Mục lục
[18+] Nhật Ký Tán Gái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Em trở lại trả nợ tiếp đây các bác ạ
---------------------
Cuộc nói chuyện diễn ra sôi nổi thì khách lại vào thêm, cả quán đông nghẹt, ai cũng bắt đầu bận bịu túi bụi, không còn thời gian chuyện phím với nhau nữa nên em cũng phụ mấy chị một tay để có ấn tượng tốt tí, hòng moi tin tình báo.
Ở đây khách chủ yếu thích món gỏi vịt đồng, thân cây chuối được lột vỏ ngoài lấy lõi bên trong, không bào lát như truyên thống mà cắt thành khúc, mỗi khúc dài chừng 5cm, rồi chẻ ra làm nhiều sợi nhỏ như ngó sen, nhìnvào y như gỏi ngó sen, nhưng khi ăn vào, mùi vị bùi, ngọt, chua, chát, giòn,... rất nhiều cảm giác tan ngay trong miệng :yoyo14:. Một món đặc sản khác ở đây là rượu, ở đây có rất nhiều loại rượu đến từ các tinh thành khác nhau như rượu Phú Lễ, rượu dừa - BTre, rượu Xuân Thạnh, rượu Quách - Trà Vinh, Nếp than, Gò đen - Long An, rượu sâm cúc, xà điểu,... Cơ mang là rượu, có cả một gian phòng chứa rượu, đảm bảo vệ sinh nên đây là địa chỉ đến tin cậy của biết bao thế hệ thực khách. Từ dạo đó em cũng học lỏm được nhiều ngón nghề nấu bếp của bà em nên khi đi chơi chung với gái, lấy le với mấy ẻm, mấy ẻm mê mệt =]] :yoyo36:
Mọi chuyện trong quán diễn ra như bình thường, em phụ chạy bàn, ghi món, dọn bàn xuống,... làm mấy chuyện vặt như anh bồi bàn thực thụ, đến khá tối tầm 9 giờ, ẻm cũng xuống phụ mẹ ẻm làm việc, chính xác hơn là phụ chủ quán là bà em. Ẻm phụ rửa chén, lấy rau, don bàn, lấy rươu,... Tuyệt nhiên không thèm nhìn mặt em và không nói với em câu nào. Đến tầm 11h hơn, quán vắng khách, mọi người bắt tay vào dọn dẹp sàn nhà, thu bàn ghế lại, dẹp rửa chén bát,... Ai cũng đều mệt vãi hơi tay, ẻm đang dọn bàn ghế - có vẻ như cviệc thường ngày của ẻm, em thấy vậy cũng tới phụ giúp, ẻm cũng không nói tiếng nào, rồi có mấy cái bàn nặng nề lắm, mấy chị trong này cũng kỳ, không ai ra phụ ẻm hết, rồi 2 đứa cũngcùng dọn xong phía trước quán, ẻm được thể troll em, cho em dọn mãi đống bàn ghế, ẻm bỏ vào nhà lấy chổi ra trước quét rác, quét lá, em dọn dẹp say mê, dọn luôn đống bàn ghế bên trong, tưởng mình giỏi quá:yoyo36:, vừa vào bị bà cho ăn chửi "Ai mượn làm cái này vậy? Chỉ dọn đống bàn ghế bên ngoài thôi, ban đêm không để bên ngoài được, còn trong quán thì xếp gọn gàng ngăn nắp lại mai còn bán, dọn vào thế nào lộn số thứ tự bán rồi mai mắc dọn lại à? Bấy nhiêu mà cũng không biết làm nữa, chắc cho mày về quê quá" - gương mặt em thộn ra như này :yoyo32: rồi chuyển sang :yoyo26:. Thế bất nào em ngơ ngác chưa hiêu chuyện gì xảy ra, cũng có nghe ai nói là không cần dọn bàn trong này đâu, thấy ẻm dọn cực khổ quá em mới giúp, vậy mà không cảnh báo lấy một câu, ẻm bỏ đi quét rac em tưởng là ẻm không muốn làm củng em, ai ngờ đâu là xong rồi mà không nói lấy một câu, sự cay cú trong em càng tăng lên đột biến, quyết tâm trả thù bằng được con nhỏ đanh đá này mới thôi! :yoyo28::yoyo28::yoyo28::yoyo28::yoyo28: Em hầm hầm đi tới, ẻm thì đang ôm mặt cười ngất ngây con gà tây, thấy em tới thì cũng làm mặt ngây không biết gì.
EM: Sao bạn biết là không được dọn bàn bên trong mà không nói? Mình có ý định giúp bạn mà lại phũ phàng với nhau vậy à? Muốn gây chiến chứ gì? Ok, từ ngày mai bạn sẽ biết chiến tranh là như nào!
N: Xời, đây không có sợ đằng đó đâu ha, thử xem đằng đó làm được gì?
EM: Cũng không có gì, mai sẽ biết thôi, đừng vội
Nói xong em quay lưng đi không một lời nào nữa, trong lòng còn vươn bao uất ức, không thể đôi co với bà nội cũng không thể cãi vả với ẻm trước mặt thực khách được. Cho mọi người dọn bàn ghế cho chết luôn, em cóc thèm phụ giúp nữa.
***
Buổi tối bà nội sai chị Bé lên gọi em xuống ăn khuya em cũng chẳng buồn ăn, bà biết em giận nên lên xem cháu thế nào, em cũng giả lơ là ngủ mất rồi, bà cũng thôi, bà đặt bát cháu thịt vịt với quẩy trên bàn cho em dậy ăn, có lẽ bà biết em giả ngủ...
***
Buổi sáng ở đây dậy trễ lắm các bác, em thì có thói quen là tập võ, sáng dậy sớm đi học như tường lệ nhưng giờ đang là mùa hè nên em chuyển sang dậy sớm tập luyện gân cốt, chay vài vòng trong khuôn viên quán rồi tập đấm đá các kiểu, mặc quần cộc, áo 3 lỗ, mồ hôi nhễ nhại, lại còn hây hây ha ha đấm đá linh tinh các kiểu, chẳng biết thế bất nào chạy sang khu wc, mà còn là wc nữ nữa chứ, em cũng chẳng biết làm thế nào mà chạy lạc qua ấy nữa các bác, không biết có phải em biến thái ngay trong tiềm thức không? :yoyo30::yoyo30: EM đang làm tư thế khom lưng vươn vai thì gặp ẻm bước ra trong wc, tay còn đang kéo quần lên, cửa mở ra, 4 mắt nhìn nhau và "á á áá.........." ẻm la như ai chọc tiết vậy, rồi hiểu lầm nữa lại xảy ra, ẻm nắm tay em dắt lên gặp bà nội em, bảo là em biến thái gì gì rồi rình wc nữ gì gì ô lô ba la các kiểu, nội hỏi em thế nào, em giải trình rồi bà nội bảo "chỉ là hiểu lầm thôi, thằng V mới lên đây chơi có một lần nó không biết khu nào là khu nào nên đi lạc, con nể tìnhbà mà bỏ qua cho nó"
N: Bà nói vậy còn cũng hong biết nói sao, nhưng lần sao mong anh nghiêm túc một tí, đừng đi lung tung rồi lại gây họa!
EM: Mình xin lỗi rồi, cũng không phải mình cố ý gì, mình đang tập thể dục quanh đây thôi mà
N: Không nói nhiều, anh làm thì anh biết rõ nhất, tui không rảnh mà đôi co với anh
EM: Này, bạn đừng có vô lí vậy nha, bạn có bắt gặp mình rình mò ở đó không?
N: Ừ, anh đợi đấy, tốt nhất đừng cho tôi bắt gặp tại trận!
Rồi ẻm ngoa nguýt bỏ đi không một lời nào nữa, bỏ lại cho em với ánh mắt nảy lửa của bà chỉa thẳng vào em... :yoyo2::yoyo2::yoyo2:
--------------------- end chap
Xung đột lên đến đỉnh điểm, cao trào còn không biết bao nhiêu vụ nữa, nhưng bỗng dưng 2 người ghét nhau trở nên yêu nhau, thật khó tin... :yoyo12:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK