E: anh xin lỗi, anh làm em thức giấc hả?
T: hì, hong sao đâu, anh ngủ ngon hôn?
E: uhm, cũng khá mệt nên anh ngủ thẳng cẳng, mấy giờ r hong biết
ẻm nhìn đồng hồ (em ko co đeo đồng hồ, chỉ có ẻm có thôi)
T: 3 rưỡi r anh
E: chài, ngủ nhiều dữ, dậy đi chơi em
T: thui, nằm xíu nữa ik anh
E: hầy, thôi cũng dc - em nằm ngịch tóc ẻm, còn ẻm thì nhìn em dịu dàng, và rồi ko kiềm chế dc, lại lạo vào nhau
T: chốt cửa chưa anh?
E: rồi em, lúc nãy anh chốt r - em cũng chả biết có chốt chưa nữa
T: anh....
E: T.... - trao hôn cho nhau trong say đắm, quần áo cũng dc em tiễn đi tất, cơ bản là vì 2 đứa cũng quen rồi, nhưng đây là lần đầu làm chuyện đó vào ban ngày, nhìn thấy của nhau, đứa nào cũng đỏ mặt, nhưng em là con trai mà, đâu thể lui dc, và đã làm tới, em cũng chả biết oral, thấy ghê ghê, thấy trên phim dc có đoạn GIAO lưu HỢP tác thôi chứ ko có thấy khúc dạo đầu, dạo ấy đâu có cơ hội xem hết phim, ba mẹ về đột ngột chỉ có nước treo t*ym mà tự vẫn thôi. Và tay em giúp miệng em trong việc đó, ẻm đang phê dữ dội, rời môi em mà ngước đầu lên, mắt nhắm nghiền, môi he hé, nằm bắt cơ hội 1 tay còn lại em xoa bóp vùng núi cấm, lát sau em lấy tay ẻm đặt vào cu tí, và ẻm mở mắt ra nhìn em, nhưng tay ko rời cu tí, chả hiểu sao "nó" cứ giật giật" làm ẻm cười mỉm mà e thẹn, rồi đến việc quan trọng nhất, em thật sự ko thể kiềm chế dc, làm y như trong phim, và cảm giác ẻm ôm lấy mình ấm nóng đến từng thớ thịt, thật ướt át và trơn tru, nhưng thật ko dễ dàng để đi sâu vào, ẻm có nhăn mặt, điều đó khiiến em sợ và chùng bước, sao trong phim dễ dàng lắm mà, em bắt đầu cảm thấy đau, và rút ra, vẻ mặt ẻm thoáng thất vọng, và em đã dừng lại ở đó, em quyết định như thế và sau này mới biết là mình quyết định đúng đắn. Tuy thất vọng nhưng ai cũng hiểu dc điều mình làm và em lại tiếp tục dạo chơi bên ngoài bằng cu tí đến khi cả 2 dc thỏa mãn, nghe chừng ẻm cũng chấp nhận với cách này nên em cũng ko có gì lăn tăn. Và mọi chuyện bình thường như cân đường hộp sữa.
Cho đến ngày thi đầu, em ra quân vì dc huy chương bạc vì gặp 1 thằng đầu trâu mặt ngựa người dân tộc, éo hiểu sao nó ép cân dc hay nhỉ? người như trâu mà đánh hạng cân 45kg (thời đó em chỉ có 48kg thôi, ép cân còn 45kg), thật khủng khiếp, may là ko bị dính K.O, ko thì nhục mặt . Nhưng em cũng ko đến nỗi gà khi tỉ số giữa 2 bên cũng chỉ chênh lệch nhau 4 điểm, tỉ số 8-4, sau mới biết nó học trường năng khiếu định mệnh nhà nó, ko có gì phải ức.
Rồi nhận huy chương, nhận thưởng, em tặng ẻm luôn cái huy chương, ko biết có thích ko mà cứ cười toe toét . Rồi dẫn đi ăn chè "hẻm" - một loại thức uống nổi tiếng ở thị xã quê em.
Mọi chuyện vẫn cứ êm xuôi cho đến giáng sinh năm đó, mối quan hệ của em với Tr (bé ngồi kế em) dần dà thân hơn trước, và em nhận ra mình có thứ tình cảm mong nhớ với cô gái đó... Và em quyết định tặng quà cho T và Tr, tất nhiên là họ ko biết người kia nhận dc quà hay ko rồi . Bắt đầu cho chuỗi ngày sa đọa của bản thân, như một thằng đểu cáng...
-----------end chap