Chương 1218
Chương 1218: Tôi nhất định nhuộm máu trời xanh
Toàn quân bị diệt hoàn toàn!
Chuyện này chỉ xảy ra trong một thời gian ngắn.
Tất cả những người ở lại để ngăn cản Thần Chết đều đã chất.
Không ai trong số họ còn sống!
Họ đều rất tốt!
Không ai lùi bước!
Chỉ vì đức tin đạo nghĩa đang cháy âm ỉ trong trái tim.
Vì để bảo vệ người anh hùng đã cống hiến
cho Lạc Việt thì cho dù có chết, bọn họ cũng không do dự.
“Một đám kiến cũng xứng ngăn cản ta?” Thần Chết mỉm cười.
Nhiều cao thủ như vậy mà chỉ có thể ngăn cản hắn ta trong mười hai phút.
Một người có thể chạy bao xa trong mười hai phút?
Nhưng khi hắn ta chuẩn bị bước đi để đuổi theo Dương Hạo Quân thì mặt hẳn ta thay đổi.
Bởi vì hắn ta không thể nhúc nhích được.
Hắn ta nhìn xuống, mặc dù Lục Khấu Trọng đã chết, nhưng hai tay vẫn ôm chặt lấy cổ chân của hắn ta.
Đặc biệt sau khi chết, cơ thể trở nên cứng đờ, Vì vậy càng giữ mình chặt hơn.
Thần Chết không thể di chuyển.
Cánh tay và bàn tay của họ dường như bị đóng băng trên chân anh.
Dù đã chết nhưng họ vẫn phải cuốn lấy kẻ thù để câu giờ cho Dương Hạo Quân.
Đây là bản chất hào hùng của đàn ông Lạc Việt!
Ngay cả chết cũng phải ngạo khí ngất trời.
“Tránh ral” Thần Chết giận dữ gầm lên, một luồng sức mạnh từ trong cơ thể hắn ta làm mọi người chấn động đến nổi tan thành từng mảnh.
“Dương Hạo Quân, cậu không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu!” Thần Chết đuổi theo.
Chưa đầy mười lăm phút.
Mặc dù thời gian rất ngắn, nhưng đây là mọi người đã dùng tính mạng của mình để đổi lấy nó!
Thời gian này là vô giá!
Mặt khác.
Mọi người vội vã đến thị trấn đã định.
Thời gian chính là sinh mạng!
Mọi người đã có thể hình dung số phận của Lục Khấu Trọng và những người khác khi ở lại.
Thần Chết, một cao thủ cấp cấp tông sư thực sự là bất khả chiến bại.
“Còn 3km nữa!” Chiến thần Diêm La đã tính toán khoảng cách.
Mọi người đều nhìn thấy hy vọng, mặc dù không biết có những gì ở thị trấn phía trước.
Nhưng Dương Hạo Quân nói rằng chỉ cần anh đến nơi thì anh sẽ an toàn.
Đây là hy vọng của tất cả mọi người!