Chương 1771
Chương 1771: Âm mưu đảo Đông Ca
Dương Hạo Quân muốn biết rốt cuộc An Thế Kỳ có thân phận gì mà anh ta có thể trở về Lạc Việt.
“Thân phận của tao? Ha ha ha. Mày chỉ cân chờ mười mấy phút là sẽ biết thôi” An Thế Kỳ cười.
Nhìn ánh mắt Dương Hạo Quân, giống như đang nhìn một con mồi vậy.
“Được, tao đợi."
Đúng lúc, Dương Hạo Quân muốn điều tra đến cùng.
Mấy phút sau có hàng trăm xe ô tô màu đên đậu ở bên ngoài nghĩa trang. Cộng thêm đoàn vệ
sĩ đi cùng, ít nhất cũng phải cả nghìn người.
Rất rõ ràng, đây là một cảnh gia tộc đi cúng bái, lai lịch của bọn họ cũng rất lớn.
Tập đoàn tài chính nhà họ An đứng đầu thành
Khi Lạc Việt lâm vào nguy nan, bọn họ có khoảng cách rất gần chiến trường phía Đông, việc làm đầu tiên của bọn họ là lựa chọn rời khỏi Lạc Việt, đến đảo Đông Ca.
Bây giờ, Lạc Việt đã trở lại bình thường, nhà họ An lại âm thầm quay lại. Việc đầu tiên khi trở lại là đến cúng bái tổ tiên.
Dù sao trong lòng bọn họ cũng rõ ràng, lúc đầu rời khỏi Lạc Việt, chính là hành vi phản bội tổ tông.
Sau này quay lại, vội vàng đến cúng bái tổ tiên.
An Thế Kỳ thân là hậu bối, đến trước, không ngờ lại gặp Dương Hạo Quân.
Rất nhanh, người nhà họ An đã vào nghĩa trang.
“Ông nội, cứu cháu với” Phía xa, An Thế Kỳ đã bắt đầu gọi.
Tiếng hét này, khiến mọi người nhà họ An đều kinh động, rất nhanh, hàng nghìn người đã vây lại.
Nhìn thấy đám người An Thế Kỳ quỳ trên đất, người nhà vô cùng tức giận.
Điều kỳ lạ là Dương Hạo Quân thấy trong bọn họ có không ít võ sĩ mặc trang phục đảo Đông Ca.
Mọi người còn đều là cao thủ. Đặc biệt sau khi những võ sĩ đảo Đông Ca này nhìn thấy Lê Quân, sắc mặt đều thay đổi.
Quả nhiên là nhận ra Lê Quân.
Dù sao bây giờ Lê Quân cũng nổi tiếng như vậy. Thông tin, ảnh và các tư liệu khác của con bé đều bị truyên ra ngoài. Những người này nhận ra cũng không có gì kỳ lạ cả.
“Ai bảo các người quỳ xuống?”
Một ông già tóc trắng dẫn đầu, chống gậy, xông đến nhóm người Dương Hạo Quân tức giận gầm lên.
“Là tôi” Dương Hạo Quân nhàn nhạt nói.
“Ông nội chính là nó, nó muốn biết thân phận của cháu. Xin ông nói với nó đi” Sau khi An Thể Kỳ có chỗ dựa, giọng nói bắt đâu cứng lên.
“Nhóc con, nghe cho rõ đây, chúng ta là gia tộc đứng thứ nhất thành Phượng Thiên nhà họ An. Đây là cháu trai của An Trường Phong tôi, cậu dám bảo nó quỳ xuống? Tôi sẽ khiển cậu không thể chịu nổi” An Trường Phong gầm lên.