo dây thun, em đã chiến thắng vòng tứ kết, may mắn nối tiếp may mắn khi bán kết không quá khó khăn, vì em gặp một anh bạn cũng bon chen như em, thi đấu 50kg mà người nhỏ thó, tất nhiên cậu ấy cũng "tan nát" như em vậy. Hệ quả tất yếu đó là 2 đứa đánh câu giờ như cờ hó vậy ) hết hiệp 2 rồi mà vẫn chưa có điểm nào được ghi, trọng tài liên tục nhắc nhỏ, đến mức trừ 2 điểm mà vẫn không có điểm nào được ghi, nhìn thấy nét mặt của đối phương, như hiểu ra rằng "ừ, tao chờ m ở hiệp 3". Rồi hiệp 3 vang lên "ki-sút", cả 2 lao vào nhau như thiêu thân hòng tìm cơ hội đánh bại đối phương, trong một giây mất đà em ăn trọn một cú vào má, trọng tài đã đếm ngược... 10... 9... 8... cho đến 3... 2... em đã đứng đậy, vâng! em đã tìm thấy cảm giác lúc bấy giờ trong phim Ip Man 2, trong trận Diệp Vấn đánh với Taylor, đếm ngược đến 1 nó hồi hôp vậy đấy các bác ạ . Rồi em xin ngừng trận đấu 30s, uống tí nước, lau mặt, chườm đá, 30s xong, bước ra và bắt đầu, điểm hiện tại đã là 1-(-2), không bỏ lỡ cơ hội khi đối phương mất nhịp nhá nhử, em đã lao vào và tấn công như điên dại bằng combo 7 đòn liên tiếp, kết quả như mong đợi, 1-3 cho em, và hết giờ. Em đã qua được bán kết quá gay cấn. Trận chung kết được diễn ra sau khi trận đấu tranh HCĐ diễn ra, thiệt thòi cho cậu nhỏ ban nãy rồi... Và trận chung kết mong mỏi, em đấu với anh bạn trường năng khiếu, em bị đầy vào thế hạ phong và hoàn toàn bị động, do chấn thương quá nhiều, không dưới 1 lần em quỵ ngay trên sàn đấu, và nhờ Salonpas, thật kì diệu các bác ạ, chân tê cứng cả lên, không còn cảm giác đau, nhưng cũng khó khăn để điều khiên cho nó lưu loát được, và không nghi ngờ gì nữa, đối thủ của em chính là anh bạn "nhất cước đệ nhất" mà em đã kể trước đây, duy nhất một đòn đá áp mà có thể đi vào đến tận đây, đủ biết level của cậu ấy rồi các bác nhỉ? Trong khi em còn chưa biết đánh thế nào thì gần hết hiệp 1, cậu ấy tấn công bằng đòn đá áp + lướt người từ tầm xa với tốc độ chớp nhoáng, được chiêu bí truyền của thầy, em lướt tới đề rút ngắn khoảng cách cho đối thủ thừa đà, và 2 người áp vào nhau, nhân cơ hội đấm liên tục vào giáp đối phương kêu "bụp bụp bụp" trọng tài tách 2 người ra, em dùng hết sức đánh nên có vẻ đối phương khá thốn, không đánh lại thì phải ăn gian hehe. Sang hiệp 2, em quyết định mở đường máu bằng cách tấn công áp đảo và tránh những va chạm không cần thiết, chiến thuật đã được vạch ra, giờ thì không còn suy nghĩ được gì nữa về lối đánh của cậu ta đâu, nên em quyết định tấn công để giành phần thắng, đối với lối đánh của cậu ấy mà nói, gặp người chuyên tấn công là một điều tuyệt vời, vì đòn đá áp của cậu ta phù hợp để phòng thủ nhất, vừa nhanh, chuẩn, lại ít sơ hở. Vận may không còn mỉm cười với em nữa, tấn công nhiều khiến em mau kiệt sức và lộ sơ hở, kết quả thua trắng, sau 3 hiệp em đã thua 9-7, không còn gì để nói HCB cho em.
Kết thúc một mùa giải vô cùng vất vả và khó khăn, có vẻ càng ngày đối thủ của mình càng mạnh còn bản thân mình thì vẫn dậm chân tại chỗ.
Tiền thưởng cũng kha khá, và dắt 2 bông hoa của mình đi ăn cho thỏa sức. Vừa đánh xong, sức vóc không còn bao nhiêu mà lạ nhìn thấy N mặc váy ngắn còn D mặc áo pull 3 lỗ, máu em như muốn dồn hết cả vào tờ rim vậy, nhanh chóng 3 người trở về phòng sau buổi trao huy chương, em tắm táp xong rồi dắt 2 bông hoa đi ăn, ai cũng nhìn em bằng ánh mắt gato, thoáng qua gặp cái đám cờ hó nhoi nhoi kia, chúng nó nhìn em cũng bằng ánh mắt gato nhưng rồi lại quay về chuyên môn chính của chúng nó là "nhốn nháo" và "soi hàng", thôi thì cho bọn nó nhìn đi rồi chết trong uất hận hehe, em dắt 2 bông hồng đi ăn rồi về phòng 3 người ôm nhau bình yên ngủ...
------------------ end chap
Giờ thì em về nhà đây, tan làm rồi mà vẫn cố nán lại gõ chap cho các bác, về nhà có bgái ở đấy, không tiện gõ chap hehe